Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 42: Thiên đạo luân hồi, trời xanh chả bỏ qua cho ai




Tiếng la lên chói tai của hai người không hẹn nhau mà la lên vang dội, một nữ nhân mặc quần áo xốc xếc tranh thủ cơ hội, chạy trốn như điên ra khỏi căn phòng.

“Van xin các ngươi mau cứu ta, bọn họ giết chồng của ta, còn làm nhục ta! Van xin các ngươi chủ trì công đạo.”

Nữ nhân chạy nư bay ra, nhìn thấy bốn người Chu Dương giống như cứu tinh.

Khi nàng nhìn thấy thân thể Mã lão tam không có đầu, ánh mắt hiện ra vẻ sướng khoái.

Đúng là báo ứng a!

Thiên đạo luân hồi, trời xanh không bỏ qua cho ai!

Đồng bọn của Mã lão tam hiểu được sự đáng sợ của Chu Dương, hai người không phải giác tỉnh giả, nếu không thì làm sao lại hưởng dụng lại chút canh cặn kia chứ.

“Giác tỉnh giả đại nhân, người là do Mã lão tam giết, không quan hệ gì với chúng ta...”

Có thể giết chết Mã lão tam, chỉ có thể là giác tỉnh giả, vì sống sót nên quỳ dưới đất cầu xin tha thứ, hy vọng có thể bảo vệ tính mạng của mình.

“Cho dù các ngươi không phải kẻ cầm đầu, nhưng cũng là đồng lõa, nói cho ta biết khói mù ở chỗ nào, ta có thể cho các ngươi chết đẹp đẽ một chút.”

Bọn họ làm những chuyện cực kỳ thất đức, huống chi còn là đồng bọn của Mã lão tam, Chu Dương tuyệt đối không thể bỏ qua cho bọn họ.

“Ngươi hãy thả chúng ta một con đường sống, chúng ta tuyệt đối sẽ không nói chuyện này...”

Lời còn chưa dứt, một chiêu bay đầu.

“Rất có cốt khí! Thứ ta ghét nhất chính là người khác ra vẻ ta đây với ta..”

Ngươi cũng không định nói tin tức cho ta, ta để ngươi sống làm gì nhở!

Đi đầu thai đi!

Máu tươi vẫy lên trên mặt một người khác, nhưng hắn sợ không dám lau đi những giọt máu đang chảy trên mặt.

“Ngươi... Tên ác ma này!” Hắn nghẹn ngào gào lên nói.

“So với những chuyện mà các ngươi làm, ta quá thiện lương.”

“Lập tức nói tin tức ta cần, ừm, ta còn có thể cho ngươi kéo dài tính mạng ba giây!”

Băng nhũ lần ngưng tụ một lần nữa, tỏa ra hàn khí nồng nặc.

Vừa xuất hiện 1 giây, mặt đất đã chịu ảnh hưởng, lặng lẽ phủ lên một tầng sương lạnh.

“Khói mù màu trắng xuất hiện vào ngày hôm qua, ngay ở hướng nam, hiện tại đang đang thu nhỏ lại, thừa dịp đi qua thì còn có thể được thu hoạch được.”

Nam tử nói hết những gì mình biết, dù không biết cũng chém gió ra, không dám giấu diếm chút nào.

Chu Dương đã có được tin tức mình cần, băng nhũ tặng cho hắn để đoàn tụ cùng gia đình nơi 9 suối, không thể để cho hắn bơ vơ trên cõi người ta được.

“Đa tạ ân cứu mạng của ngài.”

Sau khi nữ tử cảm ơn, rồi ngỏ ý muốn đi cùng với Chu Dương, việc này bị cự tuyệt ngay lập tức , vì ngươi đâu có đẹp, ta hơm có ngu.

Cứu được một mạng còn chưa thấy đủ, còn muốn tăng gánh nặng cho hắn, đừng hòng mơ tưởng tới, ca có giá lắm.

Chu Dương vô cùng nhớ chiếc xe bọc thép, có em ngựa iu này rất sương tốc độ di chuyển rất nhanh.

Cũng may hiện tại là tận thế, muốn tìm được một chiếc xe không phải việc khó.

