Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 391: Tam Thế Minh Nguyệt Tương




"Một Hợp Đạo Cảnh hư hư thực thực, tộc Văn Nhân vẫn còn có cường giả Đại Đế bậc này sao, đúng là không ngờ tới."

"Vừa hay, Đông Tuyết Vân Tịch bên kia đã hoàn toàn nắm trong tay tòa tiểu thế giới kia, đang gấp rút trở về, bây giờ cứ thông tri thẳng qua cho nàng đi."

Dạ Mệnh nhanh chóng nghĩ ra biện pháp đối phó.

Sau khi trôi qua mấy phút, tại Bắc vực.

Phụt!

Chu Linh phun ra một ngụm máu tươi, khí tức cả người hạ thấp tới mức trước nay chưa từng có.

"Mạnh quá, không ngờ lại là một người Hợp Đạo Cảnh!"

Chu Linh ngẩng đầu nhìn Văn Nhan Thiên Hạc từ đầu tới cuối vẫn là gương mặt không chút gợn sóng, nàng nghiến răng nghiến lợi nói.

Bích Cơ bên kia cũng giống vậy, bị thương không nhẹ.

Nàng nhìn Dao Trì Nữ kiếm hơi run rẩy trong tay, nếu không phải lúc nãy Dao Trì Nữ kiếm chặn lại một chiêu kia thay mình thì nói không chừng giờ phút này mình đã bị thương nặng rồi.

"Đây chính là thực lực của Hợp Đạo Cảnh sao?"

Bích Cơ nhìn lên Văn Nhan Thiên Hạc đang đạp chân vào hư không trên bầu trời.

Đến giờ Văn Nhan Thiên Hạc cũng chỉ mới xuất hai chiêu, nhưng hai chiêu này đã đem lại cho hai người Chu Linh thương thế nặng nề.

Nhìn lại thì công kích mãnh liệt của hai người Chu Linh cũng không khiến Văn Nhan Thiên Hạc bị thương được một lần.

Biểu tình của Văn Nhan Thiên Hạc bình tĩnh.

Đồng thời tay phải còn vuốt vuốt chòm râu.

Tầm mắt ông ta dừng lại trên người Chu Linh, cười nhẹ nói: "Vậy mà lại là huyết mạch Chu Tước trong truyền thuyết, thật là không ngờ đến đấy."

"Nếu ngươi đồng ý bỏ tối theo sáng, gia nhập Văn Miếu Điện của ta thì hôm nay ngươi sẽ không phải chết."

Văn Nhan Thiên Hạc cho Chu Linh một con đường lui.

Có điều Chu Linh cũng không thấy biết ơn, trên mặt nàng lộ ra biểu cảm chế giễu, cười nói: "Trở thành nửa người nửa yêu như các ngươi ấy à, xin lỗi nhé, bổn cô nương không có ý định này."

Văn Nhan Thiên Hạc nghe thấy vậy thì nheo đôi mắt lại, con ngươi dần trở nên tối tăm hơn.

"Vậy thì thật đáng tiếc, nhưng thôi cũng được, tự ta có cách lấy ra toàn bộ máu Chu Tước trên người ngươi, không sót một giọt."

"Đợi sau khi ta xử lý xong hết thảy mọi chuyện vụn vặt ở Hoang Mạc đại lục này thì sẽ đến Tiên Huyền đại lục của các ngươi."

Văn Nhan Thiên Hạc nói xong thì động thủ lần nữa.

Lần này ông ta không che giấu nữa, tu vi cường hãn của Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ hoàn toàn được thả ra. Bầu không khí trong chu vi vạn dặm bỗng nhiên trở nên lặng ngắt.

"Giết tiểu nữ Nhập Đạo sơ kỳ như ngươi trước vậy."

Ánh mắt Văn Nhan Thiên Hạc dừng lại trên người Bích Cơ, tay phải chuyển động, thiên địa chi lực vận chuyển trong nháy mắt.

Dường như toàn bộ thiên địa chi lực ở Bắc vực đang áp chế lên Bích Cơ.

Trong lúc Văn Nhan Thiên Hạc sắp được như ý thì một âm thanh lanh lảnh vang lên.

Thiên địa chi lực khi nãy còn đang ùn ùn kéo đến đã ngay lập tức biến mất một cách khó hiểu.

Biểu tình của Văn Nhan Thiên Hạc cũng chuyển từ hờ hững sang căng thẳng khó coi.

Tầm mắt ông ta di chuyển, dừng lại trên bóng dáng đột nhiên xuất hiện cách đó không xa. Đó là một nữ tử mặc đế bào, khí chất cao quý, gương mặt đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

Chân người đó đang đạp hư không, đôi mắt phượng lạnh như băng nhìn chăm chú vào vị Thông Huyền Đại Đế này.

Tâm trạng Văn Nhan Thiên Hạc như chìm vào đáy cốc, đồng thời trong ánh mắt cũng dâng lên vẻ ngưng trọng. Ông ta tuyệt đối không cảm giác sai, người trước mắt này là một Hợp Đạo Cảnh Đại Đế! Hơn nữa xét từ luồng khí tức phiêu dật quanh thân thì thời gian đột phá đã sớm hơn mình rất nhiều.

Đông Tuyết Vân Tịch nhìn về phía hai người Chu Linh.

"Các ngươi đi trước để hoàn thành nhiệm vụ của các chủ đại nhân đi, nơi này giao lại cho ta giải quyết."

Hai người Chu Linh gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Văn Nhan Thiên Hạc ở một bên đang có kiềm nén lại cảm giác sợ hãi trong lòng, mở miệng nói: "Thông Huyền Đại Đế của tộc Văn Nhân, Văn Nhan Thiên Hạc, xin hỏi danh hiệu của các hạ."

Một Đại Đế Nhân tộc bước được vào Hợp Đạo Cảnh, hơn nữa còn là nữ tử, ông ta thật sự chưa từng nghe nói qua. Dù là ở vạn năm trước, ông ta cũng chưa từng nghe nói phía Nhân tộc còn có một nữ tử Đại Đế phong hoa tuyệt đại thế này.

Sau khi được Dạ Mệnh truyền lệnh thì Đông Tuyết Vân Tịch chạy đến nơi này.

Nàng nhìn Văn Nhan Thiên Hạc, gương mặt tuyệt đẹp không chừa bất kỳ sự hứng thú nào.

"Sát thủ nhất đẳng hàng chữ Thiên Huyết Sát Các, Đông Tuyết Vân Tịch."

"Đông Tuyết Vân Tịch?"

Lúc Văn Nhan Thiên Hạc nghe được bốn chữ này thì có hơi sửng sốt, đang lúc còn suy nghĩ...

Cảm giác nguy cơ cận kề tử vong trong nháy mắt đã bao phủ ông ta.

Văn Nhan Thiên Hạc nhanh chóng hồi phục lại tinh thần, tay phải chuyển động một cái.

Một cây bút lông có khắc phù văn kim sắc bên ngoài xuất hiện trong tay ông ta.

"Thuẫn!"