Mỹ nhân ngư khiếp sợ nhìn đoàn người của Chu Dương, hoàn toàn không biết tên những nhân loại này xuất hiện từ khi nào.
Quan trọng nhất là các cô cũng không biết nhóm của Chu Dương đã ở đây bao lâu, tại sao bọn họ lại không hề hay biết gì cả.
Mỹ nhân ngư khiếp sợ nhìn Cửu Long Thiên Đế Liễn, chín con rồng vàng tạo cho các cô một áp lực rất lớn.
Giống như là bị áp chế hoàn toàn, làm bọn họ cực kỳ khó chịu.
Một mỹ nhân ngư tương đối lớn tuổi nhìn Chu Dương với ánh mắt si ngốc, cô ta lập tức quay sang những mỹ nhân ngư khác rồi tuyên bố chủ quyền.
Lời này vừa được thốt ra, các mỹ nhân ngư khác cũng rối rít tranh giành.
Không được! Lúc trước cô là người ăn nhiều nhất, thật vất vả mới gặp được một cái phối ngẫu hợp cách, chúng tôi sẽ không bỏ qua.
Chiến đấu đi! Chỉ có người thắng mới có quyền kết bạn với người đàn ông này!
Chu Dương và chúng nữ còn đang suy nghĩ làm thế nào để giải quyết đàn mỹ nhân