Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 413: Át chủ bài của Đại Hoang thánh địa




Chu An nghe vậy tuy sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng mở miệng nói chuyện vẫn mang theo giọng điệu châm chọc.

“Nếu ngày xưa không có Đại Hoang thánh địa ta che chở thì tông môn các ngươi đã biến thành mây khói từ lâu rồi, vậy mà bây giờ các ngươi lại vì mấy việc nhỏ này cấu kết với tổ chức tà tu Huyết Sát Các, quay lại cắn ngược Đại Hoang thánh địa ta, hôm nay xem như ta được sáng mắt rồi!” Chu An lạnh lùng nói.

“Đừng nhiều lời vô ích nữa, Chu thánh chủ, hôm nay Đại Hoang thánh địa tất phải diệt vong.” Phong Khiếu Tiêu.

Vừa nói xong thì mọi người đồng đồng loạt xông tới tấn công Chu An. Chu An thấy thế không chỉ không hề sợ hãi mà trái lại còn cười lạnh.

“Ta không ngờ lại phải dùng tới chiêu này nhanh như vậy, nhưng đây đều là các ngươi tự chuốc lấy.”

“Thái hoang cổ thần, khu sử nhữ thân, hiện thân đi!”

Vừa nói xong, cấm địa sau núi Đại Hoang thánh địa bỗng dưng có một người đá khổng lồ trở mình đứng dậy.

Người đá khổng lồ cao tới mấy trăm trượng, trông cả người giống như bùn đất nhưng lại vô cùng kiên cố. Nó từ từ nhúc nhích, áp lực khủng bố từ trên người đá khổng lồ điên cuồng trút xuống.

Hai mắt Phong Khiếu Tiêu giật giật khi nhìn thấy người đá khổng lồ kia:

“Đây là một pháp bảo Đế giai?”

Áp lực từ trên người đá khổng lồ tản mát ra giống y như đúc pháp bảo.

Chu An nghe vậy, khoé miệng cũng nhếch lên nói thẳng: “Đúng vậy. Chẳng những là pháp bảo Đế giai, mà còn là pháp bảo Đế giai thượng phẩm.”

“Chính là pháp bảo tùy thân của vị lão tổ Đại Đế thứ ba của Đại Hoang thánh địa ta lúc trước, Thạch Ma Đại Đế, sức mạnh vô biên, hoàn toàn không thua kém Dung Đạo Cảnh sơ kỳ!”

“Vốn định giữ lại cho Huyết Sát Các, nhưng bây giờ dùng để đối phó đám phản bội vô ơn các ngươi trước đi.”

“Người đá khổng lồ, bóp nát bọn chúng cho bổn thánh chủ!” Chu An chỉ bảy người kia hét lên. Người đá khổng lồ nghe tiếng làm theo.

“Nhanh thật!” Phong Khiếu Tiêu thầm than một tiếng.

Người đá khổng lồ trông thì cồng kềnh nhưng tốc độ quả thực nhanh như bay. Chỉ trong thời gian một cái búng tay đã đi đến trước mặt nhóm người, cánh tay to lớn nhanh nhẹn quét qua đám người.

“Đáng chết, không tránh kịp.” Phong Khiếu Tiêu nói.

Ông ta hiểu rõ với sức của mình thì rất khó chặn lại người đá khổng lồ toàn lực tấn công. Lúc Chu An cảm thấy người đá khổng lồ có thể trong một chiêu diệt sạch bảy tên ăn cháo đá bát này thì…

“Quỷ thú.”

Một giọng nói du dương nhẹ tênh, nhưng lại truyền vào tai mọi người một cách rõ ràng rành mạch.

Chu An nheo mắt lại: “Đây là...”

Khoảng không gian phía trước người đá khổng lồ, đầu tiên là vặn vẹo, sau đó xuất hiện một bóng người, không, là bóng quỷ.

Một con quỷ âm khí ngất trời, toàn thân ngoại trừ cái đầu lâu thì đều là từ âm khí ngưng tụ thành đột ngột xuất hiện.

“Hư Vọng Chi Không.”

Miệng quỷ thú phát ra âm thanh nghe cực kỳ khàn. Lúc nắm đấm của người đá khổng lồ sắp đến, quỷ thú giơ tay phải lên, một lá chắn huyền bí đen như mực hiện lên che trước nắm đấm.

‘Uỳnh’, một tiếng nổ lớn vang lên.

Đòn tấn công của người đá khổng lồ thế nhưng lại bị lá chắn đen như mực kia dễ dàng chặn lại. Khuôn mặt Chu An cứng đờ.

Ở đâu ra con quái vật người không phải người, yêu không phải yêu này đây. Vậy mà lại có thể chặn được một đòn của người đá khổng lồ có thể so với Dung Đạo Cảnh sơ kỳ. Có thể thấy con quỷ trước mặt này ít nhất cũng tương đương với cấp bậc Đế Cảnh của Yêu tộc.

“Ô thú.” Lại một giọng nói vang lên.

Keng keng!

Trên bầu trời Đại Hoang thánh địa bỗng nhiên vang lên tiếng chim thánh thót. Chu An theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên thì giật mình, một con chim toàn thân màu xích kim, ba cái chân dài, khí thế mãnh liệt bay thẳng đến phía sau lưng người đá khổng lồ, tấn công bất ngờ.

“Lại là một Đế Cảnh?”

Chu An nhìn thấy hơi thở trên người kim sắc đại điểu bộc phát ra, chấn động kêu lên. Dường như người đá khổng lồ cũng cảm nhận được nguy cơ ở phía sau nên quay đầu lại.

Con chim ba chân đang ngang nhiên bay thẳng tới.

Bởi vì tốc độ của chim ba chân thật sự quá nhanh cho nên người đá khổng lồ không kịp xoay người hoặc là né tránh. Dẫn tới phía sau ôm trọn một đòn nghiêm trọng.

Rầm!

Người đá khổng lồ vậy mà lại bị một chiêu đánh bại ngã xuống đất. Sau khi bị đánh ngã, người đá khổng lồ đang định đứng lên lại, nhưng sao có thể cho nó cơ hội này.

“Nhân cơ hội này, trói chặt nó đi quỷ thú.”

Lại là một giọng nói vang vọng vang lên.

Quỷ thú nghe vậy, nhẹ nhàng gật đầu.

“Vô Tận Lao Ngục!”

Hốc mắt xương xẩu trống rỗng của Quỷ thú lập loè ánh sáng âm u. Tay trái nhấc lên, lúc người đá khổng lồ còn chưa kịp đứng dậy thì trên mặt đất bỗng nhiên chui ra những bóng đen dài như dây leo.

Bóng đen mạnh mẽ nhanh như gió, hai ba cái đã trói người đá khổng lồ to lớn cứng ngắt nằm trên mặt đất, không thể nhúc nhích. Chu An thấy tình hình không ổn thì nhíu chặt mày.