Sau này nếu các ngươi nghe theo lệnh ta, ta sẽ bảo kê cho các ngươi sống thật tốt, nếu không, ta không ngại để các ngươi biến thành khôi lỗi của thụ yêu đâu.”
Khu vực sương mù màu đen. Ở khu vực Nhà máy hóa chất, có một tên lưng hùm vai gấu, chiều cao gần hai mét tên là Nguyễn Phong cười nói.
Đám người chết lặng đi, gật đầu một cách máy móc, ngay cả khi Nguyễn Phong mang 3-4 nữ nhân đi một cách thô bạo cũng không ừ hử gì.
“Đại hắc đầu, ngươi mau cứu ta, ta không muốn bị người khác làm nhục.”
“Cha, ngươi mau cứu con gái đi!”
Người mà họ nhắc tên tới đều cúi mặt xuống, không dám nhìn tới ánh mắt cầu cứu của các nàng.
Không phải bọn hắn không muốn phản kháng, mà là Nguyễn Phong quá mạnh mẽ, còn nắm giữ năng lực phi phàm, người đối nghịch với hắn chết cả rồi.
Tận thế quan trọng nhất là sống sót, chỉ có sống sót mới có hi vọng.
Nếu muốn ở khu vực sương mù màu đen sống thật tốt, nhất thiết phải học được cách chọn lựa, quản chi tới con gái và vợ của mình chứ.
Bọn họ đều là người ở phụ cận thành phố, từ sau khi phát sinh tận thế, cẩn thận từng li từng tí lẩn trốn Zombie.
Nhưng mà nguy cơ của nơi này khác với chỗ khác, đám Zombie xuất hiện không bao lâu đã bị một loại cây yêu giết cho tan tành.
Vốn tưởng rằng thụ yêu là thứ mà ông trời ban tới để cứu vớt bọn hắn, khiến họ mang lòng cảm kích, thậm chí có người chủ động tiếp xúc với thụ yêu.
Cổ nhân có đôi lời nói thật hay, không phải tộc ta chắc chắn có dị tâm, những lời này dùng ở trên những thụ yêu này quá chính xác.
Thụ yêu tiêu diệt Zombie không phải là vì cứu rỗi nhân loại, mà thực chất chính là biến bọn nó thành chất dinh dưỡng.
Thụ yêu đúng thật rất cường đại, nhưng chúng nó có một cái nhược điểm quá rõ ràng, sau khi cắm rễ không có cách nào di chuyển.
Vì cái nhược điểm này, nó đã đánh chủ ý lên loài người.
Từng người từng người may mắn sống sót, nhưng dưới sự mê hoặc của thụ yêu và vì thu được lực lượng cường đại, ăn hủ thực quả do nó mọc ra, biến thành khôi lỗi của quái thụ.
Mặc dù bọn hắn còn có thể tiến hành giao lưu một cách đơn giản, cũng đã mất đi một số chức năng cơ bản và năng lực đọc hiểu, một lòng chỉ muốn khuếch trương số lượng khôi lỗi, và cung cấp chất dinh dưỡng cho thụ yêu.
Cũng may trời không tuyệt đường người, thụ yêu rất chán ghét những nhà máy hóa chất và khu vực ô nhiễm nặng, xung quanh không có một gốc cây yêu tồn tại, hành động của khôi lỗi có hạn chế, mới để bọn hắn thoi thóp mà sống.
Nơi nào có nhân loại, chỗ đó sẽ không có công bằng.
Đặc biệt là người nơi tận thế, nguy cơ tứ phía, áp lực trong lòng không có chỗ nào để phát tiết.
Mặc dù Nguyễn Phong đã nắm giữ năng lực siêu phàm, đối phó với mấy con khôi lỗi của thụ yêu không thành vấn đề, nhưng vả nhau với bản thể của thụ yêu thì đúng là đi tìm chết.
Vì trải nghiệm cảm giác cường giả, đồng tộc chính là đối tượng ức hiếp tốt nhất, chỉ có từ trên người bọn họ mới có thể cảm nhận được tôn nghiêm của người tài trí hơn người.
Người trong phòng mặt mày ủ rũ, về mặt thức ăn bọn họ cũng không cần lo lắng quá mức, tuy hắc vụ che mất mặt trời, xung quanh lại mọc ra ít nấm, có thể miễn cưỡng nhét đầy cái bao tử, còn có thể sống mới chính là tiêu chí đầu..
“Nghe nói Nguyễn Phong lúc ở tuyệt cảnh ăn một loại trái cây đặc thù mới mạnh như thế, nếu chúng ta cũng có thể tìm ra loại trái cây này, chúng ta cũng có thể nắm giữ năng lực siêu phàm, không còn bị khi dễ nữa.” Hứa Dương đi ra lặng lẽ nói.
