“Đại nhân, bữa ăn sáng củ ngài đây ạ.”
Chu Dương ngủ một giấc thẳng cẳng rồi tự tỉnh dậy, mở cửa phòng ra, ngoài cửa có 3 4 nữ nhân xinh xắn đang bưng thức ăn nóng hổi đứng ở ngoài cửa, sau khi nhìn thấy Chu Dương, cung kính mang thức ăn đưa tới trước mặt Chu Dương.
Chủng loại thức ăn không ít, sữa bò nóng, bánh mì, xúc xích, bánh bao hấp,... tổng cộng hơn mười loại, trươc tận thế có lẽ rất bình thường, nhưng mà ở tận thế chính là mỹ vị thượng hạn
Thứ khó nhất chính là, thức ăn vẫn còn hơi nóng bừng bừng, không có một loại thức ăn nào nguội lạnh cả.
Người bình thường trong tận thế ngay cả cơm cũng không ăn được, càng không cần phải nói có được đãi ngộ như vậy.
Chẳng trách rất nhiều người cũng muốn xây dựng thế lực, thậm chí gia nhập một cái thế lực.
Dưới bóng đại thụ chỗ nào cũng mát.
“Các ngươi làm tốt đấy!”
Với năng lực cường hóa thính giác của Chu Dương , biết bên ngoài đã đổi được chừng mấy nhóm người, chỉ cần thức ăn lạnh, sẽ có ngườ bưng thức ăn mới đi lên.
Thức ăn mới cũng không phải hâm nóng sau đó lại mang thức ăn lên, mà là làm lại lần nữa.
Mục đích là để cho Chu Dương và Trình Khả Nhi tam nữ thưởng thức được thức ăn ngon nhất.
Chu Dương lần đầu tiên nhận được loại đãi ngộ này, không khỏi thán phục liên tục.
Mặc dù Thự Quang Hội không phải một đại thế lực, thực lực không mạnh, nhưng trải nghiệm về sinh hoạt, tuyệt đối vượt xa Chu Dương tám cái con đường.
Loại đãi ngộ y phục mang tận tay, cơm đến đút tận mồm này, không biết là ước mong của bao nhiêu người.
Chu Dương cầm một cái bánh bao hấp lên rồi ăn, bánh bao hấp có bột bánh mỏng nhân bánh nhiều, cháo vừa đúng, tiêu chuẩn tuyệt đối rất tốt.
Ngay cả những lần Chu Dương ăn bánh bao hấp từ lúc trước tận thế cũng không đạt tới tiêu chuẩn này.
Thức ăn bày ra trên bàn, Chu Dương nhét từng cái từng cái vào bụng.
“Chu Dương đại nhân, có hài lòng về thức ăn hay không ?”
Mã Thành An đi tới với gương mặt tươi cười, bên cạnh có bốn người nữ nhân, trong tay các nàng bưng các loại trái cây như táo, lê, dưa hấu, hiển nhiên còn bưng thêm nước ép hoa quả cho Chu Dương.
“Lẽ nào thức ăn không hợp khẩu vị của nữ chủ nhân?” Mã Thành An vừa mới nhận được tin tức, thức ăn củ tam nữ cũng chưa hề được đụng tới, việc này khiến hắn trở nên rất sợ hãi.
Hắn biết rõ trong bốn người nàu, thực lực đáng sợ nhất là hai nữ nhân, mà không phải tên nam nhân ăn bám trước mắt này, nếu như làm cho các nàng tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Vì đề phòng các nàng tức giận, Mã Thành An đã vội vàng qua đây bồi tội.
Ngay cả nhóm người phục vụ trái cây cũng dẫn qua.
“Thức ăn cũng không tệ lắm, ngươi bận tâm rất nhiều rồi.”
Chu Dương cầm khăn giấy lên, xoa xoa nước dính ở miệng, thở dài nói.
“Ngài hài lòng là tốt rồi, không biết mấy vị nữ chủ nhân...” Hắn vẫn là không yên lòng, dè đặt hỏi.
“Các nàng ăn no rồi.”
Chu Dương nhớ tới đến tam nữ đã bị giày vò đến nỗi không lết ra khỏi giường, trên mặt tươi cười nói.
“Vậy thì tốt.” Mã Thành An như trút được gánh nặng thở dài một hơi.
