Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 662: Hộ pháp Dục Ma tông đột kích (2)




Trên không trung, một lão giả âm tà gầy như que củi xuất hiện trong tầm mắt của nàng.

“Ngươi chính là thánh hoàng của Thiên Kế Thánh triều?”

“Đúng thì thế nào?”

Công Nghi Tư Khê không cam lòng tỏ ra yếu thế, bình tĩnh nói.

Hiện tại nàng đại biểu cho bộ mặt của Thiên Kế Thánh triều, tuyệt đối không thể lộ ra chút sợ hãi nào.

“Hồ Giang đâu?”

Ý nàng nói là tôn Đại Đế vừa rời đi ban nãy.

“Nếu như người ngươi nói là gã Đại Đế Nhập Đạo Cảnh đỉnh phong kia, ha hả, ngươi vẫn nên dẹp ý niệm này đi. Cái tên ngu xuẩn đó ngay cả ảo thuật phân thân của bản hộ pháp cũng không phá nổi, hiện tại chắc đang điên cuồng chạy tới.”

“Bây giờ ai cũng không thể cứu được ngươi.”

Quỷ Vô Ưu mở tay trái ra:

“Thánh hoàng? Con kiến hôi chết đi!”

Ở hai bên hư không trái phải, tà khí ngưng tụ thành hai cái vòi rồng.

Hai vòi rồng cứ như vậy nhằm thẳng về phía nàng ầm ầm trút xuống.

“Ồ, lúc này ta tới xem ra cũng vừa đúng lúc.”

Hai vòi rồng tà khí nặng nề giống như khí cầu bị chọc thủng. Một tiếng bụp nhẹ nhàng vang lên, chúng tán loạn ra ngay tại chỗ.

“Âm thanh gì vậy?”

Trong lòng Quỷ Vô Ưu cả kinh.

Thế nhưng hắn ta nhìn qua nhìn lại một chút, cũng không nhìn thấy bất cứ tung tích kẻ nào.

Cho đến khi khí lạnh từ phía sau truyền đến, Quỷ Vô Ưu xoay người lần nữa:

“Ngươi là cái quỷ gì?”

Nhìn thấy Minh Vong đứng ở sau lưng, Quỷ Vô Ưu vô thức mở miệng hỏi.

“Theo như lời hắn nói, ta chính là quỷ.”

Hai luồng ma trơi trong hốc mắt không ngừng lay động, Minh Vong cười nói. Quỷ Vô Ưu không nói hai lời, phát khởi công kích về phía hắn ta.

Không cần đoán cũng biết, nguyên nhân làm cho hai cái vòi rồng vừa nãy biến mất khẳng định là do cái thứ quỷ dị trước mặt ra tay.

“Ma Thích Thần Khởi!”

Quỷ Vô Ưu cắn nát ngón trỏ.

Ngón trỏ chảy máu, bị hắn ta vẽ loạn ở mi tâm.

Chú ngữ hạ xuống, một thân tu vi Dung Đạo Cảnh đỉnh phong của Quỷ Vô Ưu tăng thêm mấy phần.

“Bản hộ pháp không cần biết ngươi là cái thứ gì, kẻ ngáng đường ta chỉ có một con đường chết!”

Tà khí trước mặt Quỷ Vô Ưu ngưng tụ thành một đôi tà binh.

Một thanh đao một thanh kiếm.

Hai tay Quỷ Vô Ưu cầm đao kiếm, không chút do dự chém tới Minh Vong.

Minh Vong không hề động thủ, để mặc công kích đao kiếm của đối phương rơi vào trên người mình, đánh trúng khôi giáp vong linh lạnh như băng, chỉ phát ra từng trận âm thanh lạnh lẽo thanh thúy.

“Sao lại không có việc gì?”

Quỷ Vô Ưu có chút không thể tin nổi, không ngừng huy động tà binh đao kiếm trong tay, liên tiếp công kích.

Nhưng làm cách nào cũng không tạo thành bất kỳ thương tổn nào đối với Minh Vong.

Đối với những gì xảy ra trước mắt, Minh Vong chỉ cười nhạt:

“Lãng phí khí lực công kích mà thôi.”

Tay phải hắn ta vừa nhấc, trực tiếp bắt lấy tay trái nắm tà binh trường đao của Quỷ Vô Ưu.

“Ngươi!”

Quỷ Vô Ưu muốn giãy giụa rút đao trở về, lại phát hiện bị Minh Vong dùng tay gắt gao nắm chặt. Đừng nói là rút về, ngay cả nhúc nhích cũng không thể xê dịch chút nào, chứ nói chi là rút ra.

Minh Vong cố gắng dùng sức, tà binh trường đao trực tiếp gãy đôi, tà khí tiêu tán. Cuối cùng, hắn ta cũng phát giác được thực lực của Minh Vong không hề đơn giản như tưởng tượng của hắn ta.

Đến lúc này Quỷ Vô Ưu mới muốn bảo trì một khoảng cách nhất định với Minh Vong, nhưng hiển nhiên hết thảy đều đã chậm!

Minh Vong trầm giọng nói: “Tuyên ngôn tử vong đi!”

Nói là làm ngay, thân thể Quỷ Vô Ưu bị cố định giữa hư không.

Hai mắt Quỷ Vô Ưu trợn to, hắn ta chưa bao giờ nhìn thấy kẻ nào tà dị như vậy.

Tiếng nói vừa dứt là có thể khiến cho một tôn Đại Đế Dung Đạo Cảnh đỉnh phong như hắn không thể nhúc nhích trên hư không.

Hai mắt Minh Vong băng lãnh nhìn chăm chú vào người sau.

Con ngươi của Quỷ Vô Ưu đột nhiên co rút, hắn ta nhìn thấy một tôn Tử Thần nắm Tử Thần Kính đao hiện ra ở phía sau Minh Vong.

Tử Thần khoác áo choàng, khuôn mặt và thậm chí cả thân thể đều tối đen như mực, chỉ có thể nhìn thấy một đôi tay dài như có vảy màu đen cầm một cái lưỡi liềm lớn.

Tay phải của Tử Thần làm một thủ thế xóa sổ.

Hai mắt và miệng của Quỷ Vô Ưu không nhịn được mở lớn. Linh hồn lực của hắn không ngừng bị lấy ra từ trong ngũ khiếu.

Linh hồn của Quỷ Vô Ưu bị cưỡng ép rút ra.

Quỷ Vô Ưu khiếp đảm nhìn Minh Vong:

“Rốt cuộc ngươi có tu vi gì?”

Minh Vong liếc mắt không thèm trả lời.

Sau lưng Tử Thần đã huy động lưỡi liềm trên tay trái, một đao cắt đôi hồn phách của hắn ta ra làm hai nửa.

Mà hai nửa hồn phách thì bị tay phải của Tử Thần cầm lấy, sau đó dùng một lực bóp vỡ tại chỗ!

Làm xong hết thảy những chuyện này, Tử Thần mới từ từ tiêu tán.

Minh Vong quay đầu nhìn Công Nghi Tư Khê trên mặt đất.