Lý Minh Nguyệt tiếp tục nói: “Ai ngờ sau lại đột nhiên có một ngày, chàng chạy tới nói với ta những lời này, còn khen ta xinh đẹp, sau đó thì...”
Cố Thanh Phong: “.......”
“Khi đó chỉ có hai người chúng ta, bổn đế vẫn biết nàng rất xinh đẹp?”
“Ai nói chỉ có hai người chúng ta, khi hai ta trở thành đạo lữ, đã sớm sáng tạo ra giới hải cùng với rất nhiều sinh linh, ta sáng tạo tiên thần nhân, chàng sáng tạo yêu ma quỷ. Khi đó thiên hạ đã rất náo nhiệt rồi.
Có thể là vì có nhiều sinh linh, nên cuối cùng chàng mới phát hiện, vẫn là ta xinh đẹp nhất.”
Về quan điểm này thì Cố Thanh Phong không dám gật bừa.
“Chỉ sợ ta nói vậy không phải bởi vì nàng xinh đẹp nhất, mà là bởi vì sinh linh khắp thiên hạ này đều do hai chúng ta sáng tạo ra, tất nhiên bản thân chúng ta chính là bản gốc, cái gọi là tiêu chuẩn thẩm mỹ cũng được sáng tạo dựa theo hai chúng ta, cho nên dung mạo của ta và nàng đều là hoàn mỹ nhất thế gian.
Nếu so sánh thứ nguyên với căn nguyên, thì tiêu chuẩn thẩm mỹ tất nhiên phải lấy căn nguyên làm chuẩn.”
“Là vậy sao? Nếu người ta mặt đầy tàn nhang mục cám, kia thế gian này cũng sẽ thấy người nào nhiều mụm cám tàn nhang là mỹ nhân sao?”
Lý Minh Nguyệt tò mò hỏi lại.
Cố Thanh Phong gật gật đầu, ngay sau đó lại nói: “Nếu bổn đế thân là Ma chủ, vì sao lại mất trí nhớ? Chẳng lẽ đây là hành vi của nàng sao?”
Lý Minh Nguyệt trừng mắt nhìn hắn một cái: “Còn không phải chính chàng ăn ở không nên thấy buồn chán, nói cái gì làm Ma chủ đến phát ngấy rồi, muốn được trải nghiệm một cuộc sống khác, vì thế lập chí làm người tốt, bèn phong ấn ký ức đi luân hồi.”
“Vậy còn hệ thống?”
“Vốn dĩ không có hệ thống gì hết, toàn bộ sức mạnh yêu ma trên thế gian này được phát ra từ chàng, cho nên khi yêu ma đánh chàng, tất nhiên chàng sẽ không bị thương, còn có thể hấp thu sức mạnh của bọn họ, thật ra hệ thống chỉ là một giọng nói do chính chàng thiết lập ra cho chính bản thân trước khi đi luân hồi.”
Mục đích chính là muốn hệ thống dẫn đường cho chàng làm người tốt, rốt cuộc chàng làm Ma đầu quá lâu rồi, đã làm hết những việc mà yêu ma nên làm, cho nên muốn làm người tốt, tìm kiếm chút cảm giác mới mẻ.
Chàng suy nghĩ như vậy, nên đã chuyển sinh thành một nhân tộc, lại tới một tinh cầu tương đối hoà bình như Lam tinh, tiếp thu chín năm giáo dục phổ cập bắt buộc, sau khi tạo dựng tam quan tốt đẹp, lại xuyên qua tới Trấn Ma Ti, lại bị yêu ma thiếu chút nữa giết chết mà thức tỉnh hệ thống bị yêu ma công kích liền biến cường.
Sau một loại những chiêu bài này, có thể nói trời sinh chàng đã là kẻ đứng đối lập với tà ác, nhất định có thể trở thành một người tốt.”
Cố Thanh Phong: “........”
Cố Thanh Phong không nói gì, hắn hiện tại mới biết được, bản thân vì muốn làm người tốt, rốt cuộc đã chuẩn bị bao nhiêu chuyện, nhưng mà...
