Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 314: Học viện siêu phàm! Mị lực không thể ngăn trở!




Trước đó thì bọn họ vừa mới bị Chu Dương cướp sạch, trong lòng tất nhiên là không hề dễ chịu chút nào.

Nếu như Chu Dương đi Học viện siêu phàm, nhìn thấy các thành viên trong tổ chức, nói không chừng bọn họ còn có thể lấy lại công đạo cho các cô.

Cho dù là không thể lấy được thù lao thì ít nhất cũng bắt Chu Dương trả lại tinh hạch cự thú đã lấy.

Dưới sự hướng dẫn của ba cô gái, đi gần nửa tiếng thì Chu Dương đã đứng trước Học viện siêu phàm.

Học viện siêu phàm là một tòa thành khổng lồ được xây dựng hoàn toàn bằng kim loại. Không giống từng miếng hợp kim kết hợp nhau như ở hiện đại, tòa thành này là một khối liền mạch, không hề nhìn ra một chút dấu vết của bàn tay con người.

Đây không phải đồ vật mà khoa học kỹ thuật hiện đại có thể chế tạo ra.

Huống chi ở thời đại hòa bình, Chu Dương chưa từng nghe tới có tòa thành bằng sắt thép nào nổi danh ở nước Mỹ.

Động tĩnh lớn như vậy, tuyệt đối không thể giấu giếm được các nước khác.

Cho nên Chu Dương chắc chắn một điều, tòa thành kim loại này chính là tác phẩm trong vòng hai tháng gần đây.

Hình như thấy được ánh mắt ‘Khiếp sợ’ của Chu Dương, trên mặt ba cô gái hiện lên chút kiêu ngạo.

  • Đây là kiệt tác của Đại sư kim loại, ông ấy là viện trưởng của Học viện siêu phàm, anh may mắn lắm mới có cơ hội nhìn thấy ông ấy đấy.

Với tư cách là nhân chứng của tòa thành sắt thép, ba cô gái đã được chứng kiến sự cường đại của Đại sư kim loại.

Người Trung Quốc này làm sao hiểu được thực lực mạnh mẽ của dị năng giả vương cấp chứ.

  • Không phải là chế tạo một tòa thành bằng sắt thép sao? Rất ghê gớm à?

Bất cứ ai có dị năng hệ Kim đạt cấp độ S thì đều có thể làm được chuyện này.

Đại sư kim loại hẳn là dị năng hệ Kim cấp S hoặc S+, muốn biết tình huống cụ thể thì cần phải gặp trực tiếp lại nói sau.

Mình là Nguyên tố chi thần, thậm chí thần linh hệ Kim loại nhìn thấy mình còn phải thấp hơn một cái đầu, càng không cần phải nói Đại sự kim loại gì gì đó.

  • Học tỷ!

Thủ vệ ngoài cửa nhìn thấy Sharon, Kelly và Tina đi tới, vội vàng cúi đầu chào hỏi.

  • Không ngờ ở nơi này các cô rất là uy phong!

Chu Dương trêu ghẹo một tiếng.

  • Chỉ cần anh trả lại tinh hạch cự thú, thanh toán tiền lương thì chúng tôi sẽ không nhắc chuyện cũ nữa, nếu không thì một lát nữa anh sẽ phải nếm mùi đau khổ đấy!

Kelly vung quả đấm nhỏ lên, bày ra dáng vẻ hung tợn.

  • Kelly, chẳng lẽ cậu rung động rồi? Nếu không thì tại sao cậu muốn bỏ qua cho tên kia chứ?

  • Cậu lừa gạt tụi này, không phải đã hứa độc thân cùng nhau rồi sao? Cái con bé phản đồ này!

Kelly cúi đầu xuống không phản bác, gương mặt có chút ửng đỏ.

  • Con người ai mà chẳng có lúc phạm sai lầm, chỉ cần anh ấy biết sai nhận lỗi, thay đổi tốt là được rồi. Người đẹp trai như vậy tuyệt đối không phải là người xấu...

-...

  • Quản nhiên cậu đã bị cái tên đàn ông không biết ở đâu chui ra này làm cho mê mẩn rồi!

  • Con thuyền hữu nghị nhỏ này nói lật là lập tức lật!

Sharon và Tina nhéo hai tai của Kelly, sau đó hung tợn trợn mắt nhìn Chu Dương một cái.

Chỉ trách mình lớn lên quá đẹp trai!

Người đàn ông có phong cách như Chu Dương tôi giống như là đom đóm xuất hiện trong đêm tối, như bọ rầy trong đồng ruộng, là tươi mát và xuất chúng như thế.

Đặc biệt là ánh mắt tự tin, kiểu tóc soái khí, khí thế bễ nghễ kia, mọi việc đều không có cách nào che giấu được….