Hắn người thân cận bên cạnh Nguyễn Phong, lời hắn nói có mấy phần tin được.
Mọi người không phải người muốn bị đội nón xanh, nhìn tận mắt nữ nhân và nữ nhi bị người ta chà đạp, nói không muốn phản kháng đều là giả, biện pháp tốt nhất chính là trở thành giác tỉnh giả, mới có thể có cơ hội phản kháng Nguyễn Phong.
Mới vừa đi ra xa Nhà máy hóa chất, đi tới phía rừng rậm, chỗ đó mọc ra một ít hủ quả kỳ quái, nói không chừng ở đó có thứ bọn họ mong muốn.
“Ầm!”
Từng đạo lôi đình giáng từ trên trời xuống, giống như thiên địa sơ khai, thần phạt giáng thế.
Ánh sáng chớp nhoáng giống như ánh ban mai, xé ra hắc vụ bao phủ rất lâu rồi, cuối cùng bọn hắn cũng thấy ánh mặt trời một lần nữa.
Mọi người nheo mắt lại, dựa vào ánh nắng và lôi quang màu trắng, xa xa nhìn thấy nhiều ngọn lửa lớn đang bốc cháy, từng cái từng cái đều là chỗ của quái vật tạo ra bóng đêm cho bọn hắn, khiến cho bọn hắn khó có thể ngủ ngon được lại bốc cháy thành tro trước lôi quang ngập trời.
Theo đó là những nô lệ của thụ yêu biến mất.
“Trời giáng thần phạt! Những thụ yêu này làm bậy quá nhiều, lão thiên rốt cuộc đã ra tay thu thập bọn nó!”
“Tại sao ta lại thấy được một người bay trên trời? Hình như lôi điện xuất hiện ở trên người hắn!”
“Năng lực của siêu phàm giả có hạn, bọn họ vẫn còn là người, không phải thần!”
Một người râu ria xồm xoàm chỉ về phía xa nói.
“ Phạm vi ảnh hưởng ít nhất là 10km, nếu thật là việc này là do người làm ra, ta làm ăn shit cho các ngươi thấy!”
“Có thể là do ta hoa mắt đi...” Người lúc đầu nói nhìn thấy bầu trời có người xuất ra lôi điện, cũng hoài nghi mình hoa mắt.
Bên cạnh bọn họ có siêu phàm giả, đương nhiên hiểu rõ cường độ thực lực của siêu phàm giả, tuyệt đối không thể xuất ra lôi điện giống như thiên phạt vậy.
“Ăn shit cái đầu ngươi, ở bên ngoài nói phét cái gì!”
“ Ngay cả ta cũng bị ngươi nói đến buồn nôn.” Nguyễn Phong đầy nộ khí đi ra từ trong nhà.
1 vệt phong mang màu trắng bay ra, tên râu xồm lúc trước nói ăn shit bị đá đít.
Còn dư lại mấy người không tránh khỏi rùng mình một cái, đứng tại chỗ, động cũng không dám động, rất sợ sẽ bị đá giống thế.
“Bên ngoài bốc cháy rồi sao?!”
Có thể sống ở tận thế đến bây giờ, không có mấy người ngu xuẩn.
Nguyễn Phong nhớ vị trí có thụ yêu một cách rõ ràng, đây là thứ có thể bảo đảm hắn sẽ không đưa dê vào miệng cọp.
Mười mấy chỗ có lửa bốc cháy, hiển nhiên chính là chỗ mà thụ yêu cư ngụ.
“Đi, chúng ta đi qua nhìn một chút!”
Năng lực siêu phàm củ hắn bắt đầu từ một kỳ ngộ, nói không chừng lần này cũng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.
Một nhóm bốn năm người đi về phía ánh lửa gần nhất, rất nhanh nhìn thấy 1 chiếc xe con, trên xe có rất nhiều mỹ nhân khiến người tâm động.
“Người trước mặt dừng lại, trước mặt các ngươi là một siêu phàm giả vĩ đại, hắn sẽ bảo đảm cho sự an toàn của các ngươi, cung cấp thức ăn cho các ngươi, các ngươi chỉ cần trả ra một cái giá không quá lớn.”
Không đợi Nguyễn Phong lên tiếng, cẩu nô tài Hứa Dương nhảy ra nói trước.
Nguyễn Phong làm việc tương đối cẩn thận, người có thực lực mạnh hắn tuyệt đối không dám trêu chọc, ít nhất không thăm dò rõ ràng lai lịch của đối phương, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Như thế nào cũng không nghĩ đến tiểu đệ vốn nịnh nọt hắn rất nhiều lại cư nhiên làm ra loại chuyện này.
Vì mặt mũi, Nguyễn Phong kiên trì lên đứng dậy.
“Đám nữ nhân giữ lại tất cả!”
Mấy người nữ nhân này đúng thật rất đẹp, cướp thì cướp.