Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 622: Hai con rối Hợp Đạo




Bọn họ đều là thành viên của Đế Minh, đương nhiên vô cùng rõ ràng Huyết Sát Các trong miệng Kỳ Tinh Lan là ai?

“Vậy những người chưa từng thấy qua đó là Đại Đế của Huyết Sát Các?”

“Không đúng, ta nhớ Huyết Sát Các không có Đại Đế tiến vào Thiên Chi Liệt Phùng mà không đúng sao?”

Lúc trước khi Thiên Chi Liệt Phùng mở ra, bọn họ chỉ thấy sáu vị Hợp Đạo đám Cửu U Đại Đế Kỳ Tinh Lan dẫn đầu tiến vào.

Ngay cả một con chim họ cũng không thấy, chứ đừng nói Đại Đế của Huyết Sát Các đã vào đây.

“Cần, cần đi giúp không?”

Có vị Đại Đế không nhịn được lên tiếng hỏi một câu như vậy. Những gì Cửu U Đại Đế nói không phải giả.

Nhưng những người đang có mặt tại đây đều là Đại Đế, có thể đạt tới cảnh giới như hiện nay, không ai là kẻ ngốc.

Tu vi của những Đại Đế Huyết Sát Các đó có thể đánh sáu vị Đại Đế Hợp Đạo Cảnh đến mức này ít nhất cũng là Hợp Đạo Cảnh cùng cấp bậc.

Những vị Đại Đế thậm chí còn chưa phải là Hợp Đạo Cảnh như họ, chạy đến đó chẳng phải tự tìm đường chết, tặng đầu người hay sao?

“Các ngươi muốn đi thì cứ đi thôi, bổn Đế đâu có thân với bọn họ.”

Một Đại Đế Dung Đạo Cảnh hậu kỳ nói đầy quả quyết. Hắn ta quay người lướt về phía Trung Thánh Thần Châu. Trong mắt hắn ta, cơ duyên quan trọng hơn mọi thứ. Hắn ta sẽ không lãng phí thời gian ở nơi này.

Các vị Đại Đế khác thấy vậy, cũng lần lượt lựa chọn rời đi.

Sau cùng không một vị Đại Đế nào lựa chọn giúp đỡ đám người Cửu U Đại Đế, tất cả đều bị cơ duyên mê hoặc tâm trí.

Họ đến đây chính vì cơ duyên trên Tiên Huyền đại lục.

Bây giờ bắt bọn họ đi cứu một người bình thường không quen biết, quan trọng hơn rất có thể chôn cả mạng mình vào trong đó. Còn lâu họ mới đi làm chuyện tốn sức lại chẳng được lợi ích này. Mục đích bây giờ của họ chỉ có hai chữ ‘cơ duyên’.

Hơn nữa, hiện tại vừa khéo có thêm vài vị Hợp Đạo Cảnh giúp họ giữ chân những Đại Đế của Huyết Sát Các kia. Thánh chủ đời đầu của Cửu U Thánh Địa Kỳ Tinh Lan thẫn thờ nhìn đám người rời đi các ngả, một lúc lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.

“Các ngươi!”

Kỳ Tinh Lan bỗng nổi giận đùng đùng.

Mấy thằng khờ này thật sự cho rằng Huyết Sát Các sẽ buông tha chúng sao?

Chẳng mấy chốc họ sẽ phải hối hận vì lợi ích nhất thời mà bỏ qua một cơ hội như vậy! Trong sáu vị Đại Đế Hợp Đạo, Ma Giao Đại Đế vị Đại Đế Hợp Đạo Cảnh trung kỳ duy nhất, dường như cũng bị ép đến đường cùng, xoay người lại:

“Bổn Đế liều mạng với các ngươi!”

“Chúc Long Âm Cửu Thuật!”

Ma Giao gào thét một tiếng, hai tay hắn ta bấm quyết niệm thần chú, sau lưng hiện lên một vòng tròn màu đen.

Vòng tròn này xoay chuyển, tiếp theo đó trở nên to hơn, mãi cho đến khi tăng tới khoảng chừng gần chục nghìn mét lớn nhỏ thì dừng lại. Phía dưới vòng tròn đen, ma quang trào dâng.

Ba chiếc đầu khổng lồ của giao long thò ra khỏi vòng tròn đen.

Bỗng chốc cơ thể khổng lồ của con giao long màu đen ba đầu này chui ra ngoài, hoàn toàn bày ra hết khí tức Hợp Đạo Cảnh.

‘Grào!’

Âm thanh của giao long chấn động màng nhĩ.

“Ác Di giết sạch bọn họ cho bổn Đế!”

Ma Giao Đại Đế tức giận hét lên.

Con giao long màu đen tên Ác Di này động đậy thân mình che trời lấp đất.

Ba đôi mắt đỏ ngầu nhìn sang Nam Vạn Thiên đứng gần nó nhất. Nam Vạn Thiên nhìn Ác Di đang xông thẳng về phía mình, lắc đầu:

“Rồng? Tất cả những thứ mà bổn soái từng giết trong đời này, ngoài con người ra thì chính là họ hàng nhà rồng đấy.”

“Vạn Binh Hạp.”

Khí hạp hình chữ nhật xuất hiện ở hư không bên phải của hắn ta.

“Ẩm Long Kiếm.”

Nam Vạn Thiên lấy một thanh kiếm pháp bảo đế giai hạ phẩm màu đỏ thẫm từ trong Vạn Binh Hạp ra. Chỗ chuôi kiếm của thanh kiếm có tên Ẩm Long Kiếm này còn được khảm một viên hồng thạch, có thể lờ mờ nhìn thấy rất nhiều long hồn không ngừng than khóc trong viên hồng thạch hình chữ nhật. Sau khi Ác Di lại gần Nam Vạn Thiên khoảng vài nghìn mét.

Ba chiếc đầu xòe ra cùng lúc.

Đồng thời trong miệng nó phun ra gió bão màu đen.

Ba luồng gió màu đen dài tới mấy nghìn mét, gió thổi mạnh ác liệt, xông thẳng về phía Nam Vạn Thiên. Mái tóc đen nhánh của Nam Vạn Thiên khẽ tung bay.

Khoé miệng của vị Vạn Binh Đại Đế này nhếch lên, nhìn chằm chằm vào ba luồng gió bão màu đen trước mặt, sau đó chém ra một chiêu kiếm. Một kiếm lướt xuống, ba luồng gió bão trực tiếp mở ra một khe hở.

Nhưng mấy luồng gió bão màu đen quái lạ này cứ như một vũng bùn dơ, sau khi bị rạch ra chỉ phút chốc đã khép lại, tiếp tục quét về phía Nam Vạn Thiên.

Ma Giao Đại Đế nhìn thấy cảnh này, dường như đôi mắt hơi tỏ ra đắc ý.

“Những cơn gió chết chóc này chứa đựng sức mạnh Đại Đạo từng chút một, há có thể bị phá vỡ chỉ bằng một kiếm của ngươi chứ?”