Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 617: Thiên Chi Liệt Phùng mở ra




Khi hắn ta bay chưa được bao lâu thì đã đụng vào một bức tường không khí.

Lôi Cố nhìn kỹ lại.

“Ở đâu ra cấm chế vậy?”

Nhưng Lôi Cố chưa kịp suy nghĩ nhiều, hắn ta muốn chạy trốn theo hướng khác. Nhưng bay chưa được bao lâu thì lại đụng phải một mặt tường không khí nữa.

Vẻ mặt của Lôi Cố như ăn phải phân.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Hắn ta vận chuyển tinh thần lực, tìm kiếm trong chu vi mấy trăm dặm.

Gương mặt của hắn ta trở nên tái nhợt.

Hư không bốn phía đã bị bày cấm chế, trong khi mình chẳng hề nhận ra.

“Không thể ngồi chờ chết được, một Chân Long Bán Hợp Đạo, ta hoàn toàn không phải đối thủ, chỉ có thể tìm phương pháp khác.”

Lôi Cố suy nghĩ một chút.

Trước mặt hắn ta chỉ còn có một biện pháp thôi.

Đó chính là sử dụng lực mạnh để triệt để phá vỡ cấm chế này.

“Lôi Điểu Điện Xiết.”

Lôi Cố quát lên một tiếng.

Tất lôi điểu được ngưng tụ ra.

Hàng nghìn lôi điểu giống như nghìn vạn kiếm quang xông vào cấm chế.

Ầm ầm.

Đáng tiếc, một chút hiệu quả cũng không có. Lúc này Hoàng Long cũng đã đuổi theo.

Lôi Cố cảm nhận được khí tức sau lưng thì Lôi Cố cứng ngắc xoay người, lộ ra nụ cười gượng gạo.

“Vị các, các hạ Chân Long này. Ta cảm thấy chúng ta có thể thương lượng được, Thiên Nhất môn ta ở Yêu Tổ giới có không ít giao tình với Long tộc, ngài...”

Trong đôi mắt rồng của Hoàng Long đều là ý lạnh, há miệng một cái.

Vô số Đại Đạo Luyện Ngục Hỏa phun ra.

Lôi Cố lây bức họa ra lần nữa, bảo vệ mình bên trong.

Có thể vốn là do bức họa đã chịu công kích mấy lần nên đã tới cực hạn, dưới sự công kích lần thứ tư của Đại Đạo Luyện Ngục Hoả, bức họa bị đốt ra một lỗ hổng.

Mà Đại Đạo Luyện Ngục Hỏa cũng theo lỗ hổng này chui vào bên trong.

Lôi Cố cứ vậy bị ngọn lửa vô tình đốt chết cháy. Không còn nửa mảnh xương vụn.

Mà tình cảnh của Ngũ Quái Đại Đế Lưu Xiết bên kia cũng không tốt hơn bao nhiêu. Lưu Xiết nhìn Thánh Thiên Đế trước mặt này, trái tim cũng muốn nhảy lên cổ họng.

Nội tâm hắn ta đang vô cùng tuyệt vọng, hắn ta không nhận lầm vị Đại Đế trước mặt này, đây chính là vị Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong mình đã thấy không lâu trước đây.

“Ta chưa hề xâm nhập vào địa bàn của các hạ, các hạ đây là...”

Khuôn mặt Lưu Xiết cứng ngắc nhìn Thánh Thiên Đế.

Trên mặt Thánh Thiên Đế là nụ cười nhẹ.

“Đúng là không có, có điều ngươi có thể bảo đảm rằng lúc nãy mình không có sử dụng biện pháp nhìn trộm, thăm dò Quần Phong Chi Địa này không?”

Sau khi nghe được câu này của Thánh Thiên Đế thì Lưu Xiết á khẩu không trả lời được.

Những nghi ngờ trong lòng cũng được giải đáp.

Khó trách bức họa kia vô duyên vô cớ ngừng lại, bây giờ nghĩ lại thì hẳn là đã bị phát hiện.

“Lôi Cố đáng chết, lần này ngươi hại chết ta rồi.”

Trong lòng Lưu Xiết không khỏi mắng thầm.

Nếu như lúc trước mình kiên quyết rời đi thì tuyệt đối không rơi vào tình trạng này.

“Các hạ, ta cảm thấy giữa chúng ta có, có...”

Lưu Xiết mới nói được một nửa thì đã ngừng lại.

“Không cần, bổn hoàng không thích phí lời với ngươi.”

Trên tay Thánh Thiên Đế xuất hiện một pháp bảo Đế giai cực phẩm.

Đó là một lợi kiếm kim sắc dài đến bốn thước rưỡi, một kiếm này nhanh chóng chém đến trước mặt Lưu Xiết.

Lưu Xiết biến sắc.

Hai tay bắt pháp quyết, một đạo phòng ngự dâng lên, đáng tiếc là đạo phòng ngự này vốn không ngăn cản được. Dưới một kiếm này của Thánh Thiên Đế, nó đã bị vỡ ra.

Lưu Xiết chỉ là một Nhập Đạo sơ kỳ nho nhỏ, cứ như vậy chết trong một kiếm của Thánh Thiên Đế.

Sau khi Thánh Thiên Đế giải quyết hoàn toàn những người không biết sống chết thì động ý niệm rời khỏi nơi này.

Thời gian trôi qua thật nhanh.

Một tháng chớp mắt đã qua, Quần Tinh Giới.

Trên bầu trời có một khe hở đang dần tăng lớn hơn. Đó chính là Thiên Chi Liệt Phùng, là một lối đi không gian, lúc này nó đang nghênh đón một lần dị biến.

Thiên Chi Liệt Phùng vốn dài đến mấy ngàn thước.

Bây giờ trực tiếp tăng từ mấy ngàn thước đến xấp xỉ mười ngàn thước.

Đứng tại mặt đất ngẩng đầu nhìn lên, không biết còn tưởng rằng bầu trời xuất hiện vết nứt.

Mà khi Quần Tinh Giới xuất hiện tình trạng này, đương nhiên nhanh chóng được truyền đến tai Đế giới nhất trọng, thậm chí là Tân Đại Lục ở phía trên và thế lực ở khắp mọi nơi.

“Cuối cùng cũng mở ra rồi sao? Có tin đồn rằng vết nứt này có thể đi thông đến một tòa đại thiên thế giới, cũng không biết là thật hay giả.”

“Ta còn nghe nói hiện nay trên Quỳnh Du đại lục của chúng ta có không ít Đại Đế đến từ tòa đại thiên thế giới của Thiên Chi Liệt Phùng kia đấy.”

“Ôi! Ta là lần đầu tiên nghe thấy chuyện này đó.”

Trấn Ngục Ma Các.

Dạ Mệnh đương nhiên cũng nhận được tin rằng Thiên Chi Liệt Phùng đã triệt để mở ra.

Hắn nhìn Toán Loạn Thiên ở trước mặt.

“Chuyện bổn các chủ bàn giao cho người đã sắp xếp xong chưa?”

Toán Loạn Thiên chắp tay thi lễ đáp lại: “Xin các chủ đại nhân yên tâm.”