Những người khác nghe được động tĩnh liền rối rít chạy tới bên này, nhưng mà khi tới nơi thì mọi người chỉ thấy một thi thể không đầu ngã xuống đất và nơi lưu trữ gen của Godzilla đã trống không.
Chu Dương trở lại Cửu Long Thiên Đế Liễn, anh giao một khối thịt Godzilla cho Ninh Thải Hà, cô vợ đầu bếp bắt đầu bận túi bụi, chỉ chốc lát thì trong phòng bếp đã truyền đến mùi thức ăn thơm nức.
Rõ ràng mọi người vừa cơm nước xong không bao lâu, nhưng khi ngửi được mùi thơm thức ăn thì ai nấy đều rối rít tụ tập lại.
Đặc biệt là Nhị Ngốc, cô nàng nằm úp sấp trên bàn không chịu đi.
Thơm!
Muốn ăn nữa!
Quá ngon!
Thịt Godzilla rất dai, có mấy phần giống như thịt bò.
Nhưng mà nếu so sánh với thịt bò thì nó ngon hơn gấp mấy chục lần, hương vị cũng không hề thua kém thịt rắn Yamata no Orochi.
Nhưng mà Yamata no Orochi đã tuyệt chủng, về sau có muốn ăn thì cũng không có mà ăn.
Godzilla thì còn có thể nuôi dưỡng, về sau thì thịt sẽ cuồn cuộn không dứt.
Chu Dương nhìn về phía Trang Vũ Tĩnh và Trang Vũ Tình, sau đó sao chép một phần ký ức chăn nuôi Godzilla dán vào đầu hai chị em.
Những ký ức này sinh động như thật, giống như hai cô thật sự đã từng đích thân tham dự thí nghiệm, hiểu rõ mỗi một phân đoạn và từng bước đi.
Có kinh nghiệm, lại thêm hai chị em vốn là người thông minh, không bao lâu thì cả hai đã có thể tiến hành thí nghiệm hoàn chỉnh.
Khi Trang Vũ Tĩnh và Trang Vũ Tình biết thực lực của Godzilla có thể lên tới cấp Thần thoại thì hết sức hưng phấn.
Hai cô nàng nghĩ đến cảnh tượng sau này mình có thể triệu hoán một đội quân Godzilla.
Nhưng mà khi hai người nghe thấy Chu Dương dự tính nuôi Godzilla để lấy thịt, sắc mặt hai người nháy mắt đen xuống.
Chu Dương sờ cằm một cái, hình như mình quên lấy dụng cụ thí nghiệm theo rồi...
Có người nào thấy ai từng vào đây hay không?
Godzilla là do ai giết? Vừa mới chết nhiều người như vậy, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Khi những người ở phòng thí nghiệm phát hiện gen Godzilla bị trộm, tin tức này như là sấm sét giữa trời quang.
Cả đám chạy khắp nơi tìm kiếm kẻ cắp nhưng lại phát hiện nhân viên thí nghiệm đi ra ngoài đều đã tử vong, thậm chí cả Godzilla cũng biến mất không còn dấu vết.
Thông qua vết máu trên đất, bọn họ phán đoán chín mươi chín phần trăm là Godzilla đã chết...
Chết ở trong tay một con quái vật không biết tên.
Đây chính là tận thế sao?
Quá đáng sợ!
Trong lòng nhóm nhân viên thí nghiệm và nhân viên an ninh tràn đầy thấp thỏm lo âu.
Nếu mà còn có tế bào Godzilla thì bọn họ còn có thể phục chế quá trình như trước đây, tạo ra Cự thú Titan một lần nữa.
Nhưng mà, mọi việc đều xong rồi!
Không có cự thú Godzilla, giấc mộng của bọn hắn đã tan vỡ!
Thậm chí muốn sinh tồn tại tận thế cũng đều trở nên vô cùng gian nan.
Tại sao lại như vậy? Tại sao ông trời phải đối xử với bọn họ như vậy?