“Đúng rồi, Chu Dương đại nhân, chúng ta muốn nói một chuyện.” Mã Thành An cố ý hạ thấp giọng, nhìn chung quanh một chút, kéo Chu Dương rời khỏi gian phòng.
Hắn thuận tay khép cửa phòng, nhỏ giọng nói: “Thự Quang Hội vừa rồi có mang đến một nhóm nữ nhân, sắc đẹp không tầm thường, Chu Dương đại nhân có hứng thú hay không, ta tiến cữ trong bóng tối cho ngài.”
Ba nữ nhân kia hắn không thăm dò được tính khí, không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng hắn là nam nhân, nam nhân và nam nhân rất dễ nói chuyện, cũng dễ xử lí những chuyện tế nhị nhất.
Từ khi hôm qua Chu Dương từ chối làm hội trưởng củ Thự Quang Hội, cũng khiến cho Mã Thành An lo lắng, chỉ có thể nghĩ biện pháp giữ người lại
Thự Quang Hội lúc mới lập hội trêu chọc không ít người, lúc trước có hơn trăm người giác tỉnh giả nên ai cũng không sợ, bây giờ bị giết đến mèo lớn mèo nhỏ còn hai ba con, không có thành tựu gì, nên phải cần một Định Hải Thần Châm trấn trụ.
Mục tiêu lớn nhất chính là trấn áp cao tầng của Thự Quang Hội, và Trình Khả Nhi cùng Viên Thanh Tuyết hai nữ chính là hai người thích hợp nhất , vì có thể để bọn hắn lưu lại, hắn chỉ có thể tìm đột phá ở Chu Dương .
“Được a!” Chu Dương không chút do dự gật đầu, Trình Khả Nhi tam nữ đã vô pháp khiến hắn thỏa mãn, nếu mà còn có mỹ nữ thượng đẳng nhất Chu Dương không ngại phá lệ một lần.
“Nhưng mà ánh mắt của ta rất cao, không hứng thú với gái không thuần khiết, tốt nhất là phải thật xinh đẹp.”
Mã Thành An gật đầu một cái, không có chút ngoài ý muốn nào, ba nữ nhân bên cạnh Chu Dương đều xinh đẹp như vậy, làm sao để ý những người đánh phấn đầy mặt được?
Nếu không phải bên trong Thự Quang Hội quả thật có mỹ nữ đạt tiêu chuẩn, Mã Thành An cũng không dám lấy nữ nhân làm chỗ đột phá.
Hai người rất mau đã tới phòng chính của Thự Quang Hội, 7 nữ nhân xếp thành một hàng, mắt lom lom nhìn Mã Thành An đi theo Chu Dương vào trong phòng.
Mới đầu biết rõ các nàng sẽ được một đại nhân vật âm thầm bao nuôi khiến các nàng không muốn tiếp nhận, trong lòng rất mâu thuẫn, nhưng sau khi nhìn thấy dung mạo suất khí của Chu Dương thì thôi cam chịu vậy.
Hình như cũng là một lựa chọn tốt...
Người đời luôn đánh giá dung mạo của người khác, Chu Dương suất khí đã tăng thêm tiêu chuẩn, lại thêm thân phận là đại nhân bật, tuyệt đối so với mấy lão già bụng phệ tốt hơn vô số lần.
“Đại nhân, 7 nữ nhân này đều là những nữ nhân xinh đẹp nhất trong Thự Quang Hội.”
“Đúng rồi, còn có một người là vợ của Bạch Tân Vũ ...” Mã Thành An âm thầm đá ánh mắt với Chu Dương, liếc qua một nữ nhân xinh đẹp với khí chất lạnh lùng.
Người nữ nhân này rất là ngạo mạn, cùng sáu người khác giương mắt nhìn Chu Dương, khí chất bất đồng với những nữ nhân khác, có chút không thích gần người
“Vợ người ta?”
Chu Dương khó chịu, lắc đầu một cách quả quyết.
Hắn có lý tưởng riêng, có chút bồng bột của tuổi thanh nhiên nhưng làm sao có thể đã giết chồng của người khác, ngoảnh mặt một phát hốt luôn vợ người.
“Bạch Tân Vũ luôn luôn muốn xâm chiếm trái tim của nàng, cho nên hai người vẫn chưa có tiến triển gì và cũng chưa có con...”