Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 191: Toán đại nhân




Phong Nguyệt Tuyết nghe vậy đôi mắt hiện lên vẻ hận thù, khẽ cắn răng, nói: “Ta yêu cầu Huyết Sát Các giúp ta tiêu diệt Huyết Quật Động của Phúc Vân Châu.”

Nam hài dẫn đường dừng lại, giọng nói mang theo ý cười nhàn nhạt: “Tỷ tỷ có biết để tiêu diệt một thế lực ngũ phẩm cần phải trả cái giá thế nào không?”

“Tuy Huyết Sát Các bọn ta có thể chấp hành nhiệm vụ ủy thác trước sau đó mới thu tiền công. Nhưng nếu sau khi nhiệm vụ hoàn thành rồi mà tỷ tỷ không thể trả công như đã nói, thì không phải chỉ dùng cái mạng của tỷ tỷ là có thể trả hết đâu...”

Trong lời nói tràn đầy ý uy hiếp khiến Phong Nguyệt Tuyết run rẩy.

Nhưng nàng ta vẫn không hề do dự, gật đầu nói: “Ta có một thứ, năm đó Huyết Quật Động chính là vì thứ này mà giết cả nhà ta, ta tin với giá trị của thứ này chắc chắn Huyết Sát Các sẽ cảm thấy hứng thú.”

Tiếp theo nam hài bỗng nhiên không dừng ở đây mà đi thẳng lên cầu thang lên lầu một.

Lúc Phong Nguyệt Tuyết đang cảm thấy nghi hoặc thì giọng cậu bé vang lên: “Với cấp bậc nhiệm vụ ủy thác của ngươi thì phải đi thẳng lên tầng thứ ba, đi theo ta.”

Phong Nguyệt Tuyết nghe xong chỉ có thể gật đầu đuổi theo.

Lúc Phong Nguyệt Tuyết đi đến tầng hai thì nhìn thấy số lượng người ở đây ít hơn nhiều so với tầng một, không đến một phần mười, chỉ có vài người ít ỏi.

Đi đến tầng ba thì đã hoàn toàn không thấy ai nữa.

“Chào Toán đại nhân!”

Phong Nguyệt Tuyết mới vừa đặt chân lên tầng ba đã nghe thấy giọng nói cung kính vang dội của nam hài kia. Nàng ta quay sang nhìn thì thấy một người đàn ông tuấn mỹ mặc quần áo màu xanh, đeo kính một mắt đứng cách đó không xa.

Chẳng lẽ “Toán đại nhân” đang đứng trước mặt mà cậu bé vừa mới gọi, chính là Toán Loạn Thiên tiếng tăm lừng lẫy kia của Huyết Sát Các? Đương nhiên Phong Nguyệt Tuyết đã từng nghe qua tên tuổi của Toán Loạn Thiên, có tin đồn hắn ta là quân sư của Huyết Sát Các, nhưng cũng không thiếu người đồn hắn ta là các chủ Huyết Sát Các.

Nhưng mà điều duy nhất bây giờ nàng ta biết đó là nam tử cả người tỏa ra hơi thở huyền bí này có địa vị không thấp ở trong Huyết Sát Các.

“Ngươi lui xuống trước đi.” Toán Loạn Thiên phất tay nói.

Nam hài cúi người sau đó biến mất tại chỗ.

Bây giờ cả tầng lầu trống rỗng chỉ còn lại hai người Phong Nguyệt Tuyết và Toán Loạn Thiên.

“Nói ủy thác của ngươi đi.” Toán Loạn Thiên nhẹ nhàng cười nói.

Nụ cười kia khiến Phong Nguyệt Tuyết như tắm mình trong gió xuân, khiến nàng ta tự dưng cảm thấy nội tâm được chữa lành. Rất khó tưởng tượng một người như vậy lại là Toán đại nhân của Huyết Sát Các khiến người khác vừa nghe tên đã sợ vỡ mật.

Phong Nguyệt Tuyết mấp máy môi, chậm rãi nói: “Nhà ta vốn ở Phúc Vân Châu bên kia, nhưng mấy năm trước ngoại trừ ta đến tông môn tu hành may mắn tránh được một kiếp thì cả nhà đều đã bỏ mạng trong tay tà tu Huyết Quật Động. Ta hy vọng Huyết Sát Các có thể giúp ta giết sạch tất cả tà tu của Huyết Quật Động, không chừa một tên!”

Phong Nguyệt Tuyết siết chặt hai nắm tay, giọng nói có hơi run rẩy.

Tuy nói vậy nhưng thật ra trong lòng nàng ta vẫn hơi không tin Huyết Sát Các có thể giúp mình thật.

Dù sao thì người ở Phúc Vân Châu đều biết nhiều năm nay thế lực của Huyết Quật Động lớn mạnh cỡ nào. Bây giờ toàn bộ thiên hạ ở Phúc Vân Châu có thể nói là bị hai thế lực chia ra khống chế. Mà hai thế lực này mọi người đều biết, lần lượt là Chiến Hổ Môn và Huyết Quật Động. Tuy Huyết Quật Động vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối nhưng những thuộc hạ tà tu đã trải rộng khắp nơi trong Phúc Vân Châu.

Thậm chí có không ít tà tu đã âm thầm khống chế được một vài tông môn bên ngoài, thậm chí là cả vương triều, căn bản làm người ta khó lòng đề phòng.

Còn có tin đồn cho rằng động chủ Huyết Quật Động đang đột phá xiềng xích bình cảnh Động Phủ Cảnh.

Chỉ kém một bước nữa là đã có thể bước vào cảnh giới cao hơn Đan Hồn Cảnh nhất đẳng rồi.

Tuy rằng không biết tin đồn kia là thật hay giả, nhưng lỡ như là thật thì

đến lúc đó chắc chắn Phúc Vân Châu có thể sẽ thật sự náo loạn rồi.

Một tà tu Đan Hồn Cảnh Cảnh có thể gây nên tai hoạ gì không ai có thể tưởng tượng nổi. Càng đừng nói đến nơi hẻo lánh như Phúc Vân Châu căn bản không thể đào tạo ra nổi một tu sĩ Đan Hồn Cảnh.

“Được, ta hiểu rồi.”

Phong Nguyệt Tuyết nghe Toán Loạn Thiên nói xong lập tức cảm thấy phấn chấn lên hẳn. Hắn ta nói vậy là... Đồng ý rồi sao?

Toán Loạn Thiên nói tiếp: “Chỉ cần ngươi có thể trả giá một cái giá tương ứng, cho dù là chân trời góc biển, Huyết Sát Các ta cũng có thể nhanh chóng tìm ra rồi tiêu diệt mục tiêu.”

Phong Nguyệt Tuyết nghe vậy thở dài, tự lẩm bẩm: “Cha, nương, Tuyết Nhi bất hiếu, không thể giữ được báu vật gia truyền của Phong gia chúng ta.”