Tà Thần Vô Song
Người phụ nữ xinh đẹp nọ nhảy liên tục, Thẩm Gia Ngôn và hai người đều sững sờ, không ngờ một người phụ nữ lại có thể nhảy một điệu như mọi người không nuốt nổi một ngụm nước bọt.
"A... tại sao cô ấy không mặc nội y..."
Dưới một động tác của cô, Thẩm Gia Ngôn vô tình tò mò nhìn vào đó, bên trong hóa ra đen kịt, cô không khỏi đỏ mặt kêu lên.
"Gia Ngôn sao em lại như vậy? Tất cả họ đều như thế này!"Vương _____ nói, liếc nhìn Dương Tín Dương Tín đeo kính râm vào, và Vương mỉm cười đắc thắng.
Thẩm Gia Ngôn và Triệu Lệ Dĩnh không nói chuyện, mặt càng đỏ hơn khi nhìn người phụ nữ, đàn ông sẽ cảm thấy khó chịu khi nhìn phụ nữ, nhưng phụ nữ có vẻ không sao, nhưng đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy loại vũ điệu này, họ cảm thấy tim có chút hoảng loạn và sợ hãi. dường như những gì cô ấy đang thể hiện không phải là chỗ của cô ấy. mà là trước mắt bao nhiêu người và một cảm giác nhục nhã cứ thế lan tỏa trong lòng họ
Hai cô gái nhìn Dương Tín thấy Dương Tín giống như hắn không muốn bỏ xót một chi tiết nhẹ mắng ~ tên lưu manh
Người phụ nữ quay lại và xoay tròn _ hướng về phía Dương Tín. Dưới ánh đèn mờ ảo, nơi tư mật của người phụ nữ không bị che giấu, có chút ẩn chút hiện.Dương Tín vẫn nhìn cô ta không chớp mắt, Thẩm Gia Ngôn trừng mắt. Hắn cứ nhìn chăm chú
Dương Tín không khỏi chú ý, lúc này, người phụ nữ đánh rơi thứ gì đó.
“Tránh ra!” Dương Tín lo lắng, ấn cái bàn thủy tinh trước mặt rồi đá văng thứ màu trắng ra. Chuỗi động tác này cực kỳ nhanh, giống như có tập luyện vậy
Các cô gái cũng sửng sốt, nhưng khi họ nhìn thấy thứ mà Dương Tín đá hóa ra là _ chiếc áo ngực haha và khiến Vương _ càng cười lớn hơn: "Ừ ~ nội Y, cậu căng thẳng cái gì vậy? Đồ hèn nhát.! "
Dương Tín mặc kệ cô ta, chỉ vào cửa, móc ra mấy trăm tệ, nói với người phụ nữ: “Cô có thể đi ra ngoài.” Người phụ nữ đứng thẳng dậy, một đôi Thượng Phong cao lớn vô song trước mặt, Dương Tín khẽ di chuyển mắt.
“Anh ngủ với em được không?” Người phụ nữ nói thẳng như vậy, có một gian phòng ở phía sau phòng riêng, để khách cả đêm có thể tận hưởng dịch vụ ở đây.
Dương Tín mặc kệ nàng, đi đến bên cạnh Thẩm Gia Ngôn ngồi xuống, "Thẩm Gia Ngôn, khi nào thì trở về?"
"Còn sớm! Sao anh phải về đi! Cô nương này muốn anh ngủ với cô ấy? Xem ra anh rất muốn trở thành một con sói, ảnh cũng có thể chỉ cần ngủ với cô ấy. Sau đó, chúng ta gần như chơi xong. ”Thẩm Gia Ngôn nói với giọng tức giận.
"Vâng, Dương Tín, mặc dù em rất muốn anh làm bạn trai của em. Em sẽ không phiền nếu anh ngủ với cô ấy. Con trai thì nên xả tress một chút." Lệ Dĩnh nói.
"Vì sao? Ngươi không có dũng khí? Còn sợ xấu hổ sao?" Vương nhìn Dương Tín châm chọc cười nói.
Dương Tín thật sự không nói nên lời, không ngờ những cô gái này lại cởi mở như vậy. Anh tin rằng Vương không biết đã đem mình cho bao nhiêu người đàn ông rồi. Cởi mở như vậy là bình thường, nhưng hai cô gái Thẩm Gia Ngôn trong trường hợp này.không thích hợp cho lắm
“Ngươi cút ra ngoài, ta sẽ không cùng ngươi làm chuyện đó nếu cô muốn cứ làm ở đây!” Dương Tín uống rượu khịt mũi với nữ nhân kia, chỉ muốn đuổi hắn đi, nếu có ai muốn bắt cóc hai cô gái này đều đó khó tránh khỏi
Những người phụ nữ xung quanh anh ta đã sững sờ ngay khi họ nghe thấy, vẻ mặt của Vương càng thay đổi, không ngờ rằng chuyejn này vẫn không thể giúp được gì cho mình,
“Được rồi!” Người phụ nữ áo đỏ ~ Không ngờ Dương Tín lại như thế này, đành phải vui vẻ trả lời để không làm mất hứng. Dương Tín nhảy ra khỏi bàn, đến chỗ người phụ nữ mặc áo đỏ, ôm lấy cô ta đặt cô ta lên mặt bàn kính, anh ta lùi về phía sau.
Thẩm Gia Ngôn và những người khác tuy đã xem nam nữ trên TV, nhưng họ chưa bao giờ xem loại phim này huống chi là người thật xem. Họ hoảng sợ, định ra về. Dương Tín, lập tức đứng lên: " ~ "
“Hì hì, ta về được không?” Dương Tín rốt cuộc đợi đến không chịu nổi nữa, kết quả hắn muốn là như thế nào.
"Về đi... về đi... nhưng hôm nay anh ra ngoài chơi và em không vui chút nào. Anh phải tìm cách làm cho em vui, nếu không anh phải đi chỗ khác!" biết làm sao được một lúc giận đến phát khóc, tủi thân một ngày thay hôm nay chơi.
“Được rồi, đi cùng tôi.” Dương Tín cũng không thèm nhìn nữ nhân, nắm tay Thẩm Gia Ngôn bước ra ngoài, không ngờ vị lão phu nhân cáu kỉnh này lại có một bộ mặt đáng yêu như vậy, lời nói vừa rồi giống như vậy. hành động như một đứa trẻ với hắn
Thẩm Gia Ngôn vừa rồi vẫn còn trong cơn hoảng loạn, nhưng không để ý rằng Dương Tín cứ kéo tay cô ấy đi đến đại sảnh, Dương Tín tiến lên sân khấu âm thanh và đưa cho nhân viên một trăm tệ,
“tên nhóc đáng thương sẽ làm gì?” Thẩm Gia Ngôn nhìn Dương Tín thì thầm với vẻ tò mò.