Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 530: Quốc Sư chết, Xà Mẫu mới bộc lộ sự thật!




Một ngụm máu lớn phun ra, khuôn mặt của Quốc Sư tái nhợt như tờ giấy trắng.

Hắn ta đã bị trọng thương! Đây là lần đầu tiên mà Quốc Sư bị thương kể từ khi chiến đấu từ trước đến nay.

Đối với loài rắn mà nói đây có lẽ là một sự việc rất phấn khởi.

Bạch Xà và Thanh Xà không biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng Quốc Sư, một luồng ánh sáng màu xanh cùng bóng đen bắn vào lưng Quốc Sư.

Thị Linh Châu Sai! Phía trước có Xà Mẫu và Xà Trận không có chỗ cho hai tỷ muội phát huy sức mạnh, hai người lặng lẽ tấn công vào phía sau Quốc Sư.

Giờ phút này, tên Quốc Sư vừa bị tấn công mạnh mẽ, cũng không có thời gian để phản kháng, chỉ cảm thấy sự khủng hoảng đang tới gần rất gần.

“Không!”

Quốc Sư chỉ kịp hét lên một tiếng đầy uất hận, thì đầu đã bị Thị Linh Châu Sai đâm nát vụn.

Một đời Quốc Sư, là cường giả mạnh nhất trong thế giới Bạch Xà Duyên Khởi, lại bị một đám quái vật mà hắn coi thường giải quyết.

Đương nhiên, mấu chốt là Chu Dương đã cầm trận cờ xương đi rồi, nếu không, bọn họ sẽ không có cơ hội trở mình.

“Thật là một sức lực mạnh mẽ!”

Bạch Xà cảm nhận được một luồng ma lực mạnh mẽ phát ra từ Thị Linh Châu Sai, sức mạnh này quá mạnh mẽ, ít nhất phải lớn gấp mười lần.

Bạch Xà lập tức biến thành nguyên hình, thân hình phình to lên như bơm hơi, sau một thời gian ngắn biến thành một con trăn khổng lồ với chiều dài hàng mét.

Lý trí trong mắt con trăn khổng lồ ấy dần dần biến mất, phà một hơi thở cuồng bạo bay lên trời.

“Thành công rồi!”

“Ta đã thành công rồi!”

“Lão ta rốt cuộc cũng đã chết!”

“Chính là lão ta đã ngăn cản ta lại, khiến ta không thể đột phá, hiện tại hắn cuối cùng cũng đã chết rồi!”

“Trên đời này còn ai có thể ngăn cản ta trở thành tiên nữa nào!” Xà Mẫu điên cuồng nhìn về phía Quốc Sư ngã xuống, cười rộ lên.

Linh lực ban đầu được thổi vào Bạch Xà đã đổi hướng và bay về phía Xà Mẫu.

Bà ấy vốn là chủ nhân ban đầu của Thị Linh Châu Sai, và bảo vật đương nhiên nằm trong tầm kiểm soát của bà ấy.

Xà Mẫu có vẻ vẫn còn hơi lo lắng, chiếc đuôi rắn khổng lồ bất ngờ quất văng thi thể của Quốc Sư khiến nó nát vụn.

“Chúc mừng sư phụ đã giết chết được kẻ thù, từ nay về sau thiên hạ sẽ tôn sùng Xà Tộc của chúng ta!”

Hàng nghìn con rắn tụ tập, chúc mừng Xà Mẫu.

Đây là niềm vui từ trái tim của chúng.

Từ khi sinh ra, Quốc Sư đã ra lệnh bắt rắn, không biết bao nhiêu đồng loại đã bị giết, lòng hận thù đã hằn sâu trong xương tủy.

Chứng kiến cái chết của Quốc Sư, bọn chúng vui mừng khôn xiết.

May mắn thay, mọi chuyện đã kết thúc! Mọi chuyện đã thực sự kết thúc rồi sao? Chu Dương nhìn Xà Mẫu, cốt truyện nên phát triển như ban đầu... Xà Mẫu cũng liếc nhìn Chu Dương, vẻ mặt lạnh lùng.

“Tất cả loài người cũng sẽ chết!”

“Đi, giết hết cho ra!” Rõ ràng kẻ thù hùng mạnh đã chết, Xà Mẫu cũng sẵn sàng ra tay với Chu Dương.

Vô số quái vật rắn lao vào con người.

Mất đi sự bảo hộ của Quốc Sư, người bình thường hoàn toàn không thể đánh lại được Xà Tinh.

“Sư phụ, hôm nay chúng ta rốt cục đã tiêu diệt được kẻ thù lớn của Xà Tộc chúng ta, Thị Linh Châu Sai của người hiện tại trả lại cho người.”

