Anh Lạc giơ thanh đao võ sĩ lên, mũi đao loé sáng, ánh đao sáng như tuyết rơi xuống.
Ánh đao sáng chói đến mức làm cho người ta không mở mắt được.
Chu Dương vẫn đứng yên, chỉ giơ lòng bàn tay chặn ở phía trước.
Đao võ sĩ của Anh Lạc chém tới, lưỡi đao bổ về phía bàn tay Chu Dương nhưng lại giống như đụng phải một khối nam châm, không chịu sự khống chế của cô.
Đao võ sĩ vừa chạm vào lập tức thu lại, có điều là bàn tay Chu Dương vẫn hoàn hảo không chút tổn hại.
Anh Lạc cảm giác lưỡi đao như chém vào một khối đá hoa cương vô cùng kiên cố, một chiêu đó dùng hết toàn lực của cô nhưng mà ngay cả tư cách thương tổn đến Chu Dương cũng không có.
Anh Lạc chậm rãi rút thanh võ sĩ đao thứ hai ra.
Ánh mắt của cô trở nên vô cùng sắc bén, chẳng biết lúc nào mà trên người cô đã ngưng tụ ra một cỗ túc sát chi sắc.
Từng vết đao hình chữ thập ngưng kết thành từng lưỡi đao liên tục chém về phía Chu Dương.
Chu Dương đứng tại chỗ không nhúc nhích, mặc cho từng lưỡi đao rơi xuống người mình, thứ này hoàn toàn không làm gì được anh.
Đâu phải chỉ là hơi yếu, ngay cả lớp phòng ngự ngoài cùng của Chu Dương cũng không thể phá được.
Đây là sự giễu cợt trần trụi, Anh Lạc không có ra tay lần nữa, ánh mắt cô lạnh như băng nhìn Chu Dương.
Nếu tuyệt kỹ của mình vẫn không thể tổn thương Chu Dương, như vậy có tiếp tục động thủ thì kết quả vẫn như cũ.
Nói xong, Anh Lạc dùng hai thanh đao võ sĩ đâm thủng bụng của mình rồi kéo mạnh hai thanh đao qua hai bên.
Mổ bụng!
Đây là đặc sản chỉ có ở Nhật Bản, đánh không lại thì mổ bụng.
Đây là lần đầu tiên Chu Dương gặp được đối thủ hài hước như vậy.
Đầu tiên là tiến tới múa hai chiêu, thị uy với kẻ địch, nhưng mà vừa thấy không đánh lại là lập tức cho bản thân hai đao.
Giống như là đang nói, tôi không phải bị anh đánh bại, là tôi tự đánh bại mình!
Đây chính là tinh thần võ sĩ đạo à?
Anh Lạc ngã vào trong vũng máu, ánh sáng trong mắt cô dần dần ảm đạm, cuối cùng thi thể trở nên lạnh ngắc, không hề nhúc nhích.
Chúng nữ thò đầu ra khỏi Cửu Long Thiên Đế Liễn, nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi cảm thấy một lời khó nói hết.
Trước đó Trình Khả Nhi còn lộ ra vẻ mặt muốn đi lên thử vài chiêu, không ngờ mới chớp mắt một cái, đối phương đã rút đao tự sát.
Chuyện xảy ra bất ngờ và hài kịch hóa làm cho mọi người khó lòng phòng bị.
Chu Dương tiến tới, đá đá Anh Lạc mấy cái.
Đối phương hoàn toàn không có phản ứng, không hề có chút hơi thở sinh mệnh, giống như thật sự là một người chết.
Trình Khả Nhi và những người khác nghĩ tới phương thức hồi sinh người chết đặc thù của Chu Dương, lẽ nào Dương ca lại muốn làm chuyện xấu hổ.
Anh Lạc đúng là đã mất hơi thở sinh mệnh, lại thêm việc bụng bị đâm thủng, nếu là người bình thường thì không thể nghi ngờ là đã chết.
Nhưng mà Anh Lạc đã sử dụng virus sinh hóa nồng độ cao, hiện tại cô không còn là một nhân loại bình thường nữa.
Đừng xem hiện tại cô đã chết, tế bào não vẫn còn vô cùng sống động.
Người đàn ông này nhất định đang lừa mình, muôn ngàn lần không thể mắc bẫy!
À ha!
Xem ra cô em không biết sự lợi hại của anh đây rồi!
Thật sự cho rằng tôi chỉ đang hù dọa thôi sao?
Chu Dương lập tức cởi bỏ đồng phục thủy thủ của Anh Lạc ra, lộ ra một mảng trắng bóng.
Cũng không tệ lắm!
Người bình thường tuyệt đối sẽ không cảm thấy hứng thú với trạng thái như người chết này, hắn ta nhất định là đang hù dọa mình!
Muôn ngàn lần không thể mắc bẫy!
Nhịn xuống! Không thể thất bại trong gang tấc.
Cô cho là mình đã chết rồi sao?
Không sao, tôi có thể cứu sống người khác!
Tôi chính là một người làm việc tốt không lưu danh!
Ừm, hành động ngay cho nóng.
Anh Lạc triệt để bối rối, cô hoàn toàn không ngờ người đàn ông này biến thái tới như vậy, ngay cả thi thể cũng không buông tha.
Hơn nữa đây còn là lần đầu tiên của mình!
Không được, vì sống sót, vì nhiệm vụ chưa hoàn thành, mình nhất định phải nhẫn nại, vượt qua một kiếp này.
Nhưng mà một cỗ lực lượng đặc biệt và thần bí từ vị trí tiếp xúc giữa hai người truyền tới Anh Lạc, vết thương trên người cô nhanh chóng khép lại.
Sau đó là một loại lực lượng không thể diễn tả lan truyền khắp toàn thân.
Nước nóng hơn bốn mươi độ chui vào ngũ quan của Anh Lạc, len lỏi qua các ngóc ngách trong thân thể cô, một lát sau, trái tim ngừng đập của Anh Lạc lại bắt đầu đập lần nữa.
???
Tại sao Quy tức công không có tác dụng?
Thân thể mình rõ ràng đã lạnh, tại sao đột nhiên sống lại rồi?
Anh Lạc hoàn toàn ngây ngốc, nghĩ mãi cũng không tài nào hiểu được.
Tiếp đó là một cảm giác mà cô chưa bao giờ thể nghiệm lan tỏa khắp người Lạc Anh khiến cô bay lên mây xanh, cổ họng không nhịn được phát ra những tiếng hừ hừ.
Đến lúc này Anh Lạc đã biết không thể lừa gạt được nữa, cô mở mắt ra, trợn mắt nhìn Chu Dương một cách hung tợn.
Anh Lạc nghĩ nát óc cũng cũng không hiểu tại sao chiêu giả chết bách phát bách trúng của mình lại mất hiệu lực trước Chu Dương.
Kỹ xảo của mình vụng về như vậy sao?
Hay là nói, người đàn ông này thật sự có biện pháp nhìn thấu lòng người, cho nên anh ta sớm biết mình có mưu đồ?
Chu Dương vẫn chưa ngừng động tác, anh phát động tử vong va chạm, nhìn Anh Lạc rồi cười nói.
Nếu cô không hoàn thành nhiệm vụ thì người Nurkse sẽ giải quyết cô, cái này vốn dĩ là nhiệm vụ chắc chắn phải chết.
Sinh tử của mình đã bị bọn Nurkse khống chế, giải quyết Chu Dương mới là biện pháp tốt nhất.