Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 672: Cơ thể của quái vật (2)




Dương Quỳnh Phong nhìn sư tử đá, không khỏi kinh ngạc thốt lên: “Dung Đạo Cảnh hậu kỳ?”

Mới bao lâu chứ? Sao tu vi đã tăng trưởng đến mức độ này rồi?

“Quỷ Thần Giáp Trụ.”

Trên người Dương Quỳnh Phong hiện ra một món pháp bảo phòng ngự Đế giai trung phẩm.

‘Cho đến tận lúc này, đối phương vẫn chưa thi triển ra thực lực thật sự, có phải đang khinh thường bổn trưởng lão không?’

Gã ta liếc nhìn.

Ngay từ lúc bắt đầu, Minh Vong cũng không có ra tay gì mấy là cho gã ta chỉ cảm thấy nhục nhã trong lòng.

“Vậy thì ta sẽ cho ngươi xem sức mạnh của Thần Công điện, Tà Tôn Chú!”

Tu vi toàn thân của Dương Quỳnh Phong đã vận hành đến một cực điểm.

Đầu tiên là trên trán mọc ra hai chiếc sừng.

Sau đó thì cơ thể cũng bắt đầu có sự thay đổi lớn.

Minh Vong nhìn Dương Quỳnh Phong từ một con người biến thành một con quái vật.

“Ồ, hoá ra là đã từ bỏ cơ thể của con người từ lâu rồi, thảo nào trước đó ta cứ cảm thấy chút gì đó quái lạ.” Minh Vong bình tĩnh nói.

Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Dương Quỳnh Phong thì hắn ta luôn cảm thấy có gì đó không ổn.

Hiện giờ thấy như vậy, cuối cùng đã nhìn ra được mánh khoé.

Vì tu luyện tà pháp, Dương Quỳnh Phong đã biến cơ thể của mình thành một con quái vật từ lâu rồi.

Và dáng vẻ trước đó của gã ta, chẳng qua là khoác lớp da người lên mà thôi. Bây giờ mới là diện mạo thực sự của Dương Quỳnh Phong.

Mặc dù Dương Quỳnh Phong vẫn giữ hình thái của con người, nhưng lại có làn da đỏ như máu. Sau lưng còn mọc ra vài sợi xúc tu không ngừng nhúc nhích.

“Ha ha, tên đần độn, có phải đã bị thân hình cường tráng này của bổn trưởng lão dọa sợ rồi không?”

Dương Quỳnh Phong có vẻ còn rất hài lòng với cơ thể quái vật của mình. Gã ta đưa mắt nhìn người trước mặt mà nào có biết rằng, người đằng trước mới là quái vật đích thực!

"Thân thể Nhân tộc sâu kiến như ngươi sẽ sớm thấy được thân thể bổn trưởng lão cường đại đến nhường nào."

Cánh tay mạnh mẽ tràn đầy lực lượng của Dương Quỳnh Phong vung nắm đấm lên, đập thẳng về phía hai con sư tử đá.

Uỳnh!

Hai con sư tử đá hóa thành đá vụn trong nháy mắt.

"Thấy rồi chứ, đây chính là thân thể mạnh mẽ."

Mà một bên.

"Thân thể Nhân tộc?"

Dưới hắc bào, một đôi ngọn lửa nhẹ nhàng lay động.

Minh Vong âm thầm cười nhạo dưới đáy lòng.

Dương Quỳnh Phong bên kia sau khi dùng một quyền đánh chết hai con sư tử đá, lại nâng chân phải lên, đạp thẳng về phía Minh Vong.

Dương Quỳnh Phong cho rằng có thể đạp Minh Vong thành một bãi thịt nát. Chân phải vừa tới, gã lập tức giật thót: "Ngươi!"

Tầm mắt vừa chuyển, chỉ thấy Minh Vong không hề ra tay, chỉ dựa vào vòng bảo vệ dâng lên quanh thân là có thể chắn lại một kích toàn lực của gã ta.

Minh Vong yên tĩnh nhìn công kích này, nâng lên tay trái:

"Đừng đứng ở chỗ này làm ngứa mắt ta."

Minh Vong bộc phát tu vi Hợp Đạo Cảnh.

Hắc bào trên người theo tu vi thăng lên mà dấy lên từng ngọn quỷ hỏa màu xanh, đốt sạch hắc bào.

Cũng lộ ra hình dáng chân thực của Minh Vong.

Bên dưới giáp vong linh là vô số âm khí và vong hỏa. Đôi mắt như vực thẳm sâu không thấy đáy.

Gương mặt mà Minh Vong để lộ ra ngoài thật ra chỉ là một hình ảnh, sau khi bốc cháy cũng lọt vào mắt Dương Quỳnh Phong khiến gã ta rung động thật sâu. Không ngờ người áo đen trước mặt cũng không phải Nhân tộc tầm thường như gã tưởng.

Minh Vong thoáng dùng sức, Dương Quỳnh Phong phát hiện có một lực lượng vô danh đang cưỡng chế đẩy chân phải của gã ta ra.

Hơn nữa, lực lượng này mạnh đến mức khiến gã không thể ngăn cản. Dương Quỳnh Phong lảo đảo lui về phía sau mấy bước.

Ngay sau đó, gã đã tới giữa không trung đối mặt với Minh Vong.

Dương Quỳnh Phong phẫn uất quát lên:

"Hừ, vậy thử một chiêu này đi."

Dương Quỳnh Phong siết nắm tay trái:

"Thần Tứ!"

Một quầng xám tro mông lung lóe lên bao quanh bàn tay trái của gã ta.

Minh Vong có vẻ cũng lười tiếp tục dây dưa rồi.

"Chung Yên Tài Quyết."

Tiếng nói vừa rơi xuống, tựa như khoảnh khắc tòa án gõ một búa vang dội tuyên án tội phạm vậy. Mây đen áp lực bị từng tầng xé thành hai nửa.

Dương Quỳnh Phong như có cảm giác gì đó, ngẩng đầu nhìn lên.

Mà cái nhìn này khiến gương mặt gã hoàn toàn cứng lại, hai mắt thẫn thờ.

Bởi vì trên đỉnh đầu của gã ta, một thanh lợi kiếm khổng lồ thẳng đứng đang cắm xuống.

Thanh kiếm khổng lồ này còn to lớn hơn cả thân hình gã tới vài lần.

Dương Quỳnh Phong cũng cảm thấy tử vong buông xuống, hai tay nhanh chóng nâng lên:

"Tiên Huyết bảo hộ!"

Từ giữa không trung, không biết một con sông máu từ nơi nào chợt vọt ra.

Con sông máu này lơ lửng trên hư không, hội tụ lại trên đỉnh đầu Dương Quỳnh Phong. Dương Quỳnh Phong dường như muốn mượn thứ này cản lại thanh Chung Yên kiếm đang từ bầu trời giáng xuống.

Minh Vong thấy vậy thì lộ vẻ châm chọc.