Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 328: Đế giai cực phẩm




Dù sao thì để có thể khiến cho nhiều Thánh Cảnh như vậy âm thầm lẻn vào đây không phải là chuyện đơn giản, mà một mình Tô Viễn có thể làm được.

“Được lắm, hôm nay trẫm muốn xem thử trên dưới Chu Tước hoàng triều rốt cuộc là có bao nhiêu thám tử!” Phong Khiếu Tiêu cười một tiếng lạnh thấu xương.

Bàn cờ lớn ngày hôm nay, hai Đại Thánh Địa không thể nào không hay biết được!

“Hay cho một thất phu vô tội hoài bích có tội!” Nói cho cùng thì vẫn là ông ta đã quá coi thường sức hấp dẫn của một bí cảnh Tiểu Thế Giới có thể thăng cấp rồi.

Cùng lúc đó Dạ Mệnh đã lặng lẽ trở lại Trấn Ngục Ma Các.

[Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ có thời hạn. Khen thưởng đã phát đến không gian hệ thống.]

Sau khi âm thanh của hệ thống vang lên không lâu, Dạ Mệnh đã cảm nhận được, hắn lấy pháp bảo Đế giai được khen thưởng từ trong không gian hệ thống ra.

Một thanh kiếm nửa đỏ tươi, sắc bén dài chừng bốn thước lẳng lặng nằm trong tay Dạ Mệnh.

“Ngầu đấy.” Dạ Mệnh nhìn mặt ngoài vỏ kiếm không khỏi tán thưởng. Bên ngoài vỏ kiếm cơ bản là làm bằng bạc, song song là màu đỏ, màu bạc chủ đạo còn màu đỏ điểm xuyết.

Trên vỏ kiếm có khắc hình A Tu La, mỗi A Tu La đều có hai mắt màu đỏ, trông sinh động như thật. Đặc biệt là khi Dạ Mệnh chính tay sờ lên thanh kiếm,

máu toàn thân không tự khống chế trở nên sôi sục hẳn lên.

“Hệ thống, có thể cho ta biết lai lịch của thanh kiếm này không?” Dạ Mệnh nói thầm trong lòng.

Giây tiếp theo giao diện của hệ thống đã nhảy ra thông tin.

[Tên: Quỷ Sát Tu La]

[Phẩm giai: Đế giai cực phẩm]

[Tóm tắt: Đến từ tầng địa ngục chín mươi chín, thanh kiếm của tội ác, phôi kiếm hấp thu vô tận nghiệp cùng với máu Đại Đế mà thành, người sở hữu chặt đứt nghiệp thế gian, vạn vật nhân quả.]

“Tóm lại là rất trâu bò phải không? Hơn nữa, quan trọng nhất còn là cực phẩm, có thể chặt đứt nhân quả... Chậc chậc chậc, huyết kiếm nha!”

Dạ Mệnh tinh tế quan Quỷ Sát Tu La trong tay, một lúc sau hắn cất món pháp bảo Đế giai cực phẩm này vào không gian của mình, từ từ đứng dậy.

“Có lẽ bây giờ Trung Thánh Thần bên kia đã quậy đến long trời lở đất rồi.” Dạ Mệnh cười nhạt.

Nam Man hoàng triều.

Một nam tử trung niên mặc long bào gia thân, vẻ mặt vô cùng tức giận đang không ngừng mắng chửi.

“Ngươi nói tu sĩ Hoàng Y Môn trẫm phái đi đều chết sạch rồi?”

“Vâng, vâng ạ.” Một vị đại thần đang quỳ trước mặt nam tử mặc long bào nơm nớp lo sợ, gật đầu nói.

“Sao có thể! Trời cao phù hộ cường giả Thánh Cảnh số một số hai Nam Man hoàng triều ta kia mà, hơn nữa còn có hơn mười tên Bán Thánh Cảnh, sao lại có thể xuất hiện kết quả như vậy được.”

“Thần, thần chỉ biết là, Thanh Yển hoàng triều cùng những thế lực khác cũng bị tổn thất nặng nề, đặc biệt là Huyết Võng của Thanh Yển hoàng triều, ngoài kim bài sát thủ La Phụ còn có năm ngân bài, mười bốn đồng bài sát thủ đã bỏ mạng.”

Nghe thấy bên Thanh Yển hoàng triều còn tổn thất nhiều người hơn bên mình mới làm cho trong lòng Từ Công Lợi cảm thấy hơi cân bằng một chút. Nhưng vẻ mặt ông ta vẫn âm trầm như vũng bùn.

“Chỉ bằng Chu Tước hoàng triều tuyệt đối không thể chống đỡ nổi lần đánh bất ngờ này của chúng ta, có nghĩa là... Có còn thế lực ở phía sau giúp đỡ bọn chúng, việc đã đến nước này rồi thì thôi bỏ đi, vậy có tin tức gì khác nữa không?”

Đại thần nghe bệ hạ hỏi thì lắc đầu: “Sau chuyện đó Phong Khiếu Tiêu đã điều động tất cả Tập Bộ Tư điều tra thám tử.”

“Theo tin tức Lục Y Hưởng vừa mới truyền ra thì toàn bộ thám tử ở Chu Tước hoàng triều đều không rõ lý do bị mất liên lạc, có lẽ là đã bị phát hiện rồi. Cho nên tình hình cụ thể của Chu Tước hoàng triều cùng với thế lực trợ giúp phía sau màn chúng ta vẫn còn chưa nắm được...”

“Hừ! Một đám phế vật! Trẫm thật muốn sai Nhất Cổ Kính đem hết đám người các ngươi ném cho yêu thú ăn hết cho rồi.”

Đại thần không ngừng run rẩy.

“Báo!”

Một tiếng kêu vang dội truyền vào.

Từ Công Lợi nhíu mày, nhìn về phía úy quan truyền tin.

“Bệ hạ, xảy ra chuyện rồi.”

“Nói.”

“Mạch khoáng linh thạch cực phẩm Nam Man hoàng triều ta mới phát hiện cách đây không lâu đã bị người khác xâm chiếm.”

Từ Công Lợi vốn đang buồn bực không thôi, sau khi lại nghe tin mạch khoáng bị xâm chiếm càng thêm giận dữ: “Thế lực phương nào mà to gan đến vậy?”

“Khởi bẩm bệ hạ, là Huyết Sát Các.”

Nghe thấy ba chữ Huyết Sát Các, khuôn mặt Từ Công Lợi dần dần cứng đờ:

“Ngươi nói Huyết Sát Các?”

“Vâng, đúng vậy.”

Từ Công Lợi lập tức nói: “Cái mạch khoáng kia rõ ràng ở bên ngoài biên giới Nam Man hoàng triều, Huyết Sát Các có hành động xâm chiếm như vậy không sợ toàn bộ đại lục phản công sao?”

“Bọn, bọn họ...”

Từ Công Lợi thấy tên úy quan cứ ấp a ấp úng thì nổi giận: “Nói mau!”

“Mấy tên sát thủ Huyết Sát Các kia nói, có một sát thủ trong Các bọn họ mất tích ở đó...”

...