Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 642: Chân Võ Nữ Đế Nhâm Linh Ngọc (2)




Hơn nữa, thoạt nhìn số lượng có khoảng mười ba đầu quái vật Tà tộc.

Mười ba đầu quái vật tựa như nhìn thấy món ngon, điên cuồng đánh về phía Nhâm Linh Ngọc.

Có điều, e rằng Hoàng Hôn Tà Thần tuyệt đối không ngờ, nữ Đại Đế trước mặt lại đến từ một nơi vốn lấy hàng yêu trừ ma làm cơ sở.

Ở thế giới của nàng ta từng có hàng vạn yêu ma

“Danh xưng là Chân Võ Nữ Đế Nhâm Linh Ngọc…”

Chân Võ Hỗn Nguyên kiếm màu xám tro trong tay ánh lên huỳnh quang.

“Phục Ma kiếm pháp.”

Nhâm Linh Ngọc mở miệng lẩm bẩm một tiếng.

Đôi con ngươi tràn ngập linh khí hiện lên hồng quang: “Thức thứ ba, kiếm đãng vạn ma, khí giết vạn yêu!”

Một bộ kiếm pháp được thi triển.

Nếu như nói kiếm của Đông Tuyết Vân Tịch là một kiếm bá đạo bén nhọn nhất thế gian này.

Vậy thì một kiếm của Nhâm Linh Ngọc lại có sự mềm mại trong vẻ cứng rắn, tựa như cắt ngang bóng tối tạo thành một ánh rạng đông.

Kiếm xuất!

Mười ba đầu Tà tộc Nhập Đạo Cảnh hướng về phía Nhâm Linh Ngọc đồng thời bỏ mình và bị thiêu cháy dưới một kiếm này. Kể cả Hoàng Hôn Tà Thần vẫn luôn kiêu ngạo vì lĩnh vực nguyện lực cũng vậy.

Có lẽ bởi vì sự chênh lệch to lớn như giữa lòng sông so với mặt biển này, trong một thoáng Hoàng Hôn Tà Thần vẫn chưa phục hồi tinh thần, hai mắt có chút dại ra.

“Nguyện… Nguyện lực ta tích góp từng chút gần một ngàn năm cứ như vậy không còn gì nữa?”

“Đến lượt ngươi.”

Nhâm Linh Ngọc bình thản nói, Chân Võ Hỗn Nguyên kiếm trong tay bộc phát ra kiếm quang!

Lúc này Hoàng Hôn Tà Thần phục hồi tinh thần, quá sợ hãi nói: “Ngươi là Hợp Đạo Cảnh!”

Có thể bộc phát ra lực lượng như vậy, tu vi chắc chắn không phải là Dung Đạo Cảnh.

Nữ tử Nhân tộc trước mặt tất nhiên là một tôn Đại Đế Hợp Đạo Cảnh hàng thật giá thật.

Thế nhưng, chuyện khiến Hoàng Hôn Tà Thần hết lần này tới lần khác không nghĩ ra chính là hắn ta nhớ rõ phía Nhân tộc bên kia rõ ràng không có loại Đại Đế cấp bậc này mới đúng.

Rốt cuộc người này là xuất hiện từ đâu?

Nghi hoặc thì nghi hoặc, Hoàng Hôn Tà Thần xoay người bỏ chạy về phía Bắc.

“Thoát được không?”

Đối với hành động của hắn ta, Nhâm Linh Ngọc chỉ lên tiếng châm biếm, một kiếm lại vung lên.

Kiếm khí ngang dọc!

Hoàng Hôn Tà Thần quay đầu nhìn về phía đạo kiếm khí này, cắn răng, vô số xúc tu hoàng hôn ở phía sau chui ra.

Mà trước mặt kiếm quang, dường như bất cứ lúc nào những xúc tu này cũng có thể bị làm thịt.

Hoàng Hôn Tà Thần cắn răng, không cam lòng nói: “Cản lại cho ta!”

Tà khí trên người bạo phát như núi lửa phun trào.

Nhâm Linh Ngọc đưa mắt nhìn Hoàng Hôn Tà Thần không sợ hãi giãy dụa, lạnh như băng nói: “Chết đi! Ác thần.”

Kiếm khí phóng tới khiến toàn bộ xúc tu của Hoàng Hôn Tà Thần đều bị chém rụng.

Hoàng Hôn Tà Thần bỏ mình, sau đó tiêu tan thành mây khói.

Giải quyết xong Hoàng Hôn Tà Thần, Nhâm Linh Ngọc cũng xoay người thuấn di rời đi.

Tà Thần Điện.

“Hoàng Hôn cũng bỏ mình rồi?”

Có Tà Thần nhìn thấy ngọn đèn Thần Minh chi hỏa thuộc về Hoàng Hôn Tà Thần ảm đạm biến mất, vô cùng khiếp sợ nói.

Nghe được câu này, Tà Thần khác cũng quay đầu lại.

Quả nhiên, trong tinh thạch lúc này đã không còn một chút Thần Minh chi hỏa tồn lưu nào cả.

“Rốt cuộc là kẻ nào đang nhằm vào chúng ta?”

Chỉ trong thời gian ngắn đã xóa sổ mấy tôn Tà Thần, nếu như nói ở sau màn không có kẻ đầu têu thì bọn họ tuyệt đối không tin.

“Ngô vừa mới phái người đi điều tra, hẳn là rất nhanh sẽ có tin tức.”

Một tôn Tà Thần vừa dứt lời, điều khiến tất cả Tà Thần không hề nghĩ tới chính là…

Ầm ầm!

Xa xa truyền đến một trận âm thanh kinh thiên động địa.

“Phương hướng của âm thanh này là… Si Mị châu bên kia.”

Một tôn Tà Thần vừa mới nói xong, Thần Minh chi hỏa trên Tà Thần vương tọa ở vị trí thứ bảy phía bên phải phụt một cái rồi tiêu tán.

Chúng Tà Thần: “...”

Bởi vì chủ nhân của Tà Thần vương tọa này chính là Si Mị Tà Thần nắm Si Mị châu trong tay. Điều này làm cho người khác rất khó mà không liên tưởng đến tiếng động vừa mới vang lên kia.

“Si Mị Tà Thần là Dung Đạo Cảnh đỉnh phong, vậy mà lại cũng bỏ mình, rốt cuộc kẻ động thủ là thần thánh phương nào?”

Có Tà Thần tu vi chỉ mới đến Nhập Đạo Cảnh đỉnh phong, trong nội tâm bắt đầu xuất hiện một tia sợ hãi.

Ngay cả Si Mị Tà Thần Dung Đạo Cảnh đỉnh phong mà cũng không đỡ nổi, nếu như đối phương tìm tới mình, chẳng phải hắn xong đời rồi sao?

“Chúng ta...”

Tà Thần ngồi ở vị trí chính giữa đang định há mồm, một giây kế tiếp, tòa Tà Thần Điện chấn động kịch liệt.

“Nhân tộc?”

Có Tà Thần chú ý tới lối vào Tà Thần Điện xuất hiện một người.

“Thật can đảm, Nhân tộc nho nhỏ lại dám đặt chân đến Tà Thần Điện của ta”

Một tôn Tà Thần nhìn Dạ Mệnh mặc y phục thanh sam bước vào nơi đây nói.