Tiểu Thanh nhặt Thị Linh Châu Sai và đưa nó cho Xà Mẫu.

Thái độ của Xà Mẫu vô cùng lạnh lùng.

“Ta bảo sư tỷ ngươi mang Thị Linh Châu Sai này đi hành thích đạo sĩ. Không ngờ rằng nàng ta lại tự mình ăn cắp sức mạnh và trở thành một con rắn khổng lồ như vậy đấy.”

“Sư phụ, oan uổng cho sư tỷ quá, nàng cũng là vì trừ…” Tiểu Thanh chưa kịp nói xong, Xà Mẫu đã lạnh lùng ngắt lời.

“Đạo nhân đã bị loại trừ rồi, ta cần chiếc Thị Linh Châu Sai này còn có ích lợi gì chứ!”

Xà Mẫu vứt Thị Linh Châu Sai sang một bên và ôm lấy cổ Tiểu Thanh.

“Đạo sĩ này làm ta khổ sở!”

“Có một ngày ta đột nhiên hiểu được đạo sĩ có thể luyện chế, ta cũng có thể luyện chế, đạo nhân có thể lấy thì ta cũng có thể lấy ma lực của ngươi!”

Sau đó, năng lượng của Tiểu Thanh đã bị Xà Mẫu hấp thụ, Xà Tinh lúc đầu bây giờ đã trở thành một con rắn lục bình thường.

“A!”

Khi Bạch Xà nhìn thấy Tiểu Thanh Xà bị Xà Mẫu giết chết, nó đã ngóc đầu lên và gầm lên một cách tức giận.

Những con Xà Tinh khác bị thu hút bởi sự đi chuyển và động tĩnh phía sau, không thể không quay đầu lại nhìn.

Những con Xà Tinh mất kiểm soát, chúng bị hút về phía sau một cách nhanh chóng.

Sức mạnh quỷ dữ trên người họ nhanh chóng tập trung về phía Xà Mẫu.

Lúc này, bà ta như một thỏi nam châm, tỏa ra năng lượng đáng sợ.

“Những con Xà Tinh nhỏ bé này, đã luyện hóa được một ít năng lượng, thật là những viên linh đan bổ sung năng lượng cho ta!”

“Ta dạy cho các ngươi những công pháp nhỏ này, cùng nhau chia sẻ, bây giờ đem trả về một chỗ đi nào!”

“Ha! Ha! Ha! Trả lại tất cả cho ta!”

Vô số Xà Tinh bay trên đỉnh đầu của Xà Mẫu, sức mạnh ma quỷ trong cơ thể bị hút vào trong cơ thể Xà Mẫu.

Những con Xà Tinh kia đều biến thành rắn thường, từ trên trời rơi xuống như những chiếc cái bánh há cảo.

Xà Mẫu hấp thụ một lượng quỷ lực khổng lồ, lập tức biến thành một con rắn khổng lồ to gấp đôi lúc trước, gầm lên trời cao, cả bầu trời rung chuyển.

Quốc sư đã chết, trên thế giới này cũng không có ai khống chế được ả! Chu Dương tuy rằng thủ đoạn của hắn có chút kỳ quái, nhưng không có sức chiến đấu, có thể không cần đếm xỉa đến.

“Thực lực của ngươi cũng thuộc về ta!”

Xà Mẫu lao về phía Bạch Xà, lúc này sức mạnh của nó đã tăng vọt tới cực hạn, vượt xa đẳng cấp của Bạch Xà.

Sau khi cả hai giằng co chưa được ba hiệp thì cái đầu rắn thứ hai xuất hiện và cắn vào Bạch Xà.

“Được rồi, vở kịch đã được xem lâu như vậy, thì bây giờ nó nên kết thúc rồi.” Con rắn khổng lồ do Xà Mẫu tạo thành cắn Bạch Xà một cách dữ dội, giữa chúng chỉ có chưa đầy một mét.

Chút khoảng cách này mà như xa tận chân trời không thể đến được.

Dù có vùng vẫy như thế nào, cơ thể nàng ấy cũng không thể cử động được chút nào.

Mọi thứ đều vô ích.

Xà Mẫu không ngu ngốc, đến lúc này vẫn chưa hiểu tên này đã giả heo ăn thịt cọp sao.

Tên này chính là BOSS lớn nhất, với sức mạnh đáng sợ vượt xa Quốc Sư.

Không sai, Quốc Sư không thể so sánh được với cấp bậc của hắn, đây là loại sức mạnh cao hơn rất nhiều!

“Loài người kia, ngươi làm như thế này để làm gì chứ?”

“Đừng lo lắng, mọi chuyện đều có ta đây rồi!”