“Đây là lần đầu tiên ta muốn hòa hoãn với con người, hy vọng ngươi không phạm sai lầm!”
Các tiểu yêu tuy rõ ràng sững sờ, nhưng chúng nó phản ứng cực nhanh, vội vàng nói: “Đúng, đây là cơ hội của ngươi, Thanh Sư đại vương có thể nhìn trúng ngươi chính là cơ hội của ngươi, tuyệt đối không nên bỏ lỡ!”
Bọn chúng nói không chừng cũng có thể cùng theo hưởng phúc.
Chu Dương vẫn không thèm ngước lên, đem đồ ăn đã xử lý xong bưng đến trước mặt thỏ ngọc, xong xuôi mới ngẩng đầu nhìn về phía đám yêu Thanh Sư Vương.
Thanh Sư Vương và các tiểu yêu đã sắp không nhịn được, nếu như không phải con người này còn có chút tác dụng, chúng đã sớm moi ruột phá bụng hắn, trực tiếp giết chết cho xong hết mọi chuyện.
“Con người, đừng thấy ta khoan dung mà nghĩ mình có tư cách hỗn láo!”
Thanh Sư Vương dần dần tới gần phía Chu Dương, thân hình cao lớn khiến người ta rất áp lực.
“Thanh Sư?!”
Chu Dương nhìn thỏ Ngọc hỏi.
“Ngươi có thích đầu sư tử kho không?”
Chu Dương nhìn thỏ ngọc hỏi.
Thỏ ngọc ăn đến nỗi trong miệng toàn thịt, đặc biệt là miếng chân gấu, để lại cho nó dư vị vô tận.
“Ăn ngon hơn so với chân gấu sao…?”
Bởi vì theo thỏ ngọc thấ, chân gấu hạng nhất đã là món ngon nhất trên đời.
Chu Dương sờ cằm một cái: “Mỗi thứ có đặc sắc riêng mà!”
“Đây không phải một loại thức ăn, mỗi người một khẩu vị khác nhau, có lẽ khi nếm xong rồi sẽ cảm thấy đầu sư tử kho còn ngon hơn chân gấu hạng nhất!”
Ánh mắt nó trở nên sáng lấp lánh, vội vàng thúc giục nói:”Vậy còn chờ gì nữa, còn không mau đem giết rồi làm thịt đi!”
Giọng điệu này so với Chu Dương còn gấp gáp hơn.
“Là các ngươi tự tìm đến cái chết!”
Thanh Sư Vương đã nổi giận đến tột độ, bây giờ không còn ý định nương tay chút nào nữa.
Nó bỗng nhiên nhào về phía Chu Dương.
Một cơn gió dữ xông tới trước, đao thép trong tay hắn chém xuống đầu Chu Dương.
Chu Dương không thèm để ý, cứ để đao thép chém vào người.
“Nhanh né ra đi!” Thỏ Ngọc bị sợ đến tái mặt… Nhưng sau đó cảnh tưởng kinh người mới xảy ra.
Trên người Chu Dương không hề bị tổn thương chút nào, ngược lại đao thép trong tay Thanh Sư Vương lại vỡ nát.
Đừng nói là Thanh Sư Vương, cho dù là chủ tử sau lưng nó có đến đi nữa thì cũng đừng nghĩ tới việc có thể làm nửa sợi lông của Chu Dương bị thương.
Chu Dương tuy nhếch miệng cười nhưng sắc mặt lại rất lạnh lùng: “Ngươi muốn giết ta như vậy sao?”
Thanh Sư Vương phản ứng cực nhanh, trông thấy vũ khí không làm gì được Chu Dương, miệng của hắn lập tức mở lớn, một hơi thở cuồng bạo từ trong miệng tuôn ra.
Nó có dịch axit siêu mạnh trong dạ dày, ngay cả pháp bảo khi rơi vào bụng cũng sẽ bị hòa tan trong nháy mắt.
Thân thể kẻ này đao kiếm không thể chạm tới không có nghĩa là Thanh Sư Vương không có biện pháp giải quyết.
Hôm nay nó muốn để cho người tự cao tự đại này phải chịu đau khổ đến tột cùng.
“Đầu sư tử của ngươi không tệ! Ta muốn nó.”
Vừa nói xong, Thanh Sư Vương cảm thấy cổ mình mát lạnh, đầu hắn không cánh mà bay.
“Đại vương chết rồi!”
Tất cả yêu quái bị dọa cho phát sợ, nhao nhao biến thành chim thú chạy loạn khắp nơi.
Ngay cả Thanh Sư Vương dưới tay Chu Dương còn không sống qua nổi một hiệp, huống hồ gì là đám tiểu yêu trợ giúp như chúng.
Chu Dương vung tay, đám tiểu yêu đến phạm không một tên nào chạy thoát, nháy mắt đã biến thành nguyên liệu nấu ăn.
“Đừng giả bộ chết!”
Chu Dương đi đến trước mặt Thanh Sư Vương, bỗng nhiên đá một cái về phía thi thể của nó.
“Quả nhiên là không thể gạt được thượng tiên!”
Đầu Thanh Sư Vương một lần nữa mọc ra, tỏ vẻ muốn lấy lòng.
Chỉ có điều là đầu mới vừa mới mọc ra đã lập tức bị Chu Dương chặt xuống.
“Ngươi nhanh lên, mau mọc ra thêm mấy cái đầu!”
“Ta muốn nấu đầu sư tử.”
“...”
Mẹ ơi, đây là quái vật gì vậy?!
Thanh Sư Vương bị chọc giận đến nổ phổi.
