Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 321: Bắt đầu phản loạn!




Vẻ mặt Phong Tử Đào khó nhìn cực kỳ, đáy lòng bất an nói: “Bên người phụ hoàng tuyệt đối có phản đồ!”

“Không được, ta phải nhanh chóng trở về thông tri phụ hoàng!”

Phong Tử Đào xoay người.

Tô Phi Hồng bên cạnh thấy vậy thì thở phào một hơi nhẹ nhõm, cho rằng mình qua một kiếp. Ai biết ngay sau đó, một luồng ánh trắng xông thẳng tới đối diện hắn.

“Ngươi!” Tô Phi Hồng mắt trợn trắng!

Nhưng cũng không làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn đầu của mình bị kiếm kia chém xuống.

“Không!”

“Đuổi kịp nàng.”

Dạ Mệnh nhìn toàn bộ tình huống, truyền âm với Vạn Thánh.

“Vâng” Vạn Thánh tuân mệnh rời đi.

“Hừ. Thật đúng là ngày càng thú vị, không ngờ chỉ đi làm nhiệm vụ chi nhánh lại có thể đụng tới chuyện kinh thiên thế này.”

Dạ Mệnh tự cười nói.

“Vừa lúc có thể giải buồn một phen, hi vọng vở tuồng này đừng làm ta thất vọng.”

“Đúng rồi, trước tiên phải thông báo sát thủ khác trong các đến đây đợi mệnh lệnh mới được. Dù sao trận chiến lát nữa nổ ra sẽ không tầm thường.”

Lúc này, tại Kinh thành của Chu Tước hoàng triều. Anh Phượng thành.

Mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, gió nổi mây vần.

“Sao ta cảm thấy thời tiết hôm nay quái quái.”

“Đúng vậy, vừa rồi còn tốt, ngàn dặm trời quang, sao tự nhiên âm u hẳn.”

Có người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy mây đen rợp trời, khiến cảm giác áp bách khó tả vô tri vô giác lan khắp chốn Kinh thành này.

Lúc này, tại một nơi chỉ có Phong Khiếu Tiêu và Tô Viễn.

“Tô Viễn bái kiến bệ hạ.”

Tô Viễn áo mũ nghiêm cẩn, hai mai hoa râm, bộ dáng trung niên quỳ lạy Phong Khiếu Tiêu.

Phong Khiếu Tiêu gật đầu: “Bình thân.”

“Không biết bệ hạ triệu kiến thần là có chuyện gì quan trọng sao?”

Tô Viễn đứng dậy, cung kính hỏi.

Phong Khiếu Tiêu do dự một lát, vẫn là nói: “Chắc Tô ái khanh cũng nghe nói tính tình Đào Nhi rồi. Vậy nên hôn sự Tô ái khanh đề cập, không thành được.”

Tô Viễn nghe vậy thì cười đáp: “Thỉnh bệ hạ an tâm, thời gian này Hồng Phi hẳn là đã thu phục công chúa điện hạ rồi.”

“Ý của Tô ái khanh là gì?” Phong Khiếu Tiêu sửng sốt.

Ý cười trên mặt Tô Viễn càng nồng.

Phong Khiếu Tiêu sửng sốt một thoáng, sau đó nheo mắt, tu vi Thánh Cảnh Bát trọng thiên đột nhiên triển lộ.

Uỳnh!

Phong Khiếu Tiêu quát lạnh một tiếng:

“Đạo chích phương nào? Dám xông vào Chu Tước Hoàng cung của trẫm!”

“Không hổ là Phong bệ hạ, tu vi khiến ta run sợ nha.”

Phía sau cột rồng thật lớn ở cửa Hoàng cung chợt xuất hiện một bóng người thướt tha.

Vừa tập trung nhìn lại, đối phương là một nữ tử xinh đẹp, trang dung tinh xảo, toàn thân mùi son phấn nồng nặc.

Cùng lúc đó, cột rồng bên trái cũng xuất hiện một nam tử áo vàng. Hắn mặc trang phục Miêu, đầu đội mũ cao, một vai đeo đao, một vai đeo kiếm.

“Môn chủ Hoàng Y môn Nam Man Hoàng triều, Cao Thiên Hữu.”

“La Phụ của Huyết Võng, danh xưng sát thủ mạnh nhất Trung Thánh Thần châu, đến từ Thanh Yển Hoàng triều.”

“Không biết ngọn gió lớn nào đưa hai vị đại năng đứng đầu tới nơi này?”

Phong Khiếu Tiêu cười hỏi.

“Là vi thần gọi tới.”

Một giọng nói chợt vang lên ngay bên cạnh, người nói chính là Lễ bộ Thượng thư - Tô Viễn!

“Tô ái khanh có ý gì?”

Phong Khiếu Tiêu như nhận ra cái gì, ngữ điệu biến đổi.

“Thần cảm thấy Phong gia nắm Chu Tước Vương Triều trong tay đã quá lâu rồi, nên đổi người thôi.”

Khí chất của Tô Viễn cũng thay đổi.

Hắn ngẩng đầu, ánh mắt đối diện thẳng với Phong Khiếu Tiêu, tròng mắt sáng ngời như đuốc.

Phong Khiếu Tiêu thấy vậy cũng hiểu ra cái gì: “Ha ha ha, kế hay lắm! Không thể không thừa nhận, trẫm đúng là bị ái khanh lừa rồi.”

“Cũng lạ, sao trẫm có thể dễ dàng tin một người như thế.”

“Nhưng Tô ái khanh cảm thấy chỉ vậy có thể lật đổ trẫm hay sao!”

Hai mắt Phong Khiếu Tiêu chợt chở nên sắc bén.

Hoàng cung to lớn chợt nổi lên gió lốc.

Tuy Tô Viễn chỉ có tu vi Thánh Cảnh trọng thiên. Nhưng miễn cưỡng chống đỡ luồng khí áp này, mặt mày đỏ hồng, bình tĩnh nói: “Thần và bệ hạ quen biết nhiều năm, đương nhiên biết thực lực của bệ hạ.”

“Vậy nên sao thần dám để bệ hạ chịu ủy khuất?”

Lời vừa dứt, ngoài Hoàng cung chợt vang lên tiếng hò hét: “Có tập kích! Mọi người cảnh giới!”

“Ngăn bọn họ lại, tuyệt đối đừng để bọn họ tiến Hoàng cung!”

Hai mắt Phong Khiếu Tiêu thoáng rung động. Hắn nhìn về phía Tô Viễn: “Thì ra là thế, đây cũng là thủ đoạn của Tô ái khanh sao?”

“Không tính là thủ đoạn.”

Tô Viễn cười lắc đầu, đi thẳng vào vấn đề, tiết lộ mục đích chân thực.

“Chỉ cần bệ hạ nguyện ý thoái vị, đồng thời giao bí cảnh Chu Tước ra đây. Thần cam đoan Phong gia hôm nay có thể bình an vô sự, tuyệt đối không có chuyện thấy máu.”

“Vậy nếu trẫm từ chối thì sao?”

Phong Khiếu Tiêu hỏi lại.

Hai mắt Tô Viễn lập tức lạnh xuống, thay đổi nhanh như lật sách.

“Vậy đừng trách thần hành thích vua soán ngôi.”

“Lên đi!”

Tô Viễn quát lạnh một tiếng, Cao Thiên Hữu và La Phụ lập tức xông lên.

Một Thánh Cảnh Thất trọng thiên, một Thánh Cảnh Lục trọng thiên!