Từng tên người Nurkse gào khóc thảm thiết, giống như là cha mẹ chết.
Hết cách rồi, tên nhân loại này quá đáng sợ, quả thực là ma quỷ!
Chỉ cần bị hắn trừng một cái liền mang thai!
Vấn đề là, người chiến đấu đều là giống đực, mang thai lại là cái quỷ gì?
Đứa nhỏ trong bụng là của ai?
Chẳng lẽ là của Chu Dương?
Nếu mà Chu Dương biết được đám người này đang nghĩ cái gì thì anh tuyệt đối sẽ móc Thí Thần Thương ra bắn chết toàn bộ!
Đây không phải là con của tao, đừng hòng bắt tao chịu trách nhiệm!
Nhìn ai thì người đó mang thai là do tinh khí thiên địa ngưng tụ, không có bất kỳ liên quan gì tới tao, tao không gánh vác cái chuyện này!
Chu Dương móc Thí Thần Thương ra, chuẩn bị đại sát tứ phương.
Lúc này thì anh cảm nhận sau lưng có động tĩnh, Chu Dương nhìn về phía phương xa, ánh mắt như là xuyên qua ngoài mấy trăm dặm, nhìn về phía biển sâu.
Bầu trời biến sắc, vô số nước biển ngưng tụ lại rồi hóa thành một người đàn ông mang vương miện trên đầu, khoác áo choàng xanh lam, trong tay cầm tam xoa kích màu vàng.
Đôi mắt màu xanh biển của người nọ xuyên qua tầng tầng khoảng cách nhìn về phía Chu Dương, hai người không hẹn mà cùng lúc tìm được vị trí của nhau.
Toàn bộ biển rộng đều đang gầm thét, hình như đang nghênh đón chủ nhân của nó.
Hải Thần giáng lâm!
Không phải là phân thân, mà là chân thân giáng lâm!
Vì cướp lấy thần cách đã biến mất của Nguyên tố chi thần, Hải Thần thức tỉnh từ trong cơn ngủ mê, tự mình giáng lâm.
Chu Dương cười rộ lên, rốt cuộc cũng xuất hiện một đối thủ thú vị!
Đến nỗi đám tôm tép Nurkse còn dư lại thì tạm gác lại để từ từ giải quyết vậy.
Chu Dương lưu lại ấn ký hư không trên thân một tên người Nurkse đang chạy trốn, như vậy thì anh sẽ có thể xác định được vị trí của văn minh Nurkse ở nơi nào.
Sau khi giải quyết xong mấy tên Nurkse cản trở, Chu Dương nhanh chóng lao tới vị trí hiện tại của Hải Thần.
Chu Dương và Hải Thần đều cảm ứng được mục tiêu, cả hai không hẹn mà cùng chạy về phía đối phương.
Đây là trận quyết đấu số mệnh sao?
Cửu Long Thiên Đế Liễn tăng lên tốc độ tối đa, Hải Thần cũng khống chế nước biển mà vọt tới, sau lưng hắn ta là đội quân sinh vật biển mãnh liệt như nước thủy triều.
Hắn chính là chúa tể của hải dương, toàn bộ sinh vật biển đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn.
Hai người càng ngày càng gần, Chu Dương đứng bên trên Cửu Long Thiên Đế Liễn, bắt đầu thi triển thần thông về phía Hải Thần cách xa.
Nhìn ai người đó mang thai!
Hào quang màu vàng kim trong mắt Chu Dương lóe lên, nhưng mà Hải Thần không bị ảnh hưởng một chút nào.
Đây là lần đầu tiên chiêu này bị thất bại.
Không giống với Giger, Hải Thần là Chân Thần.
Chu Dương nảy sinh ác thú vị, anh lấy ra một đồng tiền xu may mắn rồi bóp nát.
Tao không tin lần này mày có thể tránh thoát.
Nhìn ai người đó mang thai!
Lúc này thì Chu Dương may mắn hơn nhiều, Hải Thần đang chạy như điên về phía trước đột nhiên cảm giác bụng mình đau quặn từng cơn, ngay lập tức hắn ta cảm nhận được trạng thái dị thường của thân thể.
Mang thai?!
Đây là cái năng lực tà ác gì vậy!
Dù sao thì Hải Thần cũng là cấp thần linh, thực lực cao hơn một cấp bậc so sánh với thần thoại. Mặc dù thực lực của hắn chỉ xếp hạng lót đế bên trong thần linh nhưng tuyệt đối là hơn xa cấp thần thoại bình thường.
Hải Thần dùng năng lực bản thân để áp chế và giam cầm cỗ lực lượng quái dị kia.
Nhìn thấy bộ dáng thở hổn hển của Hải Thần, Chu Dương cảm thấy mình còn có thể chơi được vui vẻ hơn nữa, anh dứt khoát chặt đứt tâm tư muốn đánh nghiêm túc với Hải Thần.
Cửu Long Thiên Đế Liễn nhanh chóng quay lại đường cũ.
Trừng ai người đó mang thai x1!
Trừng ai người đó mang thai x2!
Trừng ai người đó mang thai x3!
Trừng ai người đó mang thai x4!
Chiêu này giống như là không cần tiền, rơi như mưa xuống người Hải Thần.
Hải Thần áp chế một hai cái còn tính là không sao, nhưng ngặt một nỗi là Chu Dương lại liên tục sử dụng chiêu này như là không biết mệt.
Trừng ai người đó mang thai x55!
Trừng ai người đó mang thai x66!
