Cửu Thiên nhanh chóng đem ước nguyện ban đầu khi đi vào thế giới này của chính mình vứt ra sau.
Một khung cảnh hoa lá xung quanh, Cửu Thiên đi đến một thế giới toàn hoa thơm chim hót.
Tiếp theo là bắt đầu nắm sơ qua bối cảnh thử nghiệm, đây là vì Cửu Thiên trước khi tiến vào không gian Mộng Ma đã có tìm hiểu thông tin về thế giới này, nên cũng không đến mức hai mắt tối đen.
Nếu muốn phá hỏng quan hệ của hai người thì rất đơn giản, đó là sau khi ám sát Quốc Sư thất bại, cứu người trước một bước, không để cho hai người có cơ hội gặp mặt.
Đã không có quen biết, việc trải qua sau này cũng không còn gì để nói nữa.
Cửu Thiên không biết chính mình đi vào không gian Mộng Ma, rốt cuộc bản thân ở thời điểm nào của thế giới Duyên Khởi.
Một chút vấn đề xuất hiện, kế hoạch sẽ thất bại.
Cửu Thiên muốn hiểu rõ diễn biến của thế giới này, cách tốt nhất là tìm được Hứa Tuyên trước đã.
Chỉ cần theo dõi hắn, là có thể hiểu được nội dung vở kịch đã phát triển đến hướng nào.
Mặc dù Thế giới Duyên Khởi rất lớn, nhưng Cửu Thiên dù sao cũng là thực lực Kim Tiên, cưỡi không khí bay lên, bay vút thoáng qua một vài xà thôn, tìm kiếm tung tích của Hứa Tiên.
Rất nhanh đã tìm thấy mục tiêu.
Bởi vì con Shiba kia! Tìm thấy ngươi rồi! Cửu Thiên đi đến bên cạnh Đại Hoàng, còn chưa chờ bị hỏi, cả người đã thất thần.
Bởi vì thực lực của con Shiba này lại không yếu hơn Cửu Thiên, một con chó có thực lực Kim Tiên, thế giới này cũng thật là đáng sợ quá đi…
“Ngươi nhìn ta làm gì?”
“Có phải muốn đánh nhau với ta không?” Shiba vung đầu, cảnh giác nhì Cửu Thiên nói.
Cửu Thiên sững sờ chốc lát, chớp mắt đầu đã tối đen.
Không biết có thể giải quyết đích con Shiba này hay không? Đối phương cũng là thực lực Kim Tiên, có lẽ đối phó với nó cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Cửu Thiên chỉ có thể từ bỏ quyết định này.
Một con Shiba mà đã có thực lực như vậy, thế thì những người khác thế nào? Cửu Thiên giương mắt nhìn lên, nhìn thấy mấy thôn dân của Bổ Xà thôn bay đầy trời, ngay cả kẻ yếu nhất trong đám cũng đã có thực lực Kim Tiên.
Hứa? Chu Dương? Cửu Thiên rất nhanh đã phản ứng lại, tên này thực sự đã thay thế tên họ Hứa.
Thế nhưng, dựa vào năng lực của hắn ta thì làm chút chuyện này cũng không quá khó.
“Lần này ta cũng chỉ là vì cứu ngươi!”
“Lão đại!”
Chú chó Shiba vừa nhìn thấy Chu Dương liền lập tức chạy lại vẫy đuôi.
“Nhìn thấy ngươi là tốt lắm rồi!”
“Con sen chết tiệt, mau cho ta đồ ăn!”
“Đừng có làm phiền ta!”
Chu Dương đạp nó sang một bên và nhìn về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên lạnh lùng nói:
“Câu này của ngươi thì lừa được ai!”
“Ngươi nghĩ rằng ta sẽ mắc bẫy của ngươi?” Cửu Thiên trong nháy mắt đã có thể nhìn thấu được tâm tư của Chu Dương.
Chu Thiên tại sao phải giả mạo Hứa? Lẽ nào đây chỉ là trò đùa? Sắc mặt Cửu Thiên trầm xuống, thái độ lãnh đạm, không chút động tĩnh.
Đương nhiên, nàng ta đang ầm thầm vui mừng, may mắn thay nhiệm vụ của nàng là phá hoại Hứa - Bạch.
“Nhắc nhở nhiệm vụ: Nhiệm vụ chính xác của ngươi đã được thay đổi, phải bảo vệ tên họ Hứa, không được để mạng của hắn ta gắp nguy hiểm, nhiệm vụ thành công, phần thưởng là tám mươi ngàn, còn nhiệm vụ thất bại: chết.”
