Chu Dương chợt nhớ tới còn ba con cá lọt lưới trong Tử Thần nắm giữ Linh Giới, lúc này mới ném toàn bộ ra ngoài.
Ý thức nguyên chủng của ba tên người Nurkse thấy mình rốt cuộc đã rời khỏi cái địa phương quỷ quái kia, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Cả ba kích động muốn nói hết tất cả, bọn họ không bao giờ muốn trở lại cái nơi ác mộng kia nữa. Ba người quyết định thành thật, thẳng thắn, mong có được sự tín nhiệm của Chu Dương.
Nhưng mà khi ba người Nurkse nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh mình thì cả bọn đã sững sờ hồi lâu.
Lục địa này, không khí này, hoàn cảnh này, thật sự là quá quen thuộc!
Đây không phải là địa phương đã sinh dưỡng bọn họ mấy trăm năm sao?
Làm thế nào mà tên sát tinh kia có thể đi vào địa phương này?
Ba người nhìn bốn phía, đâu đâu cũng có thi thể nằm ngổn ngang, hơn nữa còn là những thi thể có dáng ngoài và khí tức mà bọn hắn rất quen thuộc.
Chỉ là những người Nurkse này đã chết vĩnh viễn rồi, không cảm giác được một chút khí tức của người sống.
Xa hơn nữa, vị trí đã từng là Thánh Thành Kadarag hùng vĩ cũng đã biến thành phế tích, chìm hơn phân nửa ở trong nước biển.
Tại sao có thể như vậy?
Rốt cuộc thì văn minh Nurkse đã trải qua cái gì?
Bọn họ nhìn chung quanh, ngoại trừ Chu Dương và đám phụ nữ của hắn ta ra thì không nhìn thấy vật còn sống nào.
Cho đến giờ phút này, cả ba không thể không tin tưởng một sự thật, văn minh Nurkse đã bị hủy diệt...
Văn minh của bọn hắn đã trở thành quá khứ.
Không cần suy nghĩ thì cũng biết đây là kiệt tác của Chu Dương.
Nghĩ đến người thân và bạn bè của mình đã chết, Mosaka và Lisa lộ ra vẻ mặt điên cuồng và vặn vẹo, cả hai phát điên mà vọt tới Chu Dương.
Phẫn nộ khiến bọn hắn đánh mất lý trí, làm bọn hắn quên mất trước mặt mình là nhân vật đáng sợ cỡ nào.
Một ánh hào quang thoáng qua, hai ý thức nguyên chủng triệt để tan thành mây khói.
Bởi vì bị quá nhiều hành hạ cho nên tên người Nurkse đầu tiên bị Chu Dương bắt ngược lại lộ ra vẻ trung thực đến dị thường.
Chu Dương chẳng muốn tra hỏi cái gì, trực tiếp vận dụng năng lực Kẻ nắm giữ ký ức.
Mất đi ý thức tập hợp thể, người Nurkse không còn kháng cự được năng lực của Kẻ nắm giữ ký ức, Chu Dương rất nhanh được đến tin tức tương quan.
Thì ra là như vậy!
Tao đưa mày đoàn tụ với đồng tộc, không cần cám ơn ha!
Tiện tay đập chết tên người Nurkse cuối cùng, Chu Dương thu hồi toàn bộ chiến lợi phẩm ở phụ cận.
Chuẩn bị vật liệu đầy đủ, vài phút sau thì một cái truyền tống trận đã được xây xong, Chu Dương mở ra thông đạo thứ nguyên.
Tất cả tiến hành rất thuận lợi, chỉ chốc lát sau thì Chu Dương đã cảm nhận được khí tức quen thuộc ở đầu bên kia.
Đây là khí tức của địa tinh!
Quê hương của mình!
Chu Dương không có do dự nửa điểm, anh ngồi trên Cửu Long Thiên Đế Liễn lái trở lại địa tinh.
