Ta Thăng Cấp Từ Từ

Chương 40: Khô Gà, Tử Đằng




Sau một lúc chế biến chuẩn bị món ăn, con gà mà Càng lão đưa cho hắn có vẻ như là hàng hiếm, mùi hương bốc lên thì khỏi phải bàn cãi. Ba tên quái vật ấy kia ngửi thấy mùi thơm thì xúm lại ngay, bỏ qua việc đang nói dở mà xúm lại nhìn chăm chăm vào món ăn.

Thạch Thiên Tài lần đầu thấy món ăn hấp dẫn vậy thì không nói làm gì, đằng này hai người kia cũng như lần đầu, ánh mắt thèm thuồng như ăn luôn cả cái chảo cũng đc.

Vẫn như mọi khi, bày ra trên một cái bàn thêm một cái chén một đôi đũa.

Mấy món ăn như Gà kho sả ớt, Gà chiên mắm, Gà chiên giòn sốt cay, lòng mề gà hắn đem chế biến thành món xào với đủ loại củ quả. Mỗi món lại có một mùi thơm riêng.

Ngồi vào bàn ăn hai cô gái Thanh Tuyền, Thanh Thanh lúc nào chịu thiệt. Một phần là ngại còn chín phần là tranh không lại ba ngươi kia, hai người Càng lão cùng La Tu mấy ngày tiếp xúc cũng thấy khá bình thường rồi, tên quái vật mới đến Thạch Thiên Tài này cũng không kém cạnh gì.

Ba người Hoàng Long, Thanh Tuyền, Thanh Thanh cũng chỉ ăn được mấy miếng thì bàn ăn đã sạch. Thạch Thiên Tài lớn tiếng nói.

- Tiểu tử, ta phải công nhận tay nghề nấu ăn của ngươi cao. Có muốn về gia tộc của ta không? Đảm bảo ngươi sẽ được cung phụng như tiên, tài nguyên tu luyện khỏi phải bàn ngươi chỉ việc nấu ăn thôi.

- Mới ăn một bữa đã muốn đào người của ta à. Thạch Thiên Tài, ngươi xem ta chết rồi hay sao?

Càng lão quạu khi nghe Thạch Thiên Tài muốn dụ hoặc Hoàng Long chưa để Hoàng Long lên tiếng thì hắn đã đáp trả rồi.

- Lúc nãy đánh ngươi có vẻ chưa ăn thua, hơi thiếu lực a. Đi anh em ta lại khởi động vài vòng.

- Càng đại ca, ta chỉ đùa thôi mà. Đúng là tiểu tử này nấu ăn ngon thật, nhưng ngươi cũng biết Thạch gia ta mấy ai có thể thưởng thức mấy thứ này! Đám đó hóa hình còn khó nói gì đến thưởng thức mỹ thực.

Thạch Thiên Tài quay qua nói với Hoàng Long.

- Ngươi làm thêm mấy món ăn được không? Ta vẫn còn thèm.

Hoàng Long chán nản trả lời.

- Còn phải lên đường tham gia Thiên Tài hội a, lúc khác được không tiền bối.

- Cái gì mà Thiên Tài hội, một đám ranh con hồ nháo cũng dám gọi là Thiên Tài Hội thật nực cười a.

- Tiền bối biết về Thiên Tại hội sao? Có thể nói rõ cho ta biết được không?

- Đã bảo là một đám ranh con hồ nháo mà Thiên Tài Hội cái gì. À phải rồi trong tộc ta cũng có mấy tên tiểu tử tham gia đấy lần nào cũng có thứ hạng cao.

- Ta cũng không rõ lắm cái Thiên Tài Hội này là gì, Ta chỉ biết được thứ hạng trước 10 thì được vào Linh Hồ, cảnh giới cũng thăng được kha khá cho các ngươi đấy.

- Mà ngươi cứ nấu thêm vài món đi, vẫn còn nhiều thời gian cho tới ngày đó mà. Yên tâm ta không bạc đãi ngươi đâu.

- Được rồi.

