Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 578: Tà Vọng Chi Môn




Sắc mặt Tà Sát Đại Đế lập tức trắng bệch, hai bên khóe miệng chảy ra máu đen.

Đông Tuyết Vân Tịch đứng đối diện Tà Sát Đại Đế, khẽ nhướng mày. Kiếm quang của nàng phá vỡ Pháp Tướng xong thì đánh lên cánh cửa màu đen này.

Cánh cửa chấn động kịch liệt nhưng vẫn không hề vỡ nát hay xuất hiện dấu vết do kiếm để lại, hay sứt mẻ gì. Trái lại, công kích của nàng bị nó cản lại, hoàn toàn biến mất.

“Thế nào? Có phải là rất ngạc nhiên hay không? Ta nói chứ, chuyện kinh ngạc hơn vẫn còn ở phía sau đấy, mở ra đi!” Tà Sát Đại Đế cười tà.

Dưới ánh mắt của Đông Tuyết Vân Tịch, hắn ta trút hết tà khí của bản thân lên cánh cửa này.

Cánh cửa liên thông với ngoại giới.

Khi được tà khí rót vào, trên miệng những đường vân, khe nứt hiện ra ánh sáng màu xám tro thần bí. Cánh cửa đóng chặt đã lâu lại vang lên tiếng ‘kẽo kẹt’ rồi chầm chậm mở ta.

Trong nháy mắt khi cánh cửa mở rộng.

Một luồng tà khí hoàn toàn khác với Tà Sát Đại Đế theo khe cửa thoát ra ngoài.

Đông Tuyết Vân Tịch vô cùng quen thuộc với luồng tà khí này.

“Tà ma ngoại giới.”

Lúc nói ra bốn chữ này, âm thanh của Đông Tuyết Vân Tịch có vẻ hơi nghiêm túc.

“Ha ha ha, xem ra ngươi cũng biết, Hợp Đạo đỉnh phong như ngươi đúng là mạnh thật. Nhưng ngươi có thể mạnh hơn tà ma ngoại giới được à?”

Đông Tuyết Vân Tịch nhìn Tà Sát Đại Đế đang không ngừng cười nhạo, Nhật Nguyệt Luân Nguyên Kiếm trong tay lấp lóe kiếm quang.

Nàng chém ra một kiếm.

Mục tiêu của kiếm này chính là cánh cửa liên thông với tà ma ngoại giới.

Kiếm chiêu rơi xuống.

Lúc này, tuy biên độ chấn động của cánh cửa mạnh hơn trước đó, nhưng bên trên nó vẫn không hề xuất hiện chút hư tổn nào.

“Không có tác dụng đâu, bản thân Tà Vọng Chi Môn là do Thái Đạo biến thành, ngươi không thể chém nát được.” Tà Sát Đại Đế cười ha ha nói.

Đông Tuyết Vân Tịch ngoảnh mặt làm ngơ.

Trong lúc nàng chuẩn bị thêm một công kích đầy uy lực thì chỗ khe cửa chợt có một tia hắc quang phóng thẳng về phía Đông Tuyết Vân Tịch.

Đông Tuyết Vân Tịch không hề chủ quan, nàng giơ ngang Nhật Nguyệt Luân Nguyên Kiếm ở trước người, chặn luồng công kích ẩn chứa Đại Đạo tử vong này.

Mặt Đông Tuyết Vân Tịch nhăn lại,

“Cảm giác này… đỉnh phong?”

Nếu thật sự là một tà ma ngoại giới Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong bị triệu hoán đến, vậy thì đúng là hơi khó giải quyết.

Nếu cánh cửa này khó phá hủy, vậy đổi một mục tiêu là được rồi.

Đông Tuyết Vân Tịch bay vút qua, chuyển sang công kích Tà Sát Đại Đế phía sau cánh cửa.

Tà Sát Đại Đế nghĩ thầm trong lòng: “Không ổn rồi.”

Thế nhưng đúng lúc này, bóng dáng Đông Tuyết Vân Tịch đã đi đến phía sau hắn ta.

“Ngấn Tuyết Sương Thiên.”

Đông Tuyết Vân Tịch nói ra một câu lạnh như băng, Nhật Nguyệt Luân Nguyên Kiếm trong tay, uy năng chỉ thuộc về pháp bảo Đế giai cực phẩm được phóng ra.

Một nhát chém xuống.

Cho dù trên người Tà Sát Đại Đế có mặc pháp bảo Đế giai hạ phẩm Ma Cức Giáp, cũng khó có thể chống đỡ được uy năng đáng sợ của một kiếm này.

“A!”

Ma Cức Giáp trên người Tà Sát Đại Đế lập tức bị phá nát, toàn bộ công kích đều rơi lên người Tà Sát Đại Đế.

Tà Sát Đại Đế từ trên không trung rơi xuống.

Hắn nằm trên mặt đất, ánh mắt nhìn về phía Đông Tuyết Vân Tịch trên không trung:

“Không có tác dụng gì đâu, Tà Vọng Chi Môn mở ra đã là kết quả được định trước, ngươi không thể sửa đổi được đâu.”

Đông Tuyết Vân Tịch không nói gì, mắt phượng nhìn Tà Sát Đại Đế trên mặt đất.

Ánh mắt như Đại Đạo vô tình đến từ trên chín tầng trời.

“Hôm nay chính là ngày ngươi mất mạng. Chuyện tà ma ngoại giới để sang một bên trước đi.”

Mệnh lệnh của các chủ đại nhân mới là quan trọng nhất.

Lúc này, Đông Tuyết Vân Tịch dốc sức chém ra một kiếm.

Một kiếm này khiến cho thiên địa đều biến sắc.

Tà Sát Đại Đế nhìn kiếm khí kinh thiên xé rách bầu trời, hé miệng, cười ha ha nói: “Sức mạnh của tà ma ngoại giới sẽ phá hủy cà mảnh Quỳnh Du đại lục này, ta…”

Kiếm chiêu đến rồi!

“Như vậy là ta đã chết rồi sao? Đây là cảm giác ngã xuống ư?” Tà Sát Đại Đế nhắm mắt lại, tự lẩm bẩm.

Rất nhanh hắn ta đã phát hiện ra có gì đó không thích hợp, bất ngờ trợn mắt.

Phát hiện mình vẫn còn chưa chết, Tà Sát Đại Đế đưa mắt nhìn xung quanh.

“Rốt cuộc thì ngươi muốn làm gì?”

Tà Sát Đại Đế phát hiện mình đã biến thành một hồn phách yếu ớt, đang lơ lửng bay tới trước mặt Đông Tuyết Vân Tịch.

“Bản đế chợt nhớ ra, giữ ngươi lại còn có chút tác dụng.”

Đông Tuyết Vân Tịch bình tĩnh nói.

“Bây giờ chỉ còn lại một chuyện phiền toái cuối cùng.”

Đông Tuyết Vân Tịch xoay người, nhìn về phía Tà Vọng Chi Môn đã mở ra được một nửa.

Nàng khẽ động ý niệm.

Trấn Ngục Ma Các.

Trong đầu Dạ Mệnh vang lên giọng nói của Đông Tuyết Vân Tịch.

Một lát sau…

“Tà ma ngoại giới Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong à… Đúng là còn khó nhằn hơn vị Đại Đế Tà Đạo kia. Lát nữa bản các chủ sẽ phái đến tiếp viện.”