Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 147: Huỷ diệt trong nháy mắt




Đại hán cảm thấy dù mình có mạnh hơn, lúc này cũng không thể không thừa nhận là trong lòng hắn ta bắt đầu thấy sợ hãi!

Đối với thế lực gần đây bộc lộ mũi nhọn khắp Bắc bộ, đương nhiên đại hán và cả Phách Đao Mông sau lưng hắn ta cũng có một ít tình báo liên quan tới Huyết Sát Các.

Theo trong tình báo viết.

Sát thủ Huyết Sát Các.

Chia làm hàng chữ Nhân và hàng chữ Huyền.

Mỗi hàng có tam đẳng.

Tam đẳng hàng chữ Huyền, không thể nghi ngờ gì, chính là đại biểu cho Dưỡng Thần Cảnh.

Mà lúc này, Dưỡng Thần Cảnh xuất hiện quanh ba người không phải chỉ có lác đác mấy người, mà là có hơn mười gã!

“Tại sao Huyết Sát Các lại có nhiều Dưỡng Thần Cảnh như vậy, hơn nữa rất nhiều người đều chưa từng xuất hiện trong tình báo.”

Giọng đại hán có chút gấp gáp.

Bởi vì trong mười gã Dưỡng Thần Cảnh đột nhiên xuất hiện này, hắn ta nhận thấy có vài người mang đến cảm giác giống như có một đôi tay đang bóp chặt lấy cổ mình! Hắn ta có thể dựa vào đó mà kết luận, tu vi của đối phương tất nhiên là cao hơn mình rất nhiều.

Một tên sát thủ tam đẳng chữ Huyền đứng trên không trung, thâm trầm nói: “Truyền lệnh của Toán đại nhân, xét thấy Tử Phật Sơn, Phi Điểu Sơn, Phách Đao Môn Nam bộ dạy mãi không sửa, cố gắng nhúng chàm địa vực của Huyết Sát Các. Đối với việc này, bọn ta sẽ tiến hành diệt môn ba thế lực này, coi như là trừng phạt!”

Hắn ta vừa nói xong, xung quanh lặng ngắt như tờ.

Lão giả tóc đen của Phi Điểu Sơn nghe xong, trong lòng vốn sợ hãi cũng không nhịn được mà xuất hiện một nỗi nghi ngờ.

Huyết Sát Các này có hơi ngông cuồng thái quá rồi, đúng không?

Cho dù Huyết Sát Các có năng lực hủy diệt một thế lực Lục Phẩm, nhưng muốn một lần diệt ba thế lực Lục Phẩm…

Toàn bộ Thiên Nguyên Châu, sợ là chỉ có Vô Cực Môn có được cao thủ Động Phủ Cảnh toạ trấn mới có năng lực này đi?

Lúc này, nam tử áo bào tím của Tử Phật Sơn cười ha ha, trong mắt hiện lên một chút trào phúng.

“Huyết Sát Các các ngươi đúng là không biết trời cao đất rộng, thế lực ba bọn ta cộng lại có khoảng hơn hai mươi vị Dưỡng Thần Cảnh!”

“Khặc khặc khặc, vậy à?” Một giọng nói âm trầm đột nhiên vang lên.

Một sát thủ lấy ra Thủy Tinh Cầu từ trong Phương Thốn Vật mang theo bên người.

Thủy Tinh Cầu sáng tỏ trong suốt, nhìn qua giống như không có gì bên trong.

Đợi đến khi sát thủ rót linh khí vào, bên trong Thủy Tinh Cầu nhấc lên từng gợn sóng rung chuyển. Một hình ảnh hiện lên.

Một dãy núi liên miên bất tận, linh khí dồi dào. Từng tòa kiến trúc vĩ đại được xây quanh núi.

Tiên khí mờ ảo, nhìn qua đã thấy vô cùng khí phái.

Lão giả tóc đen nhìn thấy hình ảnh trong Thủy Tinh Cầu, sắc mặt trở nên sợ hãi, khí ngữ trầm thấp: “Ngươi có ý gì?”

“Ý trên mặt chữ.” Sát thủ cầm Thủy Tinh Cầu trên tay, nhếch miệng cười.

Chỉ thấy, thế lực Lục Phẩm thành danh đã lâu ở Nam bộ, Phi Điểu Sơn đang nghênh đón đại kiếp nạn chưa từng nghĩ tới!

Trên màn trời, tầng mây hội tu cuồn cuộn.

Ngay sau đó, một đại thủ thôn thiên hiện ra từ trong tầng tầng mây mù.

Đại thủ thôn thiên: bàn tay to đến mức có thể che kín cả bầu trời.

Dù chỉ quan sát cảnh tượng này thông qua Thủy Tinh Cầu nhưng cũng khiến người xem cảm thấy tâm thần sợ hãi.

Bởi vì trong hình ảnh, đại thủ thôn thiên to đến mức có thể che phủ toàn bộ dãy núi.

Rõ ràng, rất nhiều trưởng lão của Phi Điểu Sơn cũng nhìn thấy tình huống này. Không ngừng có trưởng lão Dưỡng Thần Cảnh ngự không bay lên. Sau đó hai tay bấm pháp quyết, hình như muốn hợp lực đánh tan bàn tay to lớn khiến người ta có cảm giác hít thở không thông kia.

Nhưng kết quả có thể thấy được, công kích của rất nhiều trưởng lão Dưỡng Thần Cảnh lại giống như kiến càng lay cây, căn bản là không tạo thành bất kỳ tổn thương nào với đại thủ thôn thiên kia.

Cứ như vậy, bàn tay lớn hơn cả tòa nhà chọc trời từ từ đè xuống Phi Điểu Sơn.

Trong quá trình đó, có tám vị Dưỡng Thần Cảnh trực tiếp nổ tung thành một đám mưa máu.

Dần dần... bàn tay ép phá đại trận tông môn của Phi Điểu Sơn, cho đến khi đem cả dãy núi san thành bình địa!

“Không thể nào!” Trong mắt lão giả tóc đen giăng đầy tơ máu, quát to.

Lão ta không tin Phi Điểu Sơn lớn như vậy sẽ hóa thành bụi phấn, chớp mắt đã biến mất không còn tung tích.

Hình ảnh trong Thủy Tinh Cầu nhất định là giả!

“Tin hay không cũng chẳng liên quan gì đến ta.” Vẻ mặt sát thủ đầy ý cười nói.

Hình ảnh trong Thủy Tinh Cầu đến đó thì kết thúc.

Tiếp theo thì biến thành một hình ảnh khác, là một đỉnh núi được bao phủ bởi mây tím.

Nam tử áo bào tím bị dọa đến mặt cắt không còn chút máu.

Ngay sau đó, hình ảnh trước mắt cũng không khác biệt lắm.

Chỉ có điều lần này là một luồng hồng quang kinh thiên đột nhiên phá trời giáng xuống, chém cả Tử Cấm Sơn thành hai đoạn.