Bốn người ngồi một chiếc xe Van đi về phía nam mà thằng ngu kia nhắc tới, Chu Dương đẩy tốc độ của xe Van ngang với tốc độ của, một cước đạp chân ga lên tốc độ 156 km/h, y như hung thần xa lộ.

Nửa giờ sau, Chu Dương rốt cuộc đã thấy được khói mù màu trắng ở phía xa, đúng như những gì họ nói, phạm vi của khói mù màu trắng đang từ từ thu nhỏ lại, không chừng ít lâu sau sẽ biến mất.

Nếu gặp phải loại cơ duyên này, vô luận như thế nào cũng không thể bỏ qua.

Xe Van giống như một đầu mãnh thú, một đường lao nhanh.

Tới biên giới khói mù màu trắng, một đám đông đang tụ tập lại, xung quanh còn có thi thể Zombie đã bị mất đầu.

“Khu vực này đã bị chúng ta chiếm lĩnh, chỉ khi trở thành thành viên của Thự Quang Hội, mới có tư cách bước vào.”

Hơn mười người cầm súng, sau lưng chính là khu vực của khói mù màu trắng, bọn họ nhìn những người muốn đi vào khói mù màu trắng lạnh lùng nói.

Một nam tử có thân hình cao lớn nam tử ngồi ở trên ghế sa lon nhắm mắt dưỡng thần, cũng không ngẩng đầu lên bổ sung một câu.

“Đương nhiên, chúng ta không thu phế vật, chỉ cần nữ nhân sắc đẹp , trẻ tuổi, trừ đó ra, còn có giác tỉnh giả mới có thể trở thành thành viên nòng cốt của Thự Quang Hội.”

Xung quanh đều là những người bình thường, hưởng được chỗ tốt của khói mù màu trắng, nhưng không may mắn lắm, không giác tỉnh được năng lực.

Là người thì đều sẽ có tâm lý ôm hi vọng, cho nguyên nhân là do mình không ở trong đó đủ lâu, nên muốn vào thử sức một lần nữa.

Nhưng mà, lúc này khói mù màu trắng lại bị vây lại không cho tiến vào, biến thành khu vực tư nhân, không được cho những người khác bước vào.

Đối phương chỉ lấy nữ nhân xinh đẹp và giác tỉnh giả, đây nói trắng ra là đã loại bỏ phần lớn người.

“Các ngươi làm sao lại có thể bá đạo như thế chứ!”

“Sương trắng là cơ duyên mà trời cao ban cho, các ngươi làm sao có thể độc chiếm được?!”

“Chúng ta đều là nhân loại, còn khi nhân loại có lực lượng chỉnh thể khá tốt, chúng ta mới có thể đánh lui Zombie, phải đoạt lại thế giới thuộc về chúng ta.”

Người Thự Quang Hội không nhúc nhích chút nào.

“Bởi vì lời chúng ta nói chính là luật pháp.”

“Không có bất kỳ ai có thể phá cỡ luật pháp mà chúng ta định ra!”

Mấy người nói lời quá khích một chút đã bị súng bắn nổ tung đầu.

Tiếng súng qua đi, người bình thường ngồi bệt xuống đất, tất cả lộ vẻ sợ hãi.

Đây là tận thế, vả nhau mạnh mới là đạo lý, chỉ cần để cho người khác khó chịu thì giết ngươi không cần giải thích.

“Mấy người nữ nhân ở đây nhac sắc khá tệ, mau về đi!”

Nhìn thấy những người này trở nên thành thật, người của Thự Quang Hội đi tới đám người, chọn những nữ nhân khá xinh đẹp rồi dẫn về, mục đích không cần nói cũng biết.

Không người nào dám phản kháng, phản kháng chính là chết , đây là bi ai của thời tận thế.

Phương xa truyền đến tiếng động cơ dữ dội, một chiếc xe Van rú ga tới, giống như một rác xin boi , chạy ào ào trên đường.

Tốc độ xe rất nhanh, trong chớp mắt đã tông đổ chướng ngại, chạy về phía vòng vây.

Edit : Vạn Cổ Thư Thần

Truyện được dịch bởi Thánh Thiên Tiên Vực.