Toàn bộ mục tiêu tiếp xúc Bão táp cuối cùng đều bị chôn vùi, biến mất không nói không rằng, giống như chưa từng xuất hiện trên cõi đời này.
Cho dù là nước biển hay là tộc Dạ Xoa Biển Sâu, không có thứ gì là ngoại lệ.
Bão táp cuối cùng được sinh ra với mục đích hủy diệt, đại biểu vạn vật quy tịch.
Đến khi Bão táp cuối cùng kết thúc, mọi việc đều trở nên bình tĩnh.
Tộc Dạ Xoa Biển Sâu tan biến không còn dấu tích, Chu Dương thu tay về, từ đầu đến cuối, thần sắc anh không hề có chút biến hóa.
Quá yếu!
Chu Dương vô cùng khát vọng được đánh một trận hết mình và vui sướng tràn trề.
Anh càng ngày càng hoài niệm khoảng thời gian khi vừa mới đạt được Hán Kiếm Bát Diện, nhiệt huyết dâng trào mà đánh chết Zombie.
Hiện tại anh có thể giết chết mấy ngàn tên Dạ Xoa Biển Sâu thực lực vượt xa Zombie chỉ trong một cái chớp mắt, nhưng nó lại không hề làm trái tim anh kích thích một chút gợn sóng.
Đây chính là sự tịch mịch của cao thủ.
Thực lực tăng trưởng càng nhanh thì Chu Dương càng có thể cảm nhận rõ loại cảm giác cô độc kia.
Chu Dương thu rất nhiều phụ nữ, một phần cũng là vì muốn đền bù chỗ trống này.
Nếu không thì cứ tiếp tục như thế này, anh sợ mình sẽ giống như đại ma vương đầu trọc nào đó, cảm tình biến mất, vô dục vô cầu.
Đây không phải là điều mà anh mong muốn.
« Thông báo của hệ thống: Phát hiện bảo rương cấp Thần Thoại ở 8450 mét phía trước! »
« Thông báo của hệ thống: Phát hiện bảo rương cấp Thần Thoại ở 8450 mét phía trước! »
« Thông báo của hệ thống: Phát hiện bảo rương cấp Thần Thoại ở 8450 mét phía trước! »
Tin tức được thông báo ba lần liên tục, lần sau càng lớn tiếng hơn lần trước.
Chu Dương giật mình tỉnh lại trong nháy mắt, bảo rương Thần Thoại hoang dại?!
Đậu xanh, mình còn tưởng rằng trên thế giới không có bảo rương Thần Thoại hoang dại, chỉ có thể hợp thành.
Chỉ có duy nhất một lần vận khí tương đối khá, có điều cũng chỉ gặp được bảo rương cấp độ truyền thuyết hoang dại mà thôi.
Không ngờ tới hôm nay thời cơ vận chuyển, xem ra hôm nay mình đã được nữ thần may mắn chiếu cố rồi.
Chu Dương nở nụ cười, còn gì có thể động lòng người hơn việc mở bảo rương cấp Thần Thoại nữa.
Dựa theo chỉ dẫn của hệ thống, Chu Dương nhanh chóng bơi về phía trước, tiếp tục bơi thêm sáu, bảy ngàn mét nữa thì anh đã đi tới một rãnh biển sâu.
Trời cao cũng muốn cho mình tiêu diệt tộc Dạ Xoa Biển Sâu sao?
Thông qua tin tức trong đầu đám Dạ Xoa vừa rồi, Chu Dương biết được rãnh biển sâu kia chính là sào huyệt của tộc Dạ Xoa Biển Sâu.
Bên trong có Hải Thần Valhalla mà tộc Dạ Xoa Biển Sâu bảo vệ, xem ra lần này mình có lẽ sẽ có thu hoạch không tưởng được.
Nơi này là lãnh địa của tộc Dạ Xoa Biển Sâu, tên kia hãy dừng bước!
Không đúng, tên này không phải là nhân loại mà chúng ta đi chinh phạt sao? Tại sao hắn ta lại tới đây được chứ?!
Mấy tên Dạ Xoa Biển Sâu hốt hoảng chạy vào trong cảnh báo cho toàn tộc, tin tức được lan truyền nhanh như gió.
