Nếu mà uy lực lại lớn hơn một chút nữa, sợ rằng còn có thể đục xuyên qua đầu bên kia.
Chậc chậc, dùng đại chiêu rồi à? Xem ra ngươi đã đến cực hạn, nghĩ tới việc ta sắp sửa giết chết Hải Thần, quả là phấn khích tột cùng!
Ám Ảnh bảo hộ!
Thuấn ảnh ngàn kích!
Ám Ảnh chi thần thoáng một cái đã phân thân thành mấy ngàn tên, khí tức hoàn toàn nhất trí, khó phân biệt thật giả.
Đây không phải là phân thân thông thường, mỗi một phân thân cũng có sức chiến đấu, thực lực lớn ước chừng là một phần trăm của bản thể.
Mấy ngàn phân thân Ám Ảnh vọt về phía Hải Thần, vô số thanh đao sắc bén rơi xuống, tạo thành một cái lồng tử vong gió thổi không lọt ụp xuống mục tiêu.
Thân thể khổng lồ mà Hải Thần ngưng tụ chống đỡ không được bao lâu thì đã nhanh chóng sụp đổ, hóa thành từng mảng nước biển lớn.
Một lát sau, Hải Thần ngoi lên khỏi mặt biển, khí tức đã hư yếu hơn nhiều so với trước kia.
Ngươi không giết chết ta được đâu! Chỉ cần nước biển còn mãi thì ta sẽ không chết!
Ta cho ngươi một cái đề nghị, chúng ta giải quyết tên nhân loại xem kịch vui kia trước rồi lại quyết thắng bại, thế nào?
Nếu bọn hắn cứ đánh nhau như vậy thì ít nhất cũng phải đánh hơn mười ngày nửa tháng. Mặc dù thực lực của Ám Ảnh Chi Thần mạnh hơn hắn, nhưng hắn là Hải Thần, chỉ cần nước biển bất tận thì hắn sẽ không chết.
Đương nhiên, hắn đề nghị như vậy cũng là có kế hoạch của mình. Nếu như có thể cướp đoạt được mảnh vỡ thần cách của Nguyên tố chi thần từ trong tay Chu Dương thì thực lực của hắn sẽ tăng lên trên diện rộng.
Tới lúc đó thì Ám Ảnh Chi Thần sẽ không còn là đối thủ của mình, tình hình chiến đấu sẽ nghịch chuyển.
Ám Ảnh Chi Thần không có trả lời, sau đó lại là một đòn công kích về phía Hải Thần.
Hải Thần buồn bực, trực tiếp trốn vào trong biển.
Mặt biển tăng vọt rồi hóa thành cơn sóng thần đánh về phía Chu Dương, người đứng đằng xa xem trò vui.
Nếu không đánh lại Ám Ảnh Chi Thần thì giải quyết Chu Dương trước đi, đạt được thần cách của Nguyên tố chi thần rồi lại nói.
Chu Dương phản ứng rất nhanh, nhìn thấy sóng lớn đánh tới là anh đã điều khiển một cơn gió lớn nâng mình lên cao, tránh thoát một đòn này.
Từng đòn công kích của Ám Ảnh Chi Thần rơi xuống, cắt mặt biển thành vô số khối, nhưng lại không thể tổn thương được Hải Thần.
Có gan thì cút ra đây!
Rồng Ám Ảnh!
Bóng đen sau lưng Ám Ảnh Chi Thần từ từ biến hóa thành một con rồng khổng lồ.
Rồng Ám Ảnh mở miệng phun một ngọn lửa màu xám xuống mặt nước, ý đồ muốn nước biển bay hơi hết.
Hải Thần toát ra từ trong sóng biển, tam xoa kích nhắm ngay đầu của Chu Dương.
Một tia sáng vàng kim lóe lên, Thí Thần Thương đã chặn đứng đòn tấn công của tam xoa kích.
Chu Dương nói xong thì chĩa Thí Thần Thương về phía Hải Thần.
