Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 144: Hoàn tất thanh trừ. (2)




Dạ Mệnh hơi gật đầu.

Hắn có thể loáng thoáng cảm nhận được khí tức đặc biệt của Động Phủ Cảnh phát ra từ cái đầu này. Đối phương chắc là một tu luyện giả có tu vi khoảng Động Phủ Cảnh tam, tứ trọng thiên.

Nhưng điều khiến Dạ Mệnh có chút giật mình là sự quan tâm của Vô Cực Môn đối với Lân Thiên Tiểu Động Thiên đã vượt qua dự liệu của hắn. Không ngờ là bọn họ lại phái hai tên Động Phủ Cảnh đến đây.

Rõ ràng, Vô Cực Môn nhằm vào Lân Thiên Tiểu Động Thiên chắc chắn là do tình thế bắt buộc.

Chẳng qua, tất cả cao tầng Vô Cực Môn đều không ngờ được là giữa đường lại nhảy ra một gã Trình Giảo Kim như Huyết Sát Các.

“Nếu mọi người đều xử lý xong việc, vậy thì đúng là lúc dẹp đường về phủ rồi.” Dạ Mệnh cười khẽ.

Ngày đó hắn đã gặp phải tinh phong huyết vũ.

Bởi vì tu sĩ ngoại giới tiến vào Tiểu động thiên Lân Thiên lần này không có một ai may mắn sống sót, cho nên tất cả đại sự xảy ra ở trong Động Thiên, bên ngoài không hề có một chút tin tức nào.

Dạ Mệnh đã lên đường trở về.

Hắn lựa chọn Ngũ Kim quận ở gần Lân Thiên Tiểu Động Thiên, thành lập một tòa phân các.

Đối với việc lần này, hắn còn cố ý phái người truyền tin tức này cho hoàng đế Hành Phong Vương Triều, La Tiện.

Đối với việc này, tất nhiên La Tiện không dám nói thêm nửa câu.

Thậm chí còn phái người suốt đêm ngựa không ngừng vó chạy tới Ngũ Kim quận, trợ giúp Huyết Sát Các thành lập tòa phân các kia.

“Chỉ cần là một con chó ngoan, sau này đương nhiên sẽ không để ngươi thiệt thòi. Nhưng nếu ngay cả chó cũng không biết cách làm, vậy cái chức hoàng đế này ngươi cũng không cần làm nữa.”

Trở lại Yên Thủy Vương Triều, trong lòng Dạ Mệnh liên tục cười lạnh.

Cốc cốc cốc.

Ba tiếng tiếng gõ cửa vang lên.

Dạ Mệnh mở miệng phun ra một chữ: “Vào.”

Toán Loạn Thiên mặc một bộ y phục màu xanh, đi vào trong phòng.

“Loạn Thiên bái kiến các chủ đại nhân.”

Nhìn thấy người, ánh mắt Dạ Mệnh có chút ngả ngớn, rất hứng thú nói: “Ồ, mấy ngày không gặp đã thành công đột phá đến Động Linh cửu trọng rồi à.”

Khí chất quanh người Toán Loạn Thiên giống như đã thăng hoa so với lúc trước, làm người ta liếc mắt một cái là khắc sâu ấn tượng, tựa như một người đọc sách có học thức uyên bác.

“Tất cả đều là công lao của các chủ đại nhân. Bên trong Tiểu Thiên Địa của các chủ đại nhân linh khí dạt dào, gọi là Thánh Địa tu luyện cũng không quá, nếu không thuộc hạ cũng không thể đột phá nhanh như vậy được.” Toán Loạn Thiên lắc đầu, chắp tay nói.

Tiểu Thiên Địa hắn ta nói đến đương nhiên là Trấn Ngục Ma Các mà hệ thống thưởng cho Dạ Mệnh.

“Chuyện ta dặn dò làm đến đâu rồi?” Dạ Mệnh chuyển đề tài, trở lại vấn đề chính.

Toán Loạn Thiên cúi đầu nói: “Trong vòng ngàn dặm bên ngoài Vô Cực Môn đều là sát thủ của Huyết Sát Các, chỉ đợi các chủ đại nhân ra lệnh, lúc nào cũng có thể… Huyết tẩy Vô Cực Môn!”

Chữ ít nhưng ý tứ trong đó lại khiến người ta phải giật mình.

Không ai có thể ngờ được, một nam tử trung niên nhìn bề ngoài phong độ nhẹ nhàng giống như quân tử Nho gia lại là quân sư của Huyết Sát Các.

“Được.” Dạ Mệnh khẽ gật đầu.

“Đúng rồi, các chủ đại nhân. Thuộc hạ còn có ba chuyện muốn bẩm báo.”

“Nói đi.”

“Ba ngày sau chính là đại điển tiên môn mười năm một lần của Vô Cực Môn. Dựa theo những lần trước mà nói, Vô Cực Môn sẽ mời tất cả thế các lực Lục Phẩm của Thiên Nguyên Châu tới tham gia.”

Nghe được tin tức này, Dạ Mệnh nhếch miệng:

“Đại điển tiên môn à? Hay lắm, vậy quyết định thời gian tập kích là vào ngày đó đi. Ta cũng muốn xem thử cảnh tượng đại điển tiên môn biến thành Thao huyết yến thì sẽ thế nào.

Hai chuyện còn lại thì sao?”

Toán Loạn Thiên tiếp tục nói: “Căn cứ một vài tin tức mà thám tử truyền tới, gần đây nội bộ Vô Cực Môn đã cử hành luận võ. Kết quả, người thắng cuối cùng là một đệ tử Động Linh Cảnh nhị trọng.”

Dạ Mệnh nghe vậy thì có chút sững sờ. Đây là chuyện gì vậy.

Nhưng khi hắn nghe được những lời tiếp theo, ánh mắt hơi thay đổi.

“Đệ tử đoạt được vị trí đứng đầu tên là Phúc Minh Hoàng.”

“Ồ. Nếu như ta nhớ không lầm, người này hẳn là Nhị hoàng tử của Yên Thủy Vương Triều, đúng không?” Dạ Mệnh nhíu mày.

“Đúng vậy.” Toán Loạn Thiên gật đầu, sau đó lại nói: “Lúc đầu thuộc hạ cũng không để ý đến Phúc Minh Hoàng lắm. Nhưng gần, tên đây đệ tử chân truyền vốn bình thường chẳng có gì lạ này, trong lúc tỷ võ lại bất ngờ nổi bật làm cho người khác phải kinh ngạc. Tài năng hắn ta bộc lộ ra đã hấp dẫn sự chú ý của thuộc hạ.

Cho nên thuộc hạ đã bí mật điều tra một chút. Năm tuổi Phúc Minh Hoàng bắt đầu bước vào con đường tu hành, đến nay đã tu luyện được hơn mười năm. Chỉ trong mười năm ngắn ngủi đã tu luyện tới Động Linh Cảnh, tốc độ tu luyện như vậy nhìn khắp toàn bộ Thiên Nguyên Châu cũng là thiên kiêu danh xứng với thực.

Xin các chủ đại nhân lúc thanh tẩy Vô Cực Môn, nhật định phải tiêu diệt Phúc Minh Hoàng.”