Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 360: Đánh chết Đại Đế




“Hắn tuyệt đối sẽ thua!”

“Các ngươi…”

Trong lúc Hoang Kính quay đầu nhìn về phía Ngũ Đại Thánh Địa khác, lại thấy được một màn không tưởng tượng nổi.

Phiến đại môn đột nhiên xuất hiện.

Trong Lục Đại Thánh Địa ngoại trừ tu sĩ của Bách Á thánh địa nhà mình, Ngũ Đại Thánh Địa khác đều đang lục tục đi qua phiến đại môn rời đi…

Tình huống hoàn toàn ngoài dự đoán!

Hoang Kính không khỏi giận giữ: “Lục đại Thánh địa vạn năm qua luôn đồng sinh cộng tử, các ngươi muốn chạy trước, chẳng lẽ không sợ bị người lên án sao?”

Bạch Nguyên Tương quay đầu nhìn lại vị Cổ Long Đại Đế vừa rồi còn oai phong vô hạn này, cười nói: “Tiền bối đã quên, đó là chuyện của mười ngàn năm trước, càng đừng nói lòng người… sẽ thay đổi!”

Dứt lời, Bạch Nguyên Tương xoay người, tiến vào trong cánh cửa kia. Những người khác cũng chuẩn bị tới cửa rời đi.

Hoang Kính thấy vậy, không nhịn được nhìn về phía Tả Khâu Trường Ý: “Các hạ cứ mặc bọn hắn rời đi nơi này như vậy sao?”

Tả Khâu Trường Ý nhếch môi nở nụ cười.

“Những thứ khác ta sẽ không quản. Mục đích của ta bây giờ chỉ có một mình ngươi.”

Các chủ đại nhân đang cần tính mạng một Đế Cảnh, hắn đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Còn đám người Lục đại Thánh địa dựa vào Võ Trấn Hùng mang pháp bảo Đế giai rời đi nơi này kia… Hắn tự có diệu kế. . .

Thấy Lục đại Thánh địa có năm Thánh địa đã rời đi, lại nghe ý tử Tả Khâu Trường Ý hôm nay sống chết cũng không chịu buông tha chính mình, hai mắt Hoang Kính dâng lên lửa giận ngút trời.

“Một khi đã vậy, dù hôm nay ta chết tại đây cũng phải cắn được một khối thịt trên người ngươi xuống!”

Tả Khâu Trường Ý nghe vậy thì không khỏi giễu cợt ra tiếng: “Có bản lĩnh thì ngươi cứ ra tay đi.”

Hoang Kính tức giận quát một tiếng: “Thông Mạch Cửu Hoang thuật!”

Khí tức tu vi toàn thân hắn ta chợt tăng vọt, mặc dù không thể nhờ đó đột phá hậu kỳ, nhưng có thể khiến hắn ta tiếp cận trạng thái điên phong. Đương nhiên, cái giá đánh đổi chính là liên tục tiêu hao thọ mệnh: “Để ta cho ngươi kiến thức một chút!”

Hai mắt Hoang Kính tràn ngập ánh vàng, trong tay xuất hiện một thanh đại đao Đế giai hạ phẩm. Đại đao vung lên, chém thẳng về phía đầu Tả Khâu Trường Ý. Tả Khâu Trường Ý thấy vậy cũng không chút gợn sóng, chỉ nhẹ nhàng nâng tay phải: “Ma Sát Chi Quang.”

Phía sau lưng Tả Khâu Trường Ý hiện lên một Vạn Ma pháp tướng mặt xanh nanh vàng, thân hình cao lớn. Miệng pháp tướng kia há to, linh khí hội tụ vào trong miệng. Ken két!

Khoảnh khắc đại đao của Hoang Kính sắp chạm tới Tả Khâu Trường Ý, pháp tướng phun ra một luồng năng lượng màu đen, lao tới như đạn pháo, khí thế bừng bừng!

“Đáng chết!”

Hoang Kính thấy hình ảnh này thì vội thay đổi phương hướng, nhắm thẳng đao vào luồng ánh sáng đen kia.

Ruỳnh!

Một tiếng nổ kịch liệt vang lên.

“Công kích thật mạnh, đây chính là Nhập Đạo đỉnh phong sao?” Vẻ mặt Hoang Kính khó nhìn cực kỳ.

Dù lúc này lão ta có hao hết thủ đoạn toàn thân có vẻ cũng khó có thể ngăn được lực lượng một kích này.

“Các ngươi!”

Đúng lúc này, Hoang Kính như nhớ lại gì đó, quay đầu nhìn về phía sau lưng. Mà hình ảnh đập vào mắt càng khiến lão phẫn hận không thôi! Bởi vì đám tiểu bối Bạch Á Thánh địa của hắn cũng đang chuẩn bị theo cửa ra kia chạy trốn!

Điền Cao Mân - Thánh chủ Bạch Á Thánh địa nhìn lão tổ nhà mình đầy áy náy, cắn chặt răng nói: “Cổ Long lão tổ, nếu cứ thế này thì toàn bộ chúng ta đều phải chết ở đây. Không bằng chúng ta chạy đi trước, cũng coi như lưu một phần truyền thừa lại cho Bạch Á Thánh ta. Thứ cho vãn bối bất hiếu.”

Điền Cao Mân kiên quyết dẫn vài vị trưởng lão còn lại của Bạch Á Thánh địa xoay người, bước chân vào cánh cửa chính giữa kia. Hiện trường chỉ còn lại Tả Khâu Trường Ý và Hoang Kính.

“Đám chó má khi sư diệt tổ nhà các ngươi!”

“Nếu hôm nay bản Đế có thể rời khỏi đây, nhất định khiến các ngươi phải trả giá đắt!”

Lửa giận trong lòng Hoang Kính cao cả ba trượng rồi, hận đến tột cùng. Người lão ta coi trọng nhất lại bỏ lão lại chạy trốn ngay thời khắc quan trọng. Càng đừng nói đối phương còn là Thánh chủ đương nhiệm của Bạch Á Thánh địa.

Dưới sự chỉ đạo của Thánh chủ tham sống sợ chết như vậy, e rằng Bạch Á Thánh địa tồn tại không lâu!

“Đáng chết! Không thể cản được…”

Hai tay nắm đao của Hoang Kính đã run lẩy bẩy, sau đó hai mắt lão chợt trừng lớn, toàn thân bị hắc quang đánh bay về phía biên giới do Cửu thiên ma thần trụ ngưng tụ ra.

Phụt!

Hoang Kính phun ra một búng máu đỏ tươi, khí tức Đế Cảnh toàn thân nhoáng cái tiêu xuống vài phần, tựa như một kẻ bước nửa chân vào phần mộ. Tả Khâu Trường Ý thoáng động ý niệm đã thu Vạn Ma pháp tướng lại. Hắn dẫm lên hư không, đứng cao cao tại thượng trên bầu trời, nhìn xuống Hoang Kính: “Là lúc nên cho ngươi thấy rõ.”

“Vạn Thiên - Thiên Ma thuật!”

Đôi mắt tựa Ngân Hà của Tả Khâu Trường Ý nhìn chằm chằm vào Hoang Kính. Lạnh lẽo nơi đáy mắt chợt lóe rồi biến mất.