Trừng ai người đó mang thai x88!
Trừng ai người đó mang thai x99!
Hải Thần gầm thét một tiếng, sau lưng là cơn sóng thần cao mấy ngàn thước chụp về phía Chu Dương.
Quốc đảo chấn động một cách điên cuồng, giống như là phát sinh động đất cấp mười.
Nhưng mà Chu Dương lại không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Chỉ cần Cửu Long Thiên Đế Liễn chạy đủ nhanh thì mày sẽ không thể đuổi kịp tao.
Không phải mày muốn làm đối thủ của tao sao? Đến đây, tao đưa mày chín mươi chín đứa nhỏ làm lễ ra mắt, không cần cám ơn ha!
Đến khi cái bào thai thứ một trăm xuất hiện thì Hải Thần rốt cuộc không chống đỡ nổi, bụng của hắn đã phồng lên gấp trăm lần, đau đến mức chết đi sống lại.
Điều khiến hắn sợ hãi là ngay cả thần lực cũng bị đám trẻ con trong bụng đánh cắp!
Đây là vật mà hắn trân quý nhất, tuyệt đối không thể để cho người khác cướp mất, cho dù là con của mình thì cũng không được.
Càng không cần phải nói đám trẻ con này là kiệt tác do tên nhân loại đáng giận kia sử dụng một loại tà thuật ghê tởm không biết tên làm ra.
Thần lực trong cơ thể Hải Thần bạo phát, người hắn liên tục truyền đến từng trận nổ vang, phần bụng nhanh chóng thu nhỏ, dưới thân hắn không ngừng rơi xuống từng thi hài trẻ con.
Một đòn này ít nhiều gì cũng làm hắn bị tổn thương, khí tức cả người suy yếu thấy rõ.
Tao muốn giết mày!
Mày có thể đổi một câu khác không? Tao nghe mấy lời này đến phát chán luôn rồi....
Ví dụ như, nếu mày không dừng lại thì tao sẽ giết con của mình cho mày xem!
Hải Thần tức giận đến mức đôi môi run rẩy, nếu bàn về trình độ khua môi múa mép thì hắn không phải là đối thủ của Chu Dương.
Dứt khoát không cần phải nhiều lời nữa, hắn nhanh chóng đuổi theo đối phương.
Rất mau, hai người đã tới nơi mà Chu Dương giao thủ cùng với người Nurkse.
Chu Dương mắng to một tiếng:
Nói xong, anh điều khiến Cửu Long Thiên Đế Liễn bay về phía thông đạo thứ nguyên mà người Nurkse còn chưa kịp tắt.
Người Nurkse cảm nhận được khí tức của Hải Thần, phân biệt ra được thân phận của người tới.
Lúc trước bọn hắn còn không cho rằng Chu Dương âm thầm cảm nhận được đại nhân vật sau lưng bọn họ đã tới, cho nên lựa chọn tạm thời tránh mũi nhọn, không nghĩ đến Chu Dương lại đi mời chỗ dựa.
Cái tên nhân loại chán ghét này!
Hải Thần cũng không quan tâm người Nurkse, đối với hắn mà nói thì người quan trọng nhất chính là Chu Dương.
Giết chết tên nhân loại này thì hắn sẽ đạt được thần cách của Nguyên tố chi thần, cái này mới là chuyện quan trọng nhất, hắn không muốn lãng phí thời gian trên người đám tôm tép.
Thấy thông đạo thứ nguyên đang đóng kín nhanh chóng, Hải Thần dùng lực lượng mở ra, sau đó cũng bay vào văn minh Nurkse.
Chu Dương vốn dĩ tính toán tạm thời tha cho đám người Nurkse, tập trung giải quyết Hải Thần trước, nhưng mà anh đã nhanh chóng nghĩ ra phương pháp xử lý hoàn mỹ đôi đường.
Đó chính là mượn đao giết người.
Cửu Long Thiên Đế Liễn mới vừa tiến vào văn minh Nurkse là đã lập tức phát huy hiệu quả. Nó biến thân thành Hải Thần, chế tạo sóng thần bao phủ mấy tòa thành thị lớn gần đó.
Sóng thần to lớn nhấn chìm từng tòa thành trì của văn minh Nurkse, trong nháy mắt thì hàng nghìn người Nurkse đã tử vong.
Hoàn thành hết những thứ này, thân ảnh của Hải Thần chậm rãi mờ dần, Chu Dương mượn cơ hội này trốn vào chỗ tối, lưu lại Hư vô thần đồng tử quan sát tình hình quân địch.
Hải Thần vừa bước vào văn minh Nurkse thì Hải Thần giả mạo cũng vừa vặn biến biến mất, Hải Thần bỗng nhiên bị bắt gánh trách nhiệm từ trên trời rơi xuống.
Khốn kiếp! Hải Thần, lẽ nào ông là thần linh cho nên có thể muốn làm gì thì làm sao?
Tại sao ông phải làm như thế? Còn đích thân đến tận đây, rốt cuộc là thù oán lớn tới mức nào!
Người Nurkse hoàn toàn trợn tròn mắt, bọn hắn không thể nào ngờ được Hải Thần lại trực tiếp giết tới đây.
Thần linh chân chính!
Cái này đối với văn minh Nurkse mà nói chính là tai họa mang tính hủy diệt.
Hải Thần cũng không quan tâm đám tép riu này, thân là một vị thần cao cao tại thượng, hắn không cần giải thích cho những con kiến hôi nghe.