Sau khi nhận được tin tức, một lượng lớn Dạ Xoa Biển Sâu từ bên trong tuôn ra, số lượng còn nhiều hơn gấp mấy lần đội quân Dạ Xoa Biển Sâu đi chinh phạt tộc nhân ngư.
Các chiến sĩ tộc Dạ Xoa Biển Sâu bao vây Chu Dương, từng tên đều hiện lên vẻ mặt hung thần ác sát.
Đội quân đi chinh phạt chưa trở về thì một tên nhân loại lại to gan lớn mật giết tới tận sào huyệt của bọn hắn, thấy thế nào cũng làm cho người khác cảm thấy không bình thường.
Chu Dương không có nói nhảm nhiều, anh lười phí thời gian với đàn Dạ Xoa Biển Sâu này, giết chết lại còn không có khen thưởng.
Bàn tay Chu Dương vung lên, Bão táp cuối cùng lại xuất hiện, toàn bộ đám thủ vệ Dạ Xoa Biển Sâu lao tới trước đều tan thành mây khói.
Đám Dạ Xoa Biển Sâu vọt tới chậm hơn thì chỉ thấy một mảng chân không lớn, nước biển đang nhanh chóng tràn vào lấp đầy khu vực này.
Chu Dương nhìn thấy Valhalla lao ra, anh cảnh cáo một câu sau đó sải bước vào trong.
Bảo rương Thần Thoại, anh đến đây.
Những tên Dạ Xoa Biển Sâu may mắn còn sống sót nhìn bóng lưng rời đi của Chu Dương, không ai dám xông lên trước báo thù cho đồng tộc đã chết.
Bọn hắn quỳ về phía Hải Thần Valhalla, trong miệng lẩm bẩm thứ gì đó.
Bên trong Valhalla, nơi toả ra cỗ hơi thở cường đại chính là một pho tượng khổng lồ, trong tay pho tượng cầm một cái tam xoa kích, đầu đội vương miện, thần sắc nghiêm túc.
Mặc dù là một pho tượng nhưng Chu Dương lại cảm nhận được một cỗ áp lực mơ hồ.
Đây là lần đầu tiên Chu Dương gặp phải một pho tượng có thể toát ra áp lực.
Đây chính là pho tượng của thần?
Anh vốn cho rằng cái gọi là Hải Thần Valhalla mà tộc Dạ Xoa Biển Sâu thờ phụng chỉ là một cái danh tiếng, bây giờ nhìn lại, xem ra là sự thật.
Có một tên Dạ Xoa Biển Sâu cao lớn đang ngồi dưới Pho tượng Hải Thần, hai mắt hắn ta nhắm nghiền lại, như là đang suy nghĩ gì, ngay cả việc lớn như là tộc Dạ Xoa Biển Sâu bị tiêu diệt cũng không hề ảnh hưởng tới hắn.
Chu Dương lười để ý tên này, anh tiếp tục đi về phía trước, bảo rương cấp Thần Thoại ở ngay trên đầu tượng Hải Thần.
Chu Dương lập tức nhảy lên không chút nghĩ ngợi.
Lúc này thì tên Dạ Xoa Biển Sâu kia rốt cuộc có phản ứng, hắn mở mắt ra, trong ánh mắt hiện lên một tia sáng màu xanh lam.
Cỗ lực lượng này có cùng nguồn gốc với pho tượng Hải Thần, tộc Dạ Xoa Biển Sâu đã được Hải Thần ban thưởng, bọn hắn có được lực lượng không tầm thường.
Chu Dương không thèm để ý, tâm trí của anh đã đặt vào thông báo của hệ thống.
« Chúc mừng túc chủ phát hiện bảo rương cấp Thần Thoại, có mở ra hay không? »
« Chúc mừng túc chủ thu hoạch nguyên tố thần cách tàn khuyết (Vật phẩm hiếm có). »
« Nguyên tố thần cách tàn khuyết (Thần linh): Đồ vật sau khi thần linh chết, thần cách có tàn khuyết, chỉ có một nửa. Sau khi thu thập đủ thì sẽ dung hợp lại, biến thành thần linh chân chính, nguyên tố chi thần, thống trị toàn bộ lực lượng nguyên tố trên thế gian. »
Thần cách?
Chu Dương có chút ngây ngốc, vật phẩm cấp thần linh?