Hải Thần đã biết được uy lực của Thí Thần Thương, hắn không dám liều mạng, nhanh chóng né tránh.
Mà vị trí hắn đứng vừa rồi đã bị chọc ra một cái lỗ thủng lớn, nước biển màu xanh thẳm trở nên trong suốt, ý chí dung hợp bên trong đã tan biến không còn dấu tích.
Điều này đại biểu nơi mà Thí Thần Thương đã công kích thì Hải Thần lực đã bị xóa sạch, biến thành nước biển bình thường.
Ám Ảnh Chi Thần nhìn thấy một màn này, sắc mặt hắn ta rốt cuộc xuất hiện biến hóa. Khi hắn nhìn về phía Chu Dương lần nữa, cuối cùng đã coi tên nhân loại thành mục tiêu quan trọng.
Hiện tại ngươi tin rồi chứ? Thực lực của tên này không đơn giản! Cây súng kia khiến ta cảm thấy vô cùng nguy hiểm!
Chúng ta liên thủ giết chết hắn, cây súng đó sẽ là của ngươi!
Hải Thần tiếp tục giật dây.
Ám Ảnh Chi Thần thật sự động lòng, mặc dù Lưỡi Đao Ảnh Long trong tay hắn cũng là binh khí cấp Thần Thoại, nhưng nếu so sánh với Thí Thần Thương của Chu Dương thì lại không cùng đẳng cấp.
Khỏi cần phải nói, chỉ riêng hiệu quả xóa sạch thần lực thì cây súng này đã coi như là bảo vật vô giá, giá trị chắc chắn cao hơn hẳn những thần cách bình thường.
Trong mắt Ám Ảnh Chi Thần lóe lên vẻ khinh thường, hắn hừ lạnh nói:
Đương nhiên, trong lòng của hắn tự nhiên là có suy nghĩ của riêng mình. Nếu như hắn có thể cướp được Thí Thần Thương thì sau đó tiêu diệt Hải Thần cũng sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Ám Ảnh Chi Thần tăng tốc độ lên đến cực hạn, chớp mặt một cái thì hắn đã toát ra từ trong cái bóng của Chu Dương, Lưỡi Đao Ảnh Long xẹt qua cổ anh.
Trận chiến kết thúc!
Keng!
Lưỡi Đao Ảnh Long như là chạm phải kim loại kiên cố nào đó, một tiếng vang thanh thúy vang lên.
Sau một khắc, bàn tay nắm Lưỡi Đao Ảnh Long của Ám Ảnh Chi Thần chấn động kịch liệt, một cỗ cự lực truyền đến suýt chút nữa khiến hắn phải ném vũ khí ra.
Ám Ảnh Chi Thần nhanh chóng lùi về sau, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Chu Dương, lúc này thì hắn mới thấy rõ, không biết từ bao giờ mà trên người tên nhân loại kia đã toát ra một kiện áo giáp màu tím ánh vàng.
Đối mặt thần linh, đặc biệt còn là loại đối thủ chuyên về ám sát như Ám Ảnh Chi Thần thì làm sao Chu Dương không có làm phòng bị trước được chứ?
Dù sao thì anh cũng vừa mới cướp sạch bảo khố của người Nurkse, kiếm lời to.
Trong lúc quan sát cuộc chiến thì Chu Dương đã thuận tay chế tạo áo giáp phòng ngự cấp Thần thoại, hiệu quả không để cho anh thất vọng.
Trong mắt Hải Thần lóe lên vẻ châm chọc.
Ám Ảnh Chi Thần gật đầu đáp ứng.
Sau đó Chu Dương rơi vào tình thế một mình đối mặt với hai tên thần linh.
Hai người đừng có như vậy được không hả? Tụi bây làm như tao là nhân vật phản diện đại ma vương không bằng.
Nhưng mà cảm giác làm nhân vật phản diện cũng không tệ lắm!