Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 620: Cung kính chờ đợi đã lâu




Cũng không thể trách được, đứng trước mặt bọn họ là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong đấy!

“Rốt cuộc thì Tiên Huyền đại lục bị sao vậy, trong vạn năm mà lại xuất hiện nhiều Hợp Đạo Cảnh như vậy, còn là Hợp Đạo đỉnh phong.” Kỳ Tinh Lan ngạc nhiên nói.

“Không đúng, lệnh bài này là của người ở Huyết Sát Các.”

Ngũ Nhạc Đại Đế phát hiện năm vị Đại Đế Hợp Đạo trước mặt này đều đeo một lệnh bài giống nhau ở bên hông. Trước đó lão đã từng thấy tấm lệnh bài này.

Lão có thể chắc chắn rằng đây là lệnh bài của Huyết Sát Các!

Nam Vạn Thiên nở nụ cười trên mặt, không trả lời mà chỉ hơi gật đầu một cái.

Lữ Kính không nhịn được mà lui về phía sau một bước.

“Huyết Sát Các? Sao có thể chứ, cửa vào Thiên Chi Liệt Phùng rõ ràng đã bị cấm chế phong bế, sao họ có thể đi tới bên đây được?”

Hai tay Nam Vạn Thiên đã kết ra một đạo ấn.

Đại trận Đế giai cực phẩm đang vây khốn họ đột ngột chuyển động, vô số binh khí phát ra hàn quang rơi xuống.

Kỳ Tinh Lan duỗi tay ra, quát lên: “U Chúc Bách Chiến Pháp!”

Từng ngọn lửa màu tím dâng lên lơ lửng quanh thân ông ta, một vị hỏa diễm cự nhân xuất hiện sau lưng ông ta.

Cự nhân này giống như một trụ kình thiên, đỉnh thiên lập địa, hai tay nâng lên là tựa như có thể nâng cả mảnh thiên địa này lên vậy.

Hàng vạn binh khí rơi ra từ trận pháp giống mưa rơi, binh kiếm rơi đến trên người cự nhân thì lại có thể dễ dàng chọc ra những lỗ thủng.

Kỳ Tinh Lan trầm giọng.

“Có thể dễ dàng đâm thủng U Chúc Chân Hỏa của ta... Chư vị cẩn thận, những binh khí này có gì đó rất lạ.”

“Trước tiên chúng ta hãy hợp lực phá tòa trận pháp này, nếu không thì cứ như vậy sẽ mãi là thế bị động.”

Lữ Kính nhìn về phía những người khác.

Lão vừa mới bay lên không trung vài thước thì một một kiếm đã chém về phía lão.

Lữ Kinh quá sợ hãi, vội vã sử dụng một món pháp bảo Đế giai thượng phẩm của mình.

Ầm!

Dù cho đã sử dụng pháp bảo thì vẫn khó mà ngăn cản được một kiếm của Đông Tuyết Vân Tịch. Lữ Kính bay ra mấy ngàn thước, thân thể rơi vào vách tường kết giới của trận pháp.

Tay phải lão che ngực, máu tươi đã chảy ra bên mép.

“Mạnh quá, không hổ là Hợp Đạo Cảnh, một kiếm thôi mà lại có sức mạnh đến như vậy.”

Lữ Kính run rẩy thầm nói trong lòng.

Nếu không phải lúc nãy có món pháp bảo Đế giai đó ngăn cản trước người mình, thì có lẽ giờ đây lão đã trọng thương, thậm chí còn có thể mất mạng.

“Đáng chết, phụt!”

Thánh chủ Lịch Hạc Hiên của Tiên Khung thánh địa bên cạnh đã phun ra một ngụm máu tươi. Lão bị một quyền bất ngờ của Bạch Hổ Đại Đế Hổ Sân đánh bay ra ngoài. Thân thể đang xoay vòng vòng trên không trung.

Hổ Sân nhìn Lịch Hạc Hiên không thể chống đỡ nổi một quyển của mình thì lắc đầu.

“Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ... Khiến ta quá thất vọng rồi.”

“Chớ có làm càn!”

Ngũ Nhạc Đại Đế thuấn di đến phía sau Hổ Sân, hai tay giơ lên.

Một tòa tiên sơn cao lớn xuất hiện.

“Vạn Trọng Thánh Sơn, trấn!”

Mây mù lượn quanh tiên sơn đập tới trên đỉnh đầu của Hổ Sân.

Hổ Sân ngẩng đầu nhìn lên, nhìn về tòa đại sơn đang che khuất bầu trời kia.

Trên mặt hiện lên nụ cười thản nhiên.

“Ồ, cái này sao?”

Hổ Sân nhanh chóng biến hóa, chân thân Bạch Hổ xuất hiện.

Khí tức Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong khiến người ta sợ hãi trên người Hổ Sân bộc phát ra hoàn toàn. Tiếng hổ gầm chấn nhiếp tứ phương!

Rừ!

Vạn Trọng Thánh Sơn mà Ngũ Nhạc Đại Đế tiêu hao một phần mười linh khí trong cơ thể mới thi triển ra được rơi vào trên người Hổ Sân.

“Đánh trúng.”

Trong mắt của Ngũ Nhạc Đại Đế lộ ra vẻ vui mừng.

Nhưng sự vui mừng đó đã nhanh chóng tan biến.

Vạn Trọng Thánh Sơn rơi vào trên người Hổ Sân mà cũng không tạo ra được ảnh hưởng gì. Trong con ngươi của Hổ Sân là sự rét lạnh.

Ông ta dùng lực khẽ động một cái.

Vạn Trọng Thánh Sơn cứ vậy bị chia năm xẻ bảy.

Ầm ầm.

Trong sự hoảng sợ của Ngũ Nhạc Đại Đế, Hổ Sân cử động cơ thể, thuấn di đến trước mặt lão rồi tung ra một chưởng.

Sức mạnh tuyệt đối khiến vị Ngũ Nhạc Đại Đế này không thể phản kháng dù chỉ một chút. Đồng tử Ngũ Nhạc Đại Đế co rút lại.

Thân xác Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ trở nên yếu ớt trước lực lượng hung mãnh của vị Hổ Sân có Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ này.

Ngũ Nhạc Đại Đế rơi vào trên giới bích, vừa thê thảm vừa nhếch nhác.

“Đáng chết, thân xác của Yêu tộc có lực lượng quá mạnh.”

Khuôn mặt Ngũ Nhạc Đại Đế trở nên trắng bệch.

Nhưng không chờ lão nói thêm câu nào, công kích từ trận pháp đã đến.

Đao kiếm giáo mác, kích thương tiễn phủ. Hàng vạn binh khí công kích đến.

Ngũ Nhạc Đại Đế chịu đựng cơn đau trên người, miễn cưỡng đứng thẳng lên. Tâm niệm lão vừa động, thi triển ra công pháp phòng ngự.

Những thứ vũ khí nhìn như phổ thông, không khác vũ khí thông thường là bao này khi rơi vào trên phòng ngự của Ngũ Nhạc Đại Đế, sự biến đổi trên gương mặt lão có thể dùng mắt thường để nhìn thấy.