Nó nhanh chóng lui lại, kéo giãn khoảng cách với Chu Dương. Nhưng chỉ mới chạy được một nửa thì cơ thể đã dừng lại tại chỗ.
“Ngươi để lại cho ta một trăm cái đầu, ta sẽ tha cho ngươi!”
Đầu Thanh Sư Vương một lần nữa mọc ra, vội vàng nói: “Huynh đệ của ta sẽ báo thù cho ta!”
“Sau lưng ta còn có nhân vật lớn chống lưng! Ngươi chắc chắn sẽ phải vì hành động của mình mà trả giá đắt!”
“Ngươi như vậy là muốn nấp sau kẻ chống lưng à?”
“Ta sợ quá cơ!”
“Ngươi gọi bọn họ gọi tới đây, nói không chừng ta sẽ bị dọa cho sợ mà quỳ xuống đất cầu xin tha thứ đấy!”
Chu Dương cố làm ra vẻ sợ hãi, nhưng ý đồ hết sức rõ ràng, chính là muốn Thanh Sư Vương gọi tất cả những tên kia tới, một lưới bắt hết.
Đã có đầu sư tử thì không thể bỏ qua cánh Đại Bằng Điểu được.
Đại Bằng Điểu có hơi lớn, có lẽ phải chuẩn bị thêm mấy vỉ nướng, rắc một chút thì là, thêm bình bia Hoa Tuyết, cùng nhau xông xáo cả ngày.
Còn Bạch Tượng xử lý như thế nào ?
Thì cứ làm mì ăn liền đi! Mì ăn liền Bạch Tượng, ngươi xứng đáng có được!
Thanh Sư Vương không ngốc, nó dường như ý thức được điều này.
Nếu nó không kêu cứu binh, nó sẽ phải chết ở chỗ này! Nó không muốn chết! Nói không chừng cứu binh tới, nó sẽ có thể sống sót! Cho dù, có xảy ra vấn đề thật, vậy thì mọi người cùng nhau chết đi! Ít nhất trên đường tới hoàng tuyền sẽ không quá cô đơn…
Thanh Sư Vương cũng không phải là thứ gì tốt đẹp, trong đầu đang ấp ủ cách để gài bẫy, nó liên lạc với tất cả tiên yêu có thể liên lạc.
“Được lắm! Tiểu tử, ngươi rất có tiềm lực! Ta coi trọng ngươi!”
Trên mặt Chu Dương lộ ra vẻ hài lòng, hắn chính là thích việc Thanh Sư Vương biết nhìn người, bộ dạng lại hiểu đạo lý như vậy.
Chả trách, trong Tây Du Ký nó có thể hạ phàm hai lần.
“Đa tạ đại tiên khen ngợi, không biết ngươi có thể tha cho ta một mạng không, ta nguyện ý làm vật cưỡi cho ngài” Thanh Sư Vương dứt khoát nhận thua, có thể giữ được mạng nhỏ mới là quan trọng nhất.
“Vật để cưỡi?”Ánh mắt Chu Dương nhìn Thanh Sư Vương như xoẹt điện, lắc đầu một cái không chút khách khí.
“Ta không có hứng thú!” Muốn cưỡi? Hắn còn có Thỏ Ngọc.
Có Tháp Thành và Cửu Thiên Huyền Nữ có thể cưỡi... Một con yêu tinh tệ hại, cưỡi ra ngoài mất phong độ biết bao? Tư cách làm màu của Tổ Long, Tổ Phượng và Thủy Kỳ Lân còn quá thấp ư? Thứ hàng này mà cũng muốn cướp chén cơm với Tổ Long, Tổ Phượng?
“Ta cầu xin ngươi cho ta một con đường sống…” Không đợi Thanh Sư Vương nói hết lời, một tia sáng lóe lên, đầu nó lần nữa bị chặt xuống.
“Chúng ta tiếp tục!”
Nội tâm Thanh Sư Vương bị một triệu đòn chí mạng, nó hoàn toàn sụp đổ!
Sớm biết như vậy, nó cần gì phải thay thuộc hạ ra mặt.
Lần này thì hay rồi, ngay cả chính mình cũng kéo vào.
Ừ, Sau đó cả Đại Bằng Điểu và Bạch Tượng Vương cũng trốn không thoát.
Anh em tốt không phải để bán sao?
“Mọc đầu ra nhanh lên! Nếu không ta sẽ đánh chết ngươi ngay bây giờ!”
Trong lòng Thanh Sư Vương uất ức, nhưng buộc phải nghe theo yêu cầu của Chu Dương.
Mỗi cái đầu mọc ra, Chu Dương đều sẽ chém rớt.
Vòng đi vòng lại, chỉ trong chốc lát, trên mắt đất đã đầy mấy chục đầu sư tử.
“Ta muốn ăn đầu sư tử kho.”
Thỏ Ngọc chạy tới, ánh mắt không ngừng ngắm nhìn ở đầu sư tử trên đất.
Chu Dương nghiêng đầu qua nhìn một cái, trên bàn thức ăn đã trống trơn, toàn bộ đã vào bụng của Thỏ Ngọc.
Cmn là dạ dày vương mà! Khả năng ăn cũng tốt thật!
Thỏ không hãm hại chủ nhân còn là thỏ tốt hay sao?
Chu Dương thấy kế hoạch của mình được như ý, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
Hắn lập tức bắt tay vào chuẩn bị xử lý đầu sư tử, nhưng trước tiên phải khen thưởng con thỏ này đã.
“Đại ca!”
Đúng lúc này, trên bầu trời truyền đến một tiếng rít, Đại Bằng Điểu đến!