Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 458: Đại năng thượng giới giáng lâm




Ngay cả Huyết Ma Đạo Nhân Thông Thiên Cảnh cửu trọng thiên mà còn bị áp chết gắt gao, không thể nào điều khiển cơ thể được. Vậy thì càng không phải nhắc đến những người trước mặt ngay cả Thông Thiên Cảnh còn không đến này.

“Quỷ Sát Chi Tướng.”

Một lời phát ra, sau lưng vị sát thủ nhị đẳng hàng chữ Địa này đột nhiên hiện ra một Quỷ Vật Pháp Tướng. Đầu quỷ mặt xanh răng vàng, dáng người cao lớn, âm khí trên người cuồn cuộn không ngừng như nước chảy.

“Không ổn!”

“Không đúng.”

Hiện trường liên tiếp truyền tới những tiếng vang, thế nhưng Quỷ Vật Pháp Tướng kia lại ngoảnh mặt làm ngơ, bàn tay thật do âm khí ngưng tụ ra vồ đến.

Cứ vậy nắm gọn mười mấy người vào trong tay.

“Oàm!”

Quỷ Vật há miệng ra, lập tức rút sạch hồn phách của mười mấy người kia, không chừa lại gì. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, vốn dĩ có mấy chục người đang bao vây vị sát thủ kia, trong chớp mắt đã bị Quỷ Vật Pháp Tướng này hút khô ba hồn bảy vía.

“Vậy mà lại là Bán Thánh Cảnh, Huyết Sát Các còn có cường giả siêu cấp bậc này trấn giữ, thật là chưa bao giờ nghe nói đến!”

“Chẳng lẽ món thiên địa chí bảo này cứ vậy để Huyết Sát Các kia cướp đi sao?”

“Cướp đi? Nếu không thì ngươi lên đoạt lại đi? Ta nhớ là tu sĩ đạt tới Bán Thánh Cảnh của Thiên giới tam trọng chúng ta đều phi thăng từ lâu cả rồi, vốn dĩ không có ai là đối thủ của sát thủ Huyết Sát Các này.”

Có điều trong lúc mọi người nói ra lời này thì thiên địa lại phát sinh biến hóa.

Mặt đất trong chu vi mấy ngàn dặm chấn động không ngừng.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên,

“Uy áp này, chẳng lẽ là...”

“Ôi! Tuyệt đối không sai được, đây là những đại năng của thượng giới giáng lâm rồi.”

“Ta nói mà, một món chí bảo Đế giai quan trọng như vậy, những cường giả của thượng giới sao có thể không quan tâm tới được. Bây giờ chẳng phải đã tới rồi sao? Dám cầm đồ của đại năng thượng giới đi, xem ra hôm nay sát thủ đó của Huyết Sát Các chỉ còn một con đường chết mà thôi.”

Tất cả đồng loạt ngẩng đầu.

Giờ phút này, trên bầu trời đã hiện ra một tòa truyền tống trận vô cùng lớn. Một bóng người dẫn đầu đi ra từ giữa truyền tống trận kia.

Nhìn kỹ lại thì đó là một nữ tử mặc đạo bào màu xám.

Dưới khóe mắt của nữ tử là một lệ chí vô cùng rõ ràng.

Giọng nói của nữ tử mềm mại, ngắm nhìn bốn phía rồi khẽ liếm môi.

“Xem ra ta là người đầu tiên đến rồi, đúng lúc, món pháp bảo Đế giai đó đâu, ta muốn nhìn thử xem.”

Trong mắt của nữ tử hiện lên chút ánh sáng tím thần bí, nàng ta quét mắt nhìn bốn phương tám hướng.

Cuối cùng ánh mắt dừng lại trên bóng người đã che giấu cách đó mấy chục dặm.

“Vừa cầm được đã muốn đi, ngươi đã hỏi qua ta chưa?”

Nữ tử híp mắt lại.

Nàng ta liếc nhìn những tu sĩ đang vây xem mình kia.

“Ta trông đẹp không?”

Những người vây xem lập tức bị đôi con ngươi quỷ dị của nữ tử mê hoặc tâm trí, gật đầu theo bản năng.

Khóe môi của nữ tử hiện lên một độ cong.

“Lần này pháp bảo xuất hiện quá bất ngờ, ta đến quá gấp nên quên mang theo ‘vật liệu', đã vậy thì mượn các ngươi dùng một chút đi.”

Có vài người dự cảm được luồng sát khí đó nến muốn bỏ chạy.

Nhưng mà giờ phút này muốn làm gì cũng muộn rồi.

“Huyết Cấp Chi Thuật!”

Trong đôi con ngươi của nữ tử Thánh Cảnh được mệnh danh là nữ tử tà ma của Tiên giới nhị trọng đột nhiên xuất hiện một ánh huyết quang.

Nàng ta nâng tay phải lên, làm một pháp quyết.

Những tu sĩ ở đây, bất luận là tà tu hay tu sĩ chính đạo đều đột ngột phát hiện huyết khí trên người mình đều bị một lực lượng xa lạ không ngừng hấp thu.

Giữa lúc một vài người muốn sử dụng công pháp phòng ngự để ngăn cản thì lại phát hiện mình không thể điều khiển thân thể này được nữa.

Mấy chục giây ngắn ngủi trôi qua, nữ tử tà ma liếc nhìn huyết cầu lớn chừng bàn tay trong tay mình.

“Bấy nhiêu cũng đủ rồi.”

Tầm mắt của nàng ta lại rơi vào trên người sát thủ kia lần nữa rồi cười khúc khích.

“Pháp bảo Đế giai này chỉ có thể thuộc về ta.”

Thân thể nữ tử biến mất trong nháy mắt, chưa tới nửa khắc.

Sát thủ nhị đằng hàng chữ Địa trước đó dừng chân lại, nhìn nữ tử toàn thân nồng nặc tà khí đang ngăn cản trước mặt hắn này.

“Giao pháp bảo lại cho ta thì ta có thể để ngươi chết một cách thoải mái.”

Nữ tử tà ma nhìn nam tử thần bí đeo mặt nạ này.

“Ngươi cùng lắm chỉ là Bán Thánh Cảnh thôi, không cần ta nói thì chắc hẳn ngươi cũng hiểu rõ ngươi vốn không phải đối thủ của ta rồi.”

Cặp mắt của nữ tử tà ma híp lại.

“Ta quả thật không phải đối thủ của ngươi.”

“Nhưng đối thủ của ngươi cũng không phải là ta.”

Trong nháy mắt khi người đeo mặt nạ cất lời, sắc mặt của nữ tử tà ma cũng thay đổi.

Nàng ta phát hiện xung quanh mình không biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm vài bóng người. Dựa theo khí tức của đối phương thì dường như cũng là Thánh Cảnh.