Hoàng Long chán nản vì cãi cũng không lại mấy tên này, hắn vào Hệ thống mua luôn 30 ổ bánh mì đủ mọi thể loại rồi đưa ra bàn cho ba người kia.Hoàng Long cùng hai cô gái thì ra trước cửa hang, Hoàng Long lại vào hệ thống mua mấy bịch khô gà siêu phẩm mà trước đây ở Trái Đất hắn nghiện nặng phát cho Thanh Thanh một bịch Thanh Tuyền một bịch rồi ngồi nhâm nhi.

Chứ với tình cảnh bây giờ muốn đi cũng chả được đành chờ mấy tên kia mang đi thôi a. Lúc Hoàng Long đang bày hai cô nương kia mở bịch khô gà, vừa mới mở ra mùi thơm cực kì hấp dẫn. Ba tên kia đang ngồi ngấu nghiến mấy ổ bánh mì thì như một tia chớp.

Vèo

- Tiểu tử ngươi có đồ ăn ngon như vậy mà dám dấu hàng sao. Còn không? Cho chúng ta với.

Thanh Thanh thì nhăn mặt khó chịu về ba tên già này, nắm chặt bịch khô gà trong tay mình sợ bị ba tên kia cướp mất.

- Còn thì còn a, nhưng giá cả phải tốt ta mới bán a. Đây là hàng đặc biệt nha.

- Lần trước chưa đủ cho ngươi sao?

- Ngài có biết chế biến món ăn cho các ngài cực khổ đến như nào không? Ngày nào cũng phục vụ ba bữa, mà các ngài ăn đâu phải ít. Khổ thân ta quá mà.

Hoàng Long ra trò than vãn, khóc lóc các kiểu để móc thêm vài thứ từ mấy lão quái vật này.

- Rồi rồi, Ta sẽ cho ngươi một thứ đặt biệt được chưa? Nhắm mắt lại đi

Hoàng Long nhắm mắt lại nghi ngờ không biết Càng Lão muốn cho hắn thứ gì. Càng lão móc trong bọc ra một thanh dao găm rỉ tầm 30cm đưa ra trước mặt chờ Hoàng Long mở mắt.

- Đây, con dao găm này là hàng ta nhặt được trong một mảnh vỡ thượng cổ đấy. Chắc chắn là hàng ngon.

- Ngươi đưa ta một con dao rỉ không biết là gì mà bảo là hàng ngon sao.

- Ngươi lại không tin ta, ngươi thử tích huyết nhận chủ xem.

Càng lão chìa con dao ra cho Hoàng Long cầm, nửa tin nửa ngờ Hoàng Long cầm con dao rỉ này cứa vào đầu ngón tay. máu ứa ra ngay.

*Ting

“Phát hiện Kí chủ bị cổ trùng tấn công từ dao găm rỉ”

“FUXXXK.”

- Càng Lão đầu ngươi cho ta cái quái gì vậy? Vừa mới cắt một phát mà đã bị dính cổ trùng rồi?

- Hahahahaha. Ai bảo ngươi muốn đào góc tường của ta làm gì? Này uống cái này vào là bình thường ngay

Càng lão đưa cho Hoàng Long một cái lọ đen thui, mở nắp lọ ra thì một mùi hôi không thể nào chịu nổi xộc thẳng vào mũi. Ôi mẹ ơi cái thứ này là gì mà hôi như kiểu trộn chung sầu riêng với cả đậu phụ thối thêm cả tất hai năm không giặt. Ai cũng bịt mũi cả nhưng mà riêng Càng Lão đầu thì không, hắn vẫn cười ha ha.

“Hệ thống có thứ gì giải được cổ trùng kia không?”

*Ting

“Hệ thống thông báo Kí chủ: có thuốc chữa cổ trùng này, Đây là một loại nhiễm trùng như bình thường nhưng vì là cổ trùng nên thuốc Kháng sinh sẽ khá đắt giá 20 Bạc”

“Mua, rồi dùng luôn cho ta.”

Hoàng Long đưa lại cái lọ kia cho Hoàng Lão

- Ta không cần nữa, ngươi cứ để lại mà dùng, sau này đừng đòi ta nấu đồ ăn ngon cho ngươi nữa.

Lúc này thì con dao rỉ Hoàng Long vứt xuống đất lại phát sáng. Nó phát ra một loại ánh sáng tử sắc khá là bắt mắt.

Hoàng Long lại dè chừng nhặt con dao găm lên rồi hỏi hệ thống xem nó là loại gì.