Lúc trước còn có chút bán thành phẩm, nếu như chúng ta có thể lợi dụng chúng để tiến hành nghiên cứu, nói không chừng còn sẽ có thu hoạch.
Cho dù chúng ta không cách nào phục chế được Godzilla ở trạng thái hoàn mỹ thì ít nhất thì chúng ta còn có thể bảo hộ bản thân ở tận thế...
Mọi người than thầm, chuyện đã tới nước này thì cũng đành như thế thôi.
Nghĩ tới đây, mọi người vực dậy tinh thần đi tới phòng thí nghiệm dưới tầng hầm, càng chế tạo ra thành phẩm sớm chừng nào thì càng tốt chừng đó.
Con quái vật xuất quỷ nhập thần vừa rồi để lại cho bọn hắn một bóng ma tâm lý không hề nhỏ, nếu có thể chế tạo ra cự thú bán thành phẩm thì ít nhất còn an ủi trái tim của bọn họ một chút.
Nhìn thấy dụng cụ thí nghiệm vẫn còn, mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cái này cũng không tính là kết quả xấu nhất.
Chỉ cần dụng cụ thí nghiệm vẫn còn thì tất cả vẫn còn có hy vọng.
Bọn họ còn có cơ hội thành công.
Trưởng nhân viên nghiên cứu động viên tất cả mọi người.
Nhưng mà vừa mới dứt lời, hắn phát hiện mọi người đều nhìn mình với vẻ mặt quỷ dị.
Nói đúng ra là nhìn cái gì đó ở phía sau lưng hắn.
Trưởng nghiên cứu quay đầu lại một cách cứng đờ, chỉ thấy một người đàn ông Trung Quốc đang đứng ở phía sau mình.
Người này xuất hiện từ bao giờ?
Nếu mà vừa rồi hắn ta tập kích mình, chẳng phải là mình đã chầu ông bà rồi sao…..
Mọi người như gặp đại địch, đặc biệt là bọn họ vừa mới trải qua những việc kì lạ, sự cảnh giác đã tăng lên tới cực hạn.
Nói xong Chu Dương không coi ai ra gì mà thu từng món thiết bị một vào không gian giới chỉ chiếc nhẫn.
Chỉ một lát sau, toàn bộ dụng cụ trong phòng thí nghiệm đã biến mất, căn phòng trở nên vô cùng trống trải.
Đám nhân viên ngây người như phỗng.
Đại ca, đây là đồ vật của tụi này!
Chú mày làm trò trước mặt chúng tao, lấy toàn bộ thiết bị nghiên cứu mang đi, cái này có thích hợp không?
Nhưng vừa nghĩ đến năng lực xuất quỷ nhập thần của đối phương, không ai dám đứng lên ngăn trở.
Có người không nhịn được mà hỏi một câu.
Nếu không phải Chu Dương trộm thì hắn ta cũng không cần trở lại mang dụng cụ của phòng thí nghiệm đi.
Mọi người lại nghĩ tới một sự thật đáng sợ khác.
Có lẽ nào Godzilla và những người bên ngoài đều chết ở trong tay tên này không?
Chu Dương chỉ một ngón tay về phía tên vừa mới hỏi, trong nháy mắt, giữa mày của đối phương đã xuất hiện một cái lỗ máu, sau đó cả người ngã xuống mặt đất.
Mọi người bị cảnh tượng kinh khủng này dọa sợ đến mức vội vàng tránh né về phía sau, hận không thể cách người chết càng xa càng tốt.
Ai nấy đều lộ ra vẻ mặt oán độc nhìn về phía Chu Dương.
Tên này quả thực không biết xấu hổ, ăn cắp thành quả lao động của người khác, khốn kiếp!
Chu Dương vừa dứt lời, trên bầu trời bỗng dưng có một khỏa thiên thạch màu đỏ to lớn lao thẳng xuống, khi nó vừa chạm mặt đất thì đã san bằng căn cứ thí nghiệm này thành bình địa.