  • Em gái à, nếu cô em muốn âm thầm giao lưu với tôi thì chúng ta có thể tìm một nơi nào đó vắng vẻ sau đó tập thể dục, phi, tâm sự chuyện đời một chút.

Chu Dương cười nói với Kelly.

  • Thật sao?

Ánh mắt Kelly sáng ngời, nhưng mà cô nàng còn chưa tiến tới thì đã bị hai người bạn của mình kéo lại.

  • Không lẽ anh ta đã thức tỉnh dị năng mị hoặc hay đại loại như vậy? Tại sao tôi cảm giác trái tim của mình đập rộn ràng như vậy chứ?!

  • Mau giải quyết tên này sớm một chút đi, tôi sắp chịu không nổi rồi….

Sharon và Tina liên tục nhìn về phía Chu Dương, cả hai cực lực che giấu ánh mắt của mình, Kelly thì đã sớm thất thủ.

  • Mọi người trở về nhanh như vậy, quảng cáo thế nào rồi? Tina, cô nhất định sẽ trở thành nhân vật nổi danh trong Học viện siêu phàm.

Ba người vừa mới chuẩn bị gõ cửa phòng viện trưởng thì sau lưng đã truyền đến một thanh âm vừa mừng vừa sợ.

Một gã đeo kính đang nhìn chằm chằm vào cô gái có mái tóc đỏ, Tina, trong ánh mắt có sự nóng bỏng khó có thể che giấu.

  • Mày muốn đánh chủ ý lên người phụ nữ của tao? Lá gan rất lớn đấy!

Gã đeo kính nghe thấy Chu Dương nói như vậy, ánh mắt hắn ta lập tức lạnh xuống, tròng đen biến thành một đường thẳng dài, giống như là một con rắn.

Trên người hắn liên tục mọc ra từng miếng vảy, khí tức trở nên vô cùng lạnh lẽo.

  • Mày định làm gì với Tina? Cái tên hỗn đản này!

Gã đeo kính không đợi hoàn thành biến hóa là đã nhào tới Chu Dương.

Chu Dương vỗ tay một cái, ánh mắt của gã đeo kính ánh lập tức trở nên ngây dại. Hắn ta vừa mới chạy đến một nửa thì đột nhiên quỳ xuống, hai tay hai chân bò đi như là một con chó.

Đả kích hàng trí! Mày chính là đồ ngu!

  • Hắn ta bị làm sao vậy?

Tina đang chuẩn bị trả lời thì đột nhiên nhìn thấy một màn quái dị.

Gã đeo kính đang quỳ xuống dúi mũi vào mặt đất hít lấy hít để, Tina hoàn toàn không hiểu được hắn ta đang làm cái quái gì nữa.

Nhưng mà cô đã nhanh chóng dời sự chú ý sang chỗ khác bởi vì lời nói của Chu Dương. Mái tóc màu đỏ của cô dựng lên, trông như làm một con mèo xù lông.

  • Tôi là người phụ nữ của anh khi nào hả? Anh mau giải thích cho rõ ràng!

Nếu lỡ như tin tức này bị lan truyền, như vậy thì danh tiếng của cô tại Học viện siêu phàm chẳng phải là bị phá hủy sao!

Cái tên ghê tởm này!

  • Khụ! Khụ! Người trẻ tuổi cần phải khắc chế!

  • Nhất định phải bình tĩnh, đừng nên động tay động chân trước mặt nơi nhiều người!

  • Tuổi trẻ thật tốt!

Một người đàn ông trung niên có mái tóc trắng được chải vuốt tỉ mỉ bước ra từ phòng viện trưởng, trong ánh mắt ông ta đều là sự cảm thán.

  • Đại sư kim loại?

Chu Dương thử hỏi một câu.

  • Chỉ là hư danh mà thôi. Người trẻ tuổi, từ trước tới nay tôi chưa từng gặp qua cậu, cậu tới đây là muốn gia nhập Học viện siêu phàm sao?

Ánh mắt Đại sư kim loại quét qua người Chu Dương, sau đó nhìn thoáng qua gã đeo kính đang làm trò con bò cách đó không xa.

  • Viện trưởng đại nhân, tên này là một kẻ lường gạt! Hắn ta đã giết chết đạo diễn quay phim tuyên truyền của chúng ta, ngay cả tiền riêng của tôi cũng bị đoạt mất, xin ngài chủ trì công đạo cho mọi người.

  • Đoạt người của Học viện siêu phàm, còn dám tới tại đây gây sự, lá gan của cậu rất lớn đấy!

Đại sư kim loại lạnh lùng nhìn Chu Dương, ánh mắt không còn thân thiện như lúc đầu.

Chu Dương không thèm để ý sự uy hiếp của Đại sư kim loại, anh bình tĩnh mà lấy quảng cáo tuyên truyền ra.

  • Quảng cáo ở đây, thù lao của tôi đâu?