*Ting

“Hệ thống trả lời Kí chủ: con dao găm Kí chủ đang cầm là Dao Găm Tử Đằng, một loại Dao găm của Tử Đằng Cổ Tộc, có 2 công dụng đặc biệt. Một là Tín vật Tử Đằng Tộc. Hai là Tử Đằng Độc chỉ cần một nhát cắt nhẹ gây sát thương có thể kích hoạt Tử Đằng Chú gây tê liệt mục tiêu trong 10 phút chỉ áp dụng trên bất kỳ ai cảnh giới cao hơn một Đại cảnh giới.”

“Ô thế là hàng ngon à?”

Hoàng Long cất luôn con dao vào túi hệ thống, sợ Càng Lão đầu dành lại.

- Tiểu tử sao ngươi bảo không cần? Vậy trả con dao lại đây cho ta.

- Ta đổi ý rồi, ta lấy.

- Vậy hàng của ngươi đâu? Ít quá là không được đâu à nha.

- Rồi hai bịch

- Mười bịch

- Ngươi đừng mồm sư tử như vậy. Ba bịch

- 7 bịch

- Giá chót 5 bịch ngươi còn đòi thêm thì ta bỏ qua vậy, cùng lắm ta không thèm con dao nữa.

- Được Năm bịch thì năm bịch, nhưng ngươi thêm cho ta một tí Bia kia được không?

- Được

Nói xong Hoàng Long mua năm bịch khô gà từ hệ thống thêm hẳn 1 thùng bia cho Càng Lão. Dù sao mấy thứ này giờ cũng là đồ miễn phí từ hệ thống lãi lắm rồi.

Càng Lão đầu mặc dù là một lão quái vật sống không biết bao lâu rồi nhưng lúc Hoàng Long đưa đống đồ kia ra thì hắn như một đứa trẻ con được bố mẹ cho quà. Mặt mày hớn hở nhưng vội vàng đem đống đồ nhét vào túi quần đề phòng bị cướp.

- Tiểu Tử vậy của ta cùng La Tu đâu?

Thạch Thiên Tài lớn tiếng hỏi, có vẻ như tên này bình thường đã nói như vậy rồi chứ không phải là cố tình nói to.

- Càng tiền bối đã đưa ra hàng trao đổi rồi, vậy hai người muốn ăn không sao?

- Ta suốt ngày ngủ đào đâu ra bảo vật để trao với đổi, có mỗi mảnh Hắc Sa Thạch này khá quý, đổi được bao nhiêu?

Thạch Thiên Tài từ cái nhẫn trong tay nắm ra một mảnh kim loại đen thui lớn hơn bàn tay đưa cho Hoàng Long.

*Ting

“Hệ thống phân tích Hắc Sa Thạch: cực phẩm tinh thiết dùng để rèn vũ khí, nếu được một thợ rèn bậc thầy rèn có thể làm ra được Thần Binh.”

“Ngon như vậy.”

- Hừm. Ta cũng không biết thứ này có tác dụng gì, thôi thì hai bịch khô gà cùng nửa thùng bia. Như vậy đã được chưa?

- Được.

Thạch Thiên Tài quyết định nhanh như vậy làm Hoàng Long cũng ngờ ngợ có khi nào mình bị hớ hay không.

Hoàng Long quay qua nhìn nhìn La Tu. La Tu thì cũng không biết phải đưa cái gì để trao đổi với Hoàng Long vì đa số đồ của hắn toàn là Nhân Sâm, Linh Dược các kiểu mấy thứ khác hắn lại chẳng quan tâm. Nhân Sâm với hắn như là sinh mạng, lúc trước móc ra một cây hắn đã tiếc đứt mấy khúc ruột.

- Ta không có gì để trao đổi với ngươi, hay là như vậy đi. Ta sẽ bảo kê ngươi một tháng bằng hai bịch khô gà gì kia cùng với vài chai bia, được không?

Hoàng Long cũng ra vẻ suy tư. Thực ra thì hắn có thể cho không mấy người này cũng được nhưng mà cứ làm vậy hắn lại chịu thiệt nên phải kiếm lại cái gì đó để không phải thiệt.

- Thôi cũng được xem như ta chịu thiệt đi.

Hoàng Long nói rồi lấy ra phần cho La Tu. Xem như hôm nay kiếm chát cũng được kha khá.