Hai bên nghỉ ngơi thêm một chén trà liền lên tới sàn đấu. Hắc Thuấn hắn nào có nghỉ ngơi một chút nào, thời gian một chén trà kia chủ yếu là để Tiêu Huyền khôi phục. Hắc Thuấn hắn như đã không chờ được liền đứng trên sàn đấu chờ Tiêu Huyền lên.
Tiêu Huyền hắn cũng không bị Hắc Thuấn ảnh hưởng đến mình tâm lý. Có một thời gian chén trà nghỉ ngơi hắn liền dùng một thời gian chén trà nghỉ ngơi không vì Hắc Thuấn vội vàng mà vội vàng theo. Tiêu Huyền hắn bình tĩnh như vậy trong mắt người bình thường có thể là lo lắng hắn không đủ linh lực để chiến thêm một trận. Nhưng trong mắt tiền bối, hành động này của Tiêu Huyền được đánh giá cực kỳ cao a.
Tiêu Huyền hắn từ từ đi lên sàn đấu, mỗi bước chân liền nhận được rất nhiều lời cổ vũ nhiệt tình kèm theo. Tiêu Huyền hắn bước chân không nhanh không vội lên tới sàn đấu. Tiêu Huyền vừa lên đến nơi nhưng đã tạo ra khí thế khác biệt cực lớn. Hai bên như có mỗi mình một phương trời vậy.
Hắc Thuấn hắn cả người bộ y phục màu đen, vũ khí chiến đấu lại là hung tàn găng tay sắt. Nhìn tới Hắc Thuấn liền cảm giác ma vương chết chóc.
Trái lại Hắc Thuấn bên này Tiêu Huyền một bộ y phục màu xanh lục như thư sinh, kèm theo vũ khí lại chỉ là một cây quạt giấy. Cả khí chất lẫn trang phục và vũ khí hai bên đều đã hoàn toàn trái ngược. Bên kia Hắc Thuấn hung tàn, chết chóc bấy nhiêu thì bên này Tiêu Huyền hắn như lại yên bình, cả cây cỏ cũng theo hắn mà mọc xanh lên vậy.
Hai bên dù chưa có chiến đấu chỉ đứng đó vài giây quan sát tới đối phương nhưng từ ánh mắt, khí chất va chạm đã tạo ra sức nóng cho sàn đấu rất nhiều.
“Tiêu Huyền hắn sẽ thắng được a ?” Tiểu Điệp nàng có chút lo lắng nhìn sang Tiểu Vân hỏi.
Tiểu Vân hắn lúc này cũng cảm giác hẳn là như vậy liền gật đầu. Dù sao từ Tiêu Huyền này Tiểu Vân hắn cảm nhận được khí chất so với Tiểu Điệp có phần tương đồng. Tương đồng này không phải là về công pháp hay gì cả mà là tương đồng do tư chất tu luyện mang lại.
Mặc dù từ Tiêu Huyền Tiểu Vân hắn cảm nhận không rõ ràng như Tiểu Điệp. Tiểu Điệp nàng Thiên Đạo trúc cơ hiện rõ, khí chất so với Tiêu Huyền mạnh hơn nhiều lắm. Tiêu Huyền hắn chỉ có một chút mà thôi, có lẽ Tiêu Huyền này sẽ là bán Thiên Đạo trúc cơ a ?
Dù sao trong tu tiên giới cũng không phải là không có trường hợp này. Bán Thiên Đạo trúc cơ mặc dù không tính là Thiên Đạo trúc cơ nhưng so với Địa Đạo trúc cơ đã mạnh vượt xa rồi.
Hai bên quan sát nhau thêm đúng một giây thời gian liền bắt đầu chiến đấu. Hắc Thuấn hắn đến lúc này không còn che giấu mình thiên phú nữa mà trực tiếp bộc phát. Tiểu Điệp nàng quan chiến thấy Hắc Thuấn biến đổi sắc mặt cũng biến đổi theo. Tiểu Vân ca ban nãy đúng là dự đoán nhưng đó là khi Hắc Thuấn hắn chưa có lộ ra thứ này. Bây giờ hắn toàn thân đều thuế biến Tiểu Điệp nàng lo lắng trường hợp xấu sẽ xảy ra.
Bên thân Hắc Thiên xuất hiện tới một lớp màu đen linh lực bao phủ không thể nhìn thấy bên trong.