Việc này có thể giải thích thông suốt, thảo nào hệ thống mạnh như vậy, nhưng không có linh trí, chỉ biết lặp lại mấy câu.
Thì ra đây đều do tự mình thiết lập từ trước, hệ thống cũng chỉ biết nói mấy câu mà thôi.
Hóa ra, thứ mạnh mẽ không phải là hệ thống mà là chính mình.
Lý Minh Nguyệt nhìn vẻ mặt căm lặng của Cố Thanh Phong, không khỏi cười duyên nũng mịu: "Ha ha ha, Ma chủ đại nhân nhà ta, đã biến hình thất bại rồi sao? ”
Cố Thanh Phong nhất thời vẻ mặt đen ngòm.
Vội vàng chuyển đề tài nói: "Không ngờ diễn xuất của nàng lại không tệ, phân thân ngụy trang thành Tiểu Thi Mị, không để lộ ra chút sơ hở. ”
"Ai mà thèm diễn chứ, chàng dùng chân thân đi luân hồi, còn ta thì dùng phân thân đi luân hồi, để phân thân đi theo cùng chàng. Để phòng ngừa chàng trăng hoa, ta còn đặc biệt ban cho Tiểu Thi Mị năng lực thiên biến vạn hóa, có thể trăm phần trăm biến thành bất kỳ nữ tử nào trên thế gian, nhưng thứ làm cho ta ngàn vạn lần không nghĩ tới một chuyện, rõ ràng đã có được Tiểu Thi Mị, chàng lại còn trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi ! Hừ! Còn đem Tiểu Thi Mị nhốt ở tiểu thế giới lâu như vậy! Lý Minh Nguyệt bĩu chiếc môi nhỏ nhắn, tức giận nói.
Cố Thanh Phong đầu tiên là sửng sốt, lập tức phản ứng lại: "Cho nên lúc trước nàng mới nhốt bổn đế nhốt ở Thanh giới, để bổn đế cho rằng hết thảy đều là mộng, nàng đang trả thù đúng không! ”
"Hừ! Ai bảo chàng đem Tiểu Thi Mị nhốt trong thế giới lòng bàn tay lâu như vậy, người ta cũng muốn cho chàng lĩnh hội loại cảm giác này.”
Lý Minh Nguyệt hừ nũng nịu nói.
Cố Thanh Phong cảm giác có chút đau đầu, Đạo chủ suy cho cùng cũng là nữ nhân!
Không đúng, chuẩn xác mà nói, chính là bởi vì Đạo chủ là nữ nhân, cho nên nữ nhân trên thế gian mới có thể như vậy.
Hắn có chút bất đắc dĩ nói: "Cho nên quẻ tượng kia, chỉ lo Thanh Phong, không lo Minh Nguyệt, cũng là đang nhắc nhở Bổn đế, chỉ chạy theo niềm vui của mình, mà không quan tâm nàng? ”
"Hứ!" Lý Minh Nguyệt kiêu ngạo hừ lên một tiếng.
Nhìn bộ dáng kiêu ngạo của Lý Minh Nguyệt, Cố Thanh Phong hiện tại xem như hoàn toàn hiểu được, vì sao đám người Vĩnh Hằng tiên đế kia lại cà lơ phất phơ như vậy.
Thì ra bọn họ và Lý Minh Nguyệt giống nhau, tất cả đều là học theo mình.
Đáng ghét, thì ra bổn đế có bộ mặt đáng ghét như thế sao?
Bốp!
"A, chàng làm gì vậy?" Lý Minh Nguyệt khẽ hô một tiếng.
"Làm gì vậy? khà khà khà... ‘làm’ Đạo chủ! ”
..........
Từ đó về sau, Đạo chủ cùng Ma chủ cùng trải qua những tháng ngày không biết xấu hổ.
[Hoàn! Bộ truyện Ta tại Trấn Ma Ti nuôi ma đã kết thúc, cảm ơn quý độc giả đã quan tâm theo dõi!]