Đi được nửa đường thì Chu Dương đã nghĩ kỹ nên xử lý như thế nào với hai khỏa thần cách kia rồi. Thần cách của Ám Ảnh Chi Thần thì cho Trình Khả Nhi, với tư cách là người phụ nữ đi với anh lâu nhất, tình cảm của Chu Dương đối với Trình Khả Nhi là sâu đậm hơn những người khác rất nhiều, hơn nữa thì em ấy cũng là người thích hợp nhất.
Còn dư lại khỏa thần cách Hải Thần thì Chu Dương có chút nhức đầu. Phương diện năng lực hệ Nước của chúng nữ đều chênh lệch không bao nhiêu, cho ai cũng được, nhưng cuối cùng Chu Dương vẫn dựa theo thứ tự mà đưa nó cho Viên Thanh Tuyết.
Còn những người khác thì sao?
Không cần thiết lo lắng!
Sau này gặp được tên thần linh nào thì thuận tay bắt hắn ta làm thịt là được.
Hoặc là tìm không được thần cách thì anh có thể sáng tạo mấy khỏa.
Chúng nữ đi theo bên cạnh mình nhất định sẽ có thịt ăn.
Khi Trình Khả Nhi và Viên Thanh Tuyết nhìn thấy Chu Dương đưa cho mình hai khỏa thần cách và binh khí đồng bộ cấp Thần Thoại, cả hai triệt để sững sờ.
Hiện tại các cô cũng không còn vô tri không biết gì như trước nữa, mọi người đã được tận mắt chứng kiến Hải Thần và Ám Ảnh Chi Thần mạnh mẽ đến mức nào.
Bọn hắn là thần linh, là nhân vật khủng bố có thực lực đứng ở trên đỉnh thế giới.
Thần cách là thứ mà thần linh cũng muốn tranh đoạt.
Khỏi cần phải nói, ngay cả Kyle và Nhị Ngốc, một người có thực lực tương đương thứ thần cấp, một người là sinh vật thần thoại, lúc này cả hai cũng đều giương mắt nhìn thần cách, ánh mắt khó nén nóng bỏng, như vậy cũng đã cho thấy giá trị của thứ này cao đến thế nào.
Hai cô gái nhìn về phía Chu Dương, ánh mắt dường như muốn hòa tan, thứ này giá trị quá cao, cao đến mức các cô cũng không dám nhận.
Hai người sẽ không bao giờ giờ quên ý tốt của Chu Dương đối với mình.
Câu Chu Dương nói là sự thật.
Đầu tiên, bản thân Hải Thần chỉ là một phần của Nguyên tố chi thần, cho nên có sử dụng thì cũng lãng phí.
Còn Ám Ảnh Chi Thần rõ ràng chính là thứ yêu thích ẩn náu tại nơi âm u rồi lợi dụng thời cơ đâm người sau lưng.
Với thực lực hiện tại của Chu Dương, loại đối thủ nào mà anh không ngán, hà tất phiền toái như vậy.
Huống chi thần cách của Ám Ảnh Chi Thần cũng sẽ không tăng thực lực của mình lên bao nhiêu, còn không bằng một kiện binh khí cấp Thần thoại đỉnh phong.
Nhị Ngốc đột nhiên quay đầu sang rồi sủa gâu gâu hai tiếng, sau đó vẻ mặt mong đợi nhìn Chu Dương.
Chu Dương:
-...
Chúng nữ:
-...
Nhị Ngốc trầm cảm năm giây, cô nàng đáng thương mà nhìn Chu Dương, sau đó quay sang nhìn Trình Khả Nhi và Viên Thanh Tuyết.
Lúc này thì hai người kia đang cảm động rối tinh rối mù thu hồi thần cách vào không gian.
Viên Thanh Tuyết nhìn thấy Nhị Ngốc vẫn còn uể oải không vui, cô cảm thấy có chút áy náy.
Nhị Ngốc vui tươi hớn hở đi tới tiếp nhận nhưng mà lại bị Chu Dương cự tuyệt.
Đến nỗi làm như thế nào, ai dà, dĩ nhiên là lấy đức thu phục người rồi.