Lớp màu đen linh lực này cũng không có xuất hiện quá lâu chỉ trong chớp mắt một cái liền đã biến mất. Lớp linh lực màu đen biến mất cũng là lúc Hắc Thuấn hắn biến đổi, từ sau lưng hắn xuất hiện một đôi cánh màu đen. Nhưng mà đôi cánh này không giống như cánh của phượng hoàng hay chim bình thường. Đôi cánh này được tạo từ một thứ gì đó nhìn cực kỳ sắc bén như hai lưỡi kiếm gắn trên lưng Hắc Thuấn vậy.
Chưa hết, bao xung quanh đôi cánh này chính là một ngọn yêu hỏa màu xanh. Cả đôi cánh được yêu hỏa bao quanh đốt lên màu xanh ma mị. Đương nhiên, Hắc Thuấn hắn biến đổi không chỉ dừng lại là thêm một đôi cánh. Hắn là yêu tộc xuất hiện thêm đôi cánh cũng không tính là thiên phú ghê gớm gì.
Đôi găng tay bạc của Hắc Thuấn lúc này cũng theo lớp linh lực màu đen kia biến mất mà dần biến đổi. Nào còn có đôi găng tay bạc nào nữa, thay vào đôi găng tay bạc đó là như một bộ móng vuốt của long tộc bao trùm tay của Hắc Thuấn. Cả hai bên tay đều được bao trùm bởi bộ móng vuốt này.
Mặc dù hiện ra bên ngoài là hai thứ này biến đổi nhiều nhất nhưng mà các tiền bối ngồi trên vẫn nhìn ra Hắc Thuấn hắn biến đổi nhiều thứ hơn.
“Vậy mà lại là mang dòng máu của Tuần Hắc Đế Long...”
Nhìn tới đôi móng vuốt của Hắc Thuấn có tiền bối không nhịn được mà thốt ra tiếng. Nghe được người này nói có người cảm giác vẫn thiếu chút liền bổ sung : “Là dòng máu lai giữa Tuần Hắc Đế Long và Thiên Ưng tộc.”
Đôi cánh kia chính là tiêu chí của Thiên Ưng tộc. Thiên Ưng một tộc khác biệt với các yêu tộc khác chính là đôi cánh của bọn hắn. Đôi cánh bọn hắn sắc bén như một thanh kiếm vừa có thể gia tăng tốc độ vừa có thể phòng thủ và tấn công. Một đôi cánh nhưng lại cực kỳ đa năng.
Mà phải biết là Thiên Ưng tộc cũng chia đẳng cấp. Đôi cánh được bao bọc bởi ngọn lửa màu xanh này đẳng cấp gần như là cao nhất, chỉ còn hai bậc nữa liền đến mức đỉnh. Tuần Hắc Đế Long cũng đâu phải một nhân vật tầm thường của giới này. Hắn chỉ dưới bốn vị quốc chủ của yêu quốc mà thôi.
Địa vị cao như vậy Tuần Hắc Đế Long sẽ lấy Thiên Ưng tộc bình thường sao ? Đương nhiên là không, như thế đôi cánh của Hắc Thuấn là chưa tiến hóa được hết mà thôi. Nhưng mà ở đẳng cấp này đã đủ đáng sợ.
Bên cạnh đôi cánh còn là Tuần Hắc Đế Long bộ móng kia. Đôi móng đó sát thương phải gọi là đáng sợ. Ban nãy Hắc Thuấn chỉ đeo đôi gang tay bạc đã dễ dàng loại bỏ được Thẩm Cung Huyền, nay biến đổi lên bậc này...Tiêu Huyền sợ rằng khó.
Chưa kể là, biến đổi theo Tuần Hắc Đế Long nếu nhận được thiên phú chắc chắn có Tuần Hắc Đế Long thiên phú phòng thủ. Bộ móng vuốt để công, đôi cánh vẹn toàn, bây giờ còn có thêm phòng thủ. Hắc Thuấn lần này ra toàn lực là muốn Tiêu Huyền thua nhanh chóng.
Tu tiên giới sắc mặt không tốt thì bên ma đạo và yêu quốc là ngược lại. Huyết Ma nàng không biểu hiện gì ra mặt nhưng mà Thanh Long chủ lại cười thành tiếng. Thứ Hắc Thuấn tự tin chính là thứ này, thứ này cũng chính là thứ hắn tự tin cho tu tiên giới không còn mặt mũi nào. Đến giờ phút này Hắc Thuấn lộ ra hắn có thể không cười được sao ? Đương nhiên vẫn là hắn tự hào nhiều phần mới cười thành tiếng như vậy.
Hắc Thuấn đã ra bài liền chờ kết quả thôi a.