Tà Thần Vô Song

Chương 87: Phần Thưởng nhỏ




Một bữa ăn thịnh soạn đã sẵn sàng. Dương Tín có thể dùng đũa bằng tay trái, vì là một kẻ giết người, hắn có thể sử dụng cả tay trái và tay phải. Về cơ bản, cả hai tay trái và phải đều được sử dụng, nhưng anh phải đặt nó xuống vì muốn Trương Yến chăm sóc

"Cô giáo cho tôi ăn." Yang Xin nói một cách tự nhiên. Trương Yến liếc nhìn Dương Tín. Cậu bị thương, Hình như rất tốt cho cậu vì có cô giáo chăm sóc.tôi muốn Vết thương của cậu là gì?"

"Này nếu như mỗi ngày đều có cô giáo phục vụ, thật là có phúc a!"

Dương Tín cười muốn phá chủ đề, nhưng thấy Trương Yến trách móc, biết Trương Yến vẫn còn muốn biết thương tích của mình, hắn lắc đầu nói: "Chuyện này là chuyện dài. Ăn xong em sẽ nói với cô từ từ. "

"Vậy thì cậu phải nói thật, bây giờ tôi sẽ đút cho cậu ăn canh."

Trương Yến mỉm cười hài lòng, vừa nói xong liền bưng một bát súp nhỏ lên đút cho Dương Tín. Dương Tín cảm thấy thật dễ chịu, nếu để các bạn trong lớp biết rằng nữ thần giáo viên trong mộng của họ đang cho mình ăn và uống súp, họ sẽ không ghen tị chết sao

“, canh cô nấu thật là ngọt.” Dương Tín uống hai hớp, thật là ngon,, xem ra canh vẫn là tài năng lớn nhất. Của phụ nữ

“Ta nghĩ miệng của ngươi rất ngọt đúng hơn?!” Trương Yến thích thú và cười, vì hai người ngồi cách xa nhau, không dễ dàng đút cho hắn ăn. ”Dương Tín nhân cơ hội ngồi gần và ngửi mùi hương của Trương Yến. khiến trái tím hắn loạn nhịp

“cô giáo. ngươi ăn đi, sau khi uốn canh xong ta sẽ ăn, bằng không ăn sẽ không ngon.” Dương Tín kiểm tra thời gian, còn quá sớm, liền vội vàng hướng Trương Yến

“Vậy ngươi có thể tự mình uống canh, ta lấy đồ ăn cho ngươi.” Trương Yến gật đầu nói, Dương Tín ừ một tiếng, cầm lấy thìa bắt đầu uống canh.

Bữa ăn rất ấm cúng, Trương Yến không biết có phải cô có cảm xúc đặc biệt hay không, nhưng thật tốt khi giữ cảm xúc này trong lòng. Cô cũng biết rất rõ sự nhiệt tình của Dương Tín dành cho cô,

Vì vậy, cô luôn nhắc nhở bản thân rằng cô không thể vượt qua ranh giới này.

Người khác có thể không biết Trương Yến thực chất là một người phụ nữ mang phong cách Châu Âu, quần áo cô mua mang hơi hướng Châu Âu, ngoài ra cô là một tín đồ đạo thiên chúa, luôn theo đuổi tình yêu và tự do, nhưng đến khi yêu thì cô dừng lại.

Sau bữa tối, Dương Tín nói về chuyện Lý Vị Ương một lần, mọi chuyện khác hắn đã giấu giếm, đương nhiên cô sẽ không biết việc Dương Tín giết ai, chỉ là hắn đã đánh nhau.

Trương Yến cảm thấy thật khó tin, cô rất khó hiểu chuyện này, nhưng cô chọn tin vào Dương Tín bởi vì lần trước Dương Tín đã thay đổi cánh cổng sắt, đây là sự thật không thể chối cãi.

"Cô,ngươi tin tưởng ta có nội công sao? Nhưng ngươi không được nói cho người khác biết chuyện này, rất có thể sẽ mang đến tai họa sát thân cho ta." Dương Tín hết sức thận trọng nói.

"Ừm, ta biết, ta sẽ không nói chuyện với người khác. Ta thật sự không ngờ trên thế giới này thật sự có nội công. Thật không thể tin được. Nếu tất cả những người này đều phạm tội, thì sao?" Trương Yến gật đầu nói.

"Trên trái đất này vẫn còn nhiều người như vậy, nhưng đều là ẩn thân, nếu có người sử dụng năng lực này, rất có thể sẽ bị đồng loại giết chết, cho nên dù có năng lực cũng không ai sử dụng."

“Luyện Công Vậy tôi có thể luyện tập được không?” Trương Yến tò mò hỏi.

"Đương nhiên không thể, phàm nhân bình thường không thể tu luyện. Xem ra phải có tiên nhân tu luyện chỉ điểm.cô giáo biết loại chuyện này càng ít càng tốt, nếu không sẽ gây họa." Dương Tín nhắc nhở.

“Ừm, vậy thì tôi sẽ cho rằng tôi không nghe thấy gì.” Trương Yến gật đầu nói. Dương Tín nhìn bộ dạng ngoan ngoãn của Trương Yến, cười xấu xa, "Cô giáo chờ ta tu luyện thành công, ta sẽ tìm thuốc trường sinh cho ngươi ăn, chờ ngươi trường sinh bất lão!"

“Này, ta không phải trở thành lão quái vật sao?”Trương Yến đương nhiên coi nó như một trò đùa, về những gì Dương Tín nói, cô ấy có tin hay không cũng không có tác dụng gì.

“, ta đã nói cho ngươi bí mật này, có nghĩa là ngươi là người mà ta tin tưởng nhất.” Dương Tín đột nhiên rất nghiêm túc nói, Trương Yến cũng trở nên nghiêm túc. “Ta hiểu rồi, Dương Tín ngươi cũng là người mà ta tin tưởng nếu không tôi cũng không sốngvới cậu dưới cùng một mái nhà. "

“Vậy… hee hee, cô cho ta hôn một cái được không?” Dương Tín cười, từ nghiêm túc hắn biến thành vẻ mặt tinh quái nở nụ cười.

"Hả! Cậu luôn nghĩ về những điều này khi cậu còn nhỏ, vì vậy cậu vẫn có thể mắc phải nó khi lớn lên?" Trương Yến khịt mũi, phớt lờ Dương Tín Dương Tín ại nói, "Vì bệnh của tôi., Tôi chỉ xin có như vậy "

"Ừm, nếu tôi hôn cậu, tôi không xem cậu là bị thương, mà là vì cậu đã hoàn thành rất tốt trong bài kiểm tra giữa giai đoạn. Đó là phần thưởng. Thật tiếc khi cậu không thắng được Gia Ngôn, hay là... hee hee... "Trương Yến cũng với một chút tự hào, Dương Tín nhìn Trương Yến và mỉm cười một nụ cười xấu xa.

Cùng lúc đó

Trương Yến còn chưa kịp chuẩn bị, bị nụ hôn của Dương Tín làm cho choáng váng, Dương Tín thừa cơ hội Vươn chiếc lưỡi cùng với khoang miệng ngọt ngào và mịn màng của Trương Yến

Trương Yến hôn bạn trai khi cô còn học đại học, nhưng bây giờ cảm giác hoàn toàn khác. Đây là học sinh của chính cô, một chàng trai có tình cảm đặc biệt trong trái tim cô,và khung cảnh ấm áp vừa rồi khiến cô ấy có một loại ngọt ngào lãng mạn, chiếc lưỡi nhỏ thơm tho bất giác vươn rara