Tuy rằng tế ra pháp bảo Huyền phẩm hạ giai bảo mệnh cũng không thể ngăn cản công kích bất ngờ từ xà yêu. Cung phụng bay ngược ra ngoài như một viên đạn pháo, cuối cùng rơi lên một cái cây, toàn thân máu thịt be bét, hơi thở yếu ớt vô cùng, thoạt nhìn cực kỳ thê thảm.
E rằng có cứu được thì sau này cũng phải có người nâng mới có thể sống tiếp.
“Mau ra tay!”
Một tiếng rống vang lên, mấy luồng công kích sáng lòa mang theo uy lực phi phàm đánh thẳng tới xà yêu cao năm, sáu trượng kia. Xà yêu không ngừng le lưỡi, vảy rắn toàn thân đỏ bừng, mà phần bụng có một đạo vết kiếm rất dễ thấy, cũng chính là lúc trước giao chiến Lục Thanh Kiếm thừa dịp nó không để ý mà dồn lực chém xuống.
Có thể thấy được Lục Thanh Kiếm mạnh mẽ cỡ nào. Xà yêu cảm nhận được hơi thở chết chóc, khẽ rít lên một tiếng, quay đầu muốn chạy.
Nhưng... các thể lực chuẩn bị đã lâu sao có thể để xà yêu thoát đi ngay dưới mí mắt mình lần nữa?
Chính là lúc này!
Một tiếng rống vang trời, cả ba Dưỡng Thần Cảnh đứng gần xà yêu đều bấm tay niệm chú thi pháp:
“Địa Long Khốn.”
Cơ thể của xà yêu chợt vặn vẹo quay cuồng trên mặt đất, chấn động khắp nơi, bùn đất dưới thân tạo thành rồng đất bùng nổ mà lên, thoáng chốc đã dùng thân thể to lớn trói buộc hành động của xà yêu, tựa như mãng xà quấn lấy con mồi vậy.
Thân thể xà yêu vùng vẫy lên, đang muốn dùng sức mạnh đánh nổ con rồng đất trên người thì lại nghe được giọng nói khác vang lên:
“Cực Hàn Băng Tỏa.”
Hư không gợn sóng, bốn sợi xích băng hàn to lớn bay vọt tới nhanh như chớp, khóa chặt nửa người trên và nửa người dưới của xà yêu.
Biến hóa bất ngờ trực tiếp cắt ngang xà yêu cậy mạnh. Không cho nó bất cứ cơ hội thở dốc nào.
“Mộc Khung Cao Thăng.”
Dưỡng Thần Cảnh của Vấn Hoa Tông kết ấn, một thân gỗ bất ngờ mọc lên từ dưới đất, phối hợp với rồng đất và xích băng vây khốn xà yêu. Chẳng sợ xà yêu là Dưỡng Thần Cảnh Cửu trọng thiên cũng không thể lập tức phá vỡ ba công pháp Huyền giai trói buộc. Càng đừng nói lúc này xà yêu vốn đang trọng thương, thực lực kém xa lần đầu gặp gỡ.
Shhh!
Hai mắt xà yêu lúc này chỉ có thể thấy được ánh sáng trắng đến gần.
Rầm!
Một tầng khói hình nấm dâng lên, cây cối trong phạm vi mười dặm điên cuồng lắc lư, cũng có không ít cỏ cây trực tiếp bị luồng khí mạnh mẽ này thổi bật gốc, bẻ gãy thân cây.
“Quái vật kia chết chưa?”
Tiếng nghi vấn vang lên, mọi người đồng loạt nhìn về phía này, lại chỉ thấy một đôi mắt màu đỏ lập lòe sau lớp khói bụi.
“Chưa... chưa chết!”
“Đây là thực lực của yêu thú Cửu trọng thiên sao? Chịu công kích mạnh như vậy mà còn chưa chết?”
Không ít người chấn động.
Lục Thanh Kiếm dồn sức đã lâu thấy vậy thì mặt mày hung ác.
“Nghiệt súc, nhận lấy cái chết!”
“Liễu Dương Nhất Kiếm.”
Lục Thanh Kiếm dùng ý niệm khống chế pháp bảo Huyền giai Thanh Nguyên Kiếm thượng phẩm vốn lơ lửng trước mặt lập tức bạo phát bắn ra, đánh thẳng về phía xà yêu đang hấp hối chỉ còn một hơi.
Phập!
Thanh nguyên kiếm nhanh như chớp xuyên qua đầu xà yêu.
Xà yêu còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, ý thức mơ hồ đổ rầm xuống mặt đất, chấn lên vô số bụi đá.
“Không hổ là Lục Kiếm Tiên, hôm nay vừa thấy, quả nhiên lời đồ không giả.”
Cung phụng đứng đầu Thanh Phong Kiếm Thành vội vàng ấp lễ với Lục Thanh Kiếm.
Người của ba thế lực còn lại thấy cảnh này đều hoảng sợ không thôi. Không ai trong số bọn họ có thể đỡ được uy lực một kiếm kia của Lục Thanh Kiếm!
“Thời gian cấp bách, người của Thanh Phong Kiếm Thành đều theo ta đi.”
Lục Thanh Kiếm từ tốn nói xong, ngự kiếm phóng thẳng về phía lối vào.
Các cung phụng của Thanh Phong Kiếm Thành lập tức đuổi kịp, ba thế lực còn lại thấy vậy cũng vội theo sát sau đó. Trong lúc ngự kiếm phi hành, Lục Thanh Kiếm chợt cau chặt mày, cẩn thận cảm ứng kỹ phạm vi ngàn dặm xung quanh. Sau khi xác định không có gì khác thường, ông ta mới bỏ qua mà tiến vào Tiểu động thiên.
Chở cả bốn thế lực toàn bộ tiến vào bí cảnh, một khắc sau đó rất nhiều bóng đen chợt xuất hiện khắp trong rừng cây.
“Khà khà khà, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ phía sau. Ta thích phương pháp này!”
“Mệnh lệnh của Các chủ đại nhân là đoạt được quyền chủ đạo, sau khi đoạt được rồi thì hẳn là có thể giết toàn bộ người xâm nhập Tiểu động thiên đúng không?”
Không có gì bất ngờ, những bóng đen này đều là số sát thủ hàng chữ Huyền mà Dạ Mệnh phái ra trước đó.
“Ngục đại nhân, thuộc hạ cả gan hỏi một câu, người vừa rồi rất có thể là đá cản đường lớn nhất lần hành động này của chúng ta. Vì sao ngài không nhân cơ hội...”
Một sát thủ chữ Huyền nhìn về phía thiếu niên từng hành hạ chết Ninh Phong Hạ một cách dễ dàng lần kia.
Thiếu niên nghe vậy thì nhe răng cười đáp: “Hì hì hì, giết thẳng như vậy có gì thú vị chứ, vừa giết vừa chơi mới vui.”