Tên khốn chết tiệt này. Cửu Thiên suýt chút nữa đã tức đến nỗi nghiến nát chiếc răng bạc của mình.
Nàng suýt chút nữa thì quên rằng tên khốn này có thể thay đổi nhiệm vụ PM bất cứ lúc nào.
Sau khi hắn ta chơi đã, tất cả kế hoạch đều đã bị làm loạn hết lên.
“Ta sẽ không giúp ngươi?”
“Mau đổi nhiệm vụ cho ta đi!”
Cửu Thiên đã không thể kìm nén được cơn giận của mình.
Nàng biết chủ thần không gian chỉ là một trình tự, nếu không thể hoàn thành những nhiệm vụ được yêu cầu, ai biết được sẽ có những hình phạt khủng khiếp gì?
“Chuyện này không phải do ta làm!”
“Ta chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi.”
“Hy vọng ngươi có thể chú ý đến hình phạt của nhiệm vụ.”
“Ngươi thắng rồi, ta sẽ cho ngươi những thứ ngươi muốn! Giúp đỡ ngươi!”
Cửu Thiên hối hận vì lần đi vào thế giới Mộng Ma này, nàng đang tự đào hố chôn mình.
Chu Dương nhìn thời gian, cười nói:
“Cũng không còn sớm nữa, nên theo ta đi tìm người rồi!” Vừa nói, Chu Dương đi lên phía trước, qua cầu treo.
Cửu Thiên có chút không cam tâm tình nguyện, miễn cưỡng đi theo.
“Tên họ Hứa, mau cho ta ăn, ta đói rồi!”
Tất nhiên, thứ duy nhất phá hủy hiện trường là con chó Shiba đang ở phía sau không ngừng sủa.
“Còn kêu nữa, ta sẽ không chịu được mất!” Chu Dương quay đầu lại, đột nhiên hét lớn vào Đại Hoàng.
“Chủ tử, ngươi thay đổi rồi, ngươi không còn là Chủ tử trước đây mà ta biết nữa rồi! Ngươi làm sao có thể như vậy?”
“Năm đó ta tìm Tiểu Hoa, cũng đâu có bỏ rơi chủ tử đâu!”
Chu Dương quay đầu, lạnh lùng cười chế nhạo:
“Nếu không có ta, ngươi sớm đã chết đói rồi!”
“Nhân sinh gian nan, có một số việc đừng nên vạch trần! Ta chỉ là một chú chó Shiba, chỉ muốn có bữa ăn… Hai người đến bên bờ sông, chẳng mấy chốc liền thấy một bóng dáng mặc áo màu trắng trôi lại, vừa đúng thời gian.
Chu Dương vung tay lên, vớt người đang hôn mê từ dưới nước lên.
Đây chình xác là người ta đang tìm, Bạch.
Nàng tỉnh lại, cau mày, ánh mắt đầy vẻ cảnh giác, vô thức cách Chu Dương ba thước.
“Ngươi là ai?”
Nàng ta cố gắng nhớ lại kí ức của mình, nhưng nàng ta không thể nhớ được gì cả.
“Lẽ nào ngươi đã quên ta rồi ư?”
“Ta là người thân thiết nhất bên cạnh ngươi!”
“Ta ở đây là để cứu ngươi!”
Chu Dương không giấu được vẻ thất vọng.
Sự nghi ngờ bắt đầu loé lên trong ánh mắt mắt của nàng.
Bởi vì bản thân chẳng được gì cả.
Có chút ấn tượng và kí ức.
Có lẽ bản thân đã mất trí nhớ rồi.
“Ta đã mất trí nhớ rồi, nếu ngươi đã quen biết ta, có thể nói cho ta những chuyện trong quá khứ được không?”
“Đây là Bổ Xà thôn, nơi mà chúng ta đã gặp nhau.”
Lời này của Chu Dương là một lời hai ý, ai không biết sẽ còn tưởng đây là nơi đầu tiên hai người họ gặp nhau thật.
Bổ Xà thôn?
Không biết vì lý do gì mà khi nhắc đến từ rắn, trong mắt Bạch có một cảm giác quen thuộc không thể giải thích được.
Đầu bắt đầu đau như sắp nổ tung vậy.
Đừng nghĩ về nó nữa.