Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 553: Đám người chết như các ngươi cũng xứng đáng đến đòi mạng với ta à!




Chỉ có thể nhìn thấy gã ta đang cầm cây cung rồi kéo dây cung ra. Một mũi tên đen tuyền nhanh chóng được ngưng tụ ra.

Trong vòng bán kính hàng nghìn dặm này như thể rơi vào một cảm giác thời gian ngưng đọng trong chớp mắt vậy.

“Đến rồi.” Hắc Nha Đại Đế lạnh lùng nói.

Vào khoảnh khắc Vô Tận Huyễn Ngục tan vỡ. Vút!

Một âm thanh xao động mãnh liệt bắn ra.

Mũi tên do Hắc Thần Tướng chuẩn bị đã được bắn ra vào lúc này.

Hổ Sân bước ra khỏi Vô Tận Huyễn Ngục.

Ông ta khẽ ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một mũi tên đang lao đến.

“Đây là đòn tấn công tinh thần…”

Hổ Sân ánh mắt cay nghiệt, thoạt nhìn một cái thì đã nhận ra điểm đặc biệt của mũi tên màu đen ở trước mặt.

Mục đích của Hắc Nha Đại Đế e rằng chính là nhắm chuẩn tinh thần của Hổ Sân còn hơi ngẩn ngơ trong vài giây này để giáng một đòn nặng nề!

“Thật đáng tiếc, ý tưởng không tồi nhưng tiếc là ngươi đã tính sót rồi!” Mũi tên đến khoảng cách trăm mét với Hổ Sân.

Choang!

Bỗng nhiên bị một màng chắn không khí chặn lại!

Hắc Nha Đại Đế mở to mắt: “Làm sao có thể được!”

“Đợi đã, đây là pháp bảo Đế giới thượng phẩm!”

Hắc Nha Đại Đế nhìn thấy một viên thuỷ tinh trên sợi dây chuyền treo ở cổ Hổ Sân bộc phát ra vầng hào quang năm màu rực rỡ.

“Chết tiết, nghìn tính vạn tính mà lại không ngờ rằng trên người của cái tên này còn có một pháp bảo phòng ngự Đế giai thượng phẩm! Xem ra phải thực hiện kế hoạch thư hai rồi.”

Hắc Nha Đại Đế nghiến răng và thu Hắc Thần Tướng lại.

Trên tay gã ta xuất hiện một quả cầu bí ẩn màu đen với bên trong đục ngầu.

“Vĩnh Dạ Chi Địa, Mộng Cảnh!”

Hắc Nha Đại Đế lợi dụng kẽ hở Hổ Sân đang chống lại mũi tên, nhanh chóng bấm tay niệm quyết.

Quả cầu màu đen bay lên cao.

Xì!

Tà khí màu đen lộ ra ở xung quanh quả cầu. Tà khí tựa như một sứ giả hắc ám.

Chỉ trong vòng vài giây, vô số tà khí đã bao vây khu vực xung quanh trong một trăm dặm.

Hổ Sân ở bên cạnh đã đỡ đòn thành công dưới sự giúp đỡ của món pháp bảo Đế giai thượng phẩm trên người. Ông ta nhìn xung quanh: “Cái nhỏ không hiệu quả nên trực tiếp dùng cái lớn sao?”

Trong mắt của Hổ Sân, đây rõ ràng là một Vô Tận Huyễn Ngục phiên bản phóng to.

“Không, không, không, lần này khác.”

Dưới màn đêm bao phủ, có một hình dáng gần giống hệt với Hổ Sân.

Chỉ là thứ xuất hiện trong tầm nhìn của ông ta là một người toàn thân đen kịt.

“Hoá ra là tâm ma của ta.”

Hổ Sân khẽ nheo mắt nhìn về phía trước.

Tâm ma này khẽ chuyển động.

Sấm rền lôi chớp.

Trực tiếp đến thẳng trước mặt Hổ Sân.

Kiếp Lôi xuất hiện trên người của tâm ma này.

Có thể thấy tâm ma này của đối phương ngoài có tu vi tương ứng với Hổ Sân ra, thậm chí còn có thể sử dụng được những chiêu thức tương tự như Hổ Sân.

Nhìn Hổ Sân rơi vào trận chiến với tâm ma của mình. Hắc Nha Đại Đế mỉm cười rồi liếc nhìn quả cầu đen trên bầu trời.

“Vạn Ma Lưu Ly Cầu được ta tạo ra từ nghìn vạn quả tim, tuy hôm nay đã sử dụng một lần, trong vòng nghìn năm cũng không thể nào sử dụng nữa nhưng có thể lấy được một cây bảo dược Đế giai cực phẩm thì cũng là điều xứng đáng.” Hắc Nha Đại Đế nói.

“Hai vị Đại Đế, hai đấu một, cho dù ngươi có tài năng tuyệt đỉnh thì hôm nay cũng phải ở lại đây!” Hắc Nha Đại Đế nói, gã ta cũng tham gia vào trận chiến.

“Linh hồn của Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ hẳn là rất tốt nhỉ.”

Một lời nói lạ lẫm chưa từng nghe thấy qua lập tức vang vọng trong tâm trí của Hắc Nha Đại Đế.

“Là ai!”

Hắc Nha Đại Đế nhìn xung quanh và khẽ quát một tiếng. Nhưng xung quanh không có một bóng người nào cả.

Ánh mắt của gã ta rơi vào người của Hổ Sân đang chiến đấu kịch liệt với tâm ma ở chỗ cách đó không xa.

Hai bên đánh nhau qua lại, giọng nói khi nãy không giống chiêu trò của Hổ Sân. Vậy giọng nói vừa rồi rốt cuộc là…

Hắc Nha Đại Đế không dám khinh địch.

“Hắc Ám Chi Bích.”

Vận hành công pháp.

Hàng chục con quạ một mắt lập tức xuất hiện vây quanh gã ta để đề phòng bất trắc.

“Lẽ nào vừa rồi là tưởng tượng sao?”

Sau khi quan sát hàng chục giây thì phát hiện xung quanh không hề có tiếng vang hay là chuyện động bất thường nào cả. Trong đầu của Hắc Nha Đại Đế không khỏi nảy sinh ra nỗi nghi ngờ này.

Gã ta quay lại liếc nhìn Hổ Sân.

“Không được, nếu cứ tiếp tục dây dưa thì thời gian của tâm ma sẽ hết.”

Suy cho cùng thì sự cám dỗ của bảo dược Đế giai cực phẩm đã chiếm trọn tâm trí của Hắc Nha Đại Đế. Nhưng đúng vào lúc Hắc Nha Đại Đế quay người lại muốn lao đến phía Hổ Sân thì sau lưng có một cơn lạnh đột ngột ập đến, khiến cho Hắc Nha Đại Đế lập tức quay đầu lại.

Khi quay đầu lại, thoạt nhìn thì đã nhận thấy.