Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 472: Bắt đầu diệt tông




“Bổn trưởng lão cảm thấy người nhập ma là các ngươi mới đúng.” Nguyên Bạch Phong trả lời.

“Nói nhiều vô ích. Nguyên trưởng lão, ngươi nếu đã phá hủy trận pháp, vậy hẳn là đã chuẩn bị đối diện với kết quả rồi chứ.”

Tư Nam Thanh Không nghe đến đây thì đứng dậy.

Tu vi Thánh Cảnh ngũ trọng thiên như cuồng phong thổi loạn, gào thét mà tăng lên.

“Phải chuẩn bị là các ngươi mới đúng.” Nguyên Bạch Phong vừa dứt lời.

“Lô trưởng lão, cẩn thận phía sau!” Một trưởng lão đột nhiên hét lớn.

Người được gọi là Lô trưởng lão là một Thánh Cảnh nhất trọng thiên, hắn ta đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy một ánh kiếm chói lọi chém đến.

Đồng tử Lô trưởng lão co rụt lại, trong tay vội vã xuất ra một pháp bảo phòng ngự Thánh giai hạ phẩm.

Nhưng kiện pháp bảo phòng ngự này, trong khoảnh khắc chạm vào kiếm quang lại vỡ toang thành những mảnh nhỏ.

“Vỡ rồi ư?” Lô trưởng lão kinh hô.

Cứ như vậy, tia kiếm quang này cực kỳ chính xác, không sai không lệch mag chém bay thủ cấp của Lô trưởng lão.

Cứ như vậy, một thi thể không đầu xuất hiện...

“Không hay rồi! Có địch tập kích!”

Bên cạnh Trưởng lão vừa hô lên ‘địch tập kích’ kia thình lình xuất hiện một nam tử thần bí, trên mặt còn đeo chiếc mặt nạ xấu xí. Chính là Vạn Biến Ma Quân đã lộ diện ở tộc Huyết Hổ lúc trước.

“Tên thứ hai.” Giọng nói của Vạn Biến Ma Quân cười như không cười, dưới mặt nạ xấu xí dường như lại tràn ngập sát ý vô cùng vô tận.

Ánh đao như như điện quang hỏa thạch lóe lên, lại một trưởng lão ngã xuống.

Ngắn ngủi không tới một phút, đã lập tức loại bỏ hai trưởng lão Tiên Tuyền Tông.

“Mau ngăn hắn lại.”

Một vị trưởng lão hai tay bấm niệm chú quyết.

“Tử Viêm Quỷ Giao!”

Ngọn lửa màu tím ngưng tụ thành hình một con Giao Long dài đến hơn mười trượng, gầm thét nhắm về phía Vạn Biến Ma Quân.

“Đồ Nguyên Đao Thức, Yến Quy!” Vạn Biến Ma Quân khẽ quát một tiếng, đao ý toàn thân bắn ra mãnh liệt.

Vạn Biến Ma Quân tung người phóng vút qua! Giống như một quầng sáng, nháy mắt đã xông tới tận trời!

Nhìn thấy Vạn Biến Ma Quân vung hai thanh trường đao, chém đôi Giao Long của mình thì sắc mặt vị trưởng lão này lập tức trắng bệch

“Không hay rồi! Hắn ta là Thánh Cảnh thất trọng thiên!”

“Thánh Cảnh thất trọng thiên thì sao? Chúng ta có nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn sợ một mình hắn à.”

“Nói rất đúng, cùng nhau công kích. Ta lại muốn xem thử, nhục thân của Thánh Cảnh thất trọng thiên hắn mạnh, hay là công kích của chúng ta mạnh.”

“Huyết Nguyệt Phá Diệt!”

Hơn mười vị trưởng lão Tiên Tuyền Tông cùng nhau bấm pháp quyết, muốn một chiêu hợp lực đánh bại Vạn Biến Ma Quân.

“Các ngươi cho rằng chỉ có một mình ta thôi sao? Nếu như thực sự nghĩ như vậy, thì đúng là quá ngây thơ rồi.”

Vạn Biến Ma Quân nhếch miệng cười dưới lớp mặt nạ.

“Lũng trưởng lão, ngươi!”

Quả nhiên! Chuyện bất ngờ lại lần nữa xảy ra!

Một trưởng lão Thánh Cảnh nhị trọng thiên, hai mắt trừng lớn, khó có thể tin mà xoay người nhìn về phía một vị trưởng lão khác đang cầm lợi kiếm cắm từ sau lưng xuyên qua ngực của mình.

“Xin lỗi nhé, ta không phải là Lũng trưởng lão mà ngươi đang nói.

Vị trưởng lão vừa hạ thủ kia đưa tay phải lên, kéo tấm da mặt già nua xuống, lộ ra khuôn mặt nữ tử xinh đẹp.

“Hóa ra ngươi cũng là giả.”

“Bây giờ mới phát hiện thì đã quá muộn rồi đó.” Nữ tử khẽ cười nói, tay cầm lợi kiếm một lần nữa dùng lực.

Xoạt xoạt.

Khụ!

Một ngụm máu tươi chợt phun ra.

“Trịnh trưởng lão!”

“Yêu nữ đáng chết, tiếp chiêu, Lôi Đình Vạn Quân Quyền!”

Trưởng lão phía sau lưng nữ tử bỗng phản ứng kịp, tay trái hắn ta nắm thành quyền, Lôi Đình Vạn Quân Quyền xanh trắng đan xen không ngừng tràn ra từ trong bàn tay hắn ta.

Xoẹt xoẹt xoẹt…

“Ha ha ha, thiếp thân nhắc nhở ngươi một câu, cẩn thận bên phải.”

“Hừ! Yêu nữ ngươi nghĩ rằng chỉ dựa vào mấy lời lẽ mánh khóe, thì có thể phân tán sự chú ý của ta sao, đúng là si tâm vọng tưởng!”

“Không tin thì thôi, dù sao thiếp thân cũng chỉ muốn nhắc nhở ngươi mà thôi!”

“Tả trưởng lão, mau tránh ra!”

Sau khi nghe được lời nhắc nhở của một vị trưởng lão, rốt cuộc Tả trưởng lão cũng không nhịn được, liếc về phía bên phải một cái.

Đập vào mắt là luồng bạch quang chói mắt, đang cách hắn ta càng lúc càng gần.

Chợt ‘soạt’ một tiếng!

Ánh kiếm chém tới. Một kiếm này trực tiếp tước mất đầu của hắn ta. Mà người ra tay, lại là một bóng dáng chưa từng thấy qua bao giờ.

Người ra tay, lại là một tên hắc y kiếm khác chưa từng thấy qua bao giờ.

“Lại là một Thánh Cảnh?”

Sắc mặt Tư Nam Thanh Không xanh lè, đứng bật dậy.

Lúc này, công kích của Vạn Biến Ma Quân đã giáng xuống.

Bởi vì vừa có bất ngờ xảy ra, dẫn đến rất nhiều trưởng lão đã vô thức thả chậm tốc độ thi triển thuật pháp trong tay nên không mấy ai có thể chặn được công kích của Vạn Biến Ma Quân.

“Không xong rồi, mau dùng pháp bảo đi.”