Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 333: Chân thân Đế Long




… Bọn họ vẫn quá khinh thường Huyết Sát Các rồi

Một lão giả Thánh Cảnh chợt nâng tay lên, chỉ ngón tay về một phía, giọng nói run rẩy: “... Từ… từ xưa tới nay chưa từng thấy trận pháp nào quy mô như vậy. E rằng chỉ có thế lực như Huyết Sát Các mới có thể làm được!”

Nghe vậy, đám người đồng loạt nhìn về phía lão giả chỉ.

Mà vừa thoáng nhìn đã cảm thấy không ổn.

Những người lúc trước cảm thấy trận chiến này tất thắng thì bây giờ trong lòng nhanh chóng sụp đổ.

Bởi tòa trận pháp này không chỉ bao phủ phạm vi nước Thục mà trận pháp siêu cấp lớn hoàn toàn biến thành cái lồng bao phủ Thiên Nguyên Châu, Phúc Vân Chậu và mấy vạn dặm hải vực xung quanh!

Khỉ thật, chỉ riêng phạm vi đã khiến người ta nhìn mà kính sợ.

Bởi vì dù là một tòa trận pháp tiên giai khác chăng nữa, bố trí phạm vi lớn như vậy chỉ có thể nói là số lượng linh thạch tiêu hao mỗi ngày rất khổng lồ.

Tuy giữa sáu Thánh địa lớn cũng tồn tại rất nhiều trận pháp Tiên giai, nhưng cộng toàn bộ lại cũng không bao trùm phạm vi lớn như trận pháp này.

Có thể thấy được, dù là Lục đại Thánh địa cực kỳ có của cải cũng không dám thương gân động cốt chỉ để xây một tòa trận pháp phạm vi lớn như vậy.

“Có người!”

Một giọng nói vang lên hấp dẫn sự chú ý của mọi người, bọn họ đổ dồn ánh nhìn về một phía, giữa trận pháp chợt xuất hiện hai người đứng đối diện.

“Là nàng?”

Có một người nhận ra Bích Cơ.

Đặc biệt là trưởng lão của hai Thánh địa Tiên Khung và Đại Hoang, vừa thấy nàng thì mặt lập tức xanh mét.

Bích Cơ một mình đấu lại trưởng lão hai đại Thánh địa bọn họ, còn đánh cho danh dự vạn năm của hai tòa Thánh địa bọn họ suýt thì bị hủy trong một sớm một chiều, bọn họ sao có thể không nhận ra nàng.

Còn vị nam tử thần bí tuấn mĩ, tóc nâu, vóc người thon dài đi bên người Bích Cơ thì bọn họ lại chưa từng gặp qua.

“Đến giờ ta còn chưa từng giao thủ với đám tu sĩ Nhân tộc bên ngoài đâu.” Long Vũ lạnh nhạt lên tiếng.

“Để cho ta xem một chút thực lực của tu luyện giả giới này đi.”

Long Vũ nhẹ nhàng nhấc chân, người đã rời khỏi trận pháp.

“Thật là cuồng vọng, chỉ bằng một người đã muốn đánh với nhiều Thánh Cảnh và Bán Thánh chúng ta vậy ư? Sát thủ của quý các thật đúng là vô cùng tự đại!”

Thấy bộ dáng Long Vũ thờ ơ hoàn toàn không đếm xỉa, lại có người cười mỉa hỏi:

“Không biết các hạ có thể xưng danh trước khi chiến không.”

Long Vũ cười khẽ: “Sát thủ hàng chữ Địa của Huyết Sát Các, Long Vũ!”

Sấm rền chớp giật, nhanh như điện!

“Chân thân Đế Long!”

Vài trưởng lão vừa rồi còn giễu cợt ra mặt chợt cứng người, môi trắng như vôi.

Bởi vì Long Vũ vừa khắc trước còn chỉ là một thanh niên tuấn tú, khắc sau đã bũng tay một cái, biến thành một con Chân Long khổng lồ dài tới mấy trăm trượng!

Cơ thể Chân Long tựa từng dãy núi liên miên không dứt, hùng vĩ kinh người.

Quan trọng nhất là…

Mấy đại năng Thánh Cảnh mặt mày tái nhợt.

“Không… không phải đâu? Lại một Thánh Cảnh Cửu… Cửu trọng thiên?”

Trưởng lão của hai Thánh địa Tiên Khung và Đại Hoang bị Bích Cơ đánh ra bóng ma tâm lý càng là bị dọa mặt xanh mày tái.

Mặc dù bọn họ đều biết Long Vũ ít nhất là Thánh Cảnh, nhưng không ngờ là Cửu trọng thiên, đã vậy còn thân phận Chân Long bất ngờ xông ra...

Không khỏi quá khoa trương dọa người đi chứ!

“Tuyệt đối là Yêu tộc! Huyết Sát Các dám cấu kết Yêu tộc, nhất định là gian tế của Yêu tộc!”

Một Bán Thánh Cảnh chỉ vào thực thể Chân Long của Long Vũ, sợ hãi quát to.

Có điều hình như hơi lớn giọng quá rồi.

Đôi mắt rồng vàng óng của Long Vũ rơi xuống người hắn ta. Bán Thánh kia cảm thấy không ổn, thoáng chốc câm miệng.

Sau đó vội cười gượng: “Khụ... Câu vừa rồi không phải ta nói, ngươi tin không?”

Long Vũ há miệng, lộ ra răng nanh bén nhọn, miệng lớn như vực sâu vô tận.

Hắn hội tụ linh khí, sau đó thở ra một luồng Long tức! Uy lực kinh người!

Bán Thánh kia lập tức thi triển công pháp phòng ngự, đáng tiếc không chút tác dụng. Tu vi giữa hai người chênh lệch quá lớn, Long tức dễ dàng phá vỡ phòng ngự Bán Thánh…

Chỉ trong vài tức ngắn ngủi, lại một vị Bán Thánh từ trần.

“Đáng chết, chư vị đạo hữu mau cùng ta tiến lên, giết chết nghiệt Long này. Chẳng lẽ Thánh Cảnh Cửu trọng thiên còn có thể lật ngày hay sao. Cũng không chặn nổi nhiều người công kích như vậy!”

Một Thánh Cảnh của Bạch Á Thánh địa chợt phẫn nộ quát.

Ngay sau đó, một trận đại chiến kinh thiên động địa kéo ra màn che.

Bên Thục giới đánh cho long trời lở đất. Mà Dạ Mệnh bên kia...

“Các chủ đại nhân, lối vào tiểu thế giới đã mở ra, chúng ta đi thôi.”

“Được.” Dạ Mệnh gật đầu.

Hắn cùng Bách Lý Thiên Cơ dẫn đầu đăng lên lối vào huyền quan. Trời đất nháy mắt quay cuồng, lần nữa mở mắt ra, Dạ Mệnh thấy mình đang đứng trong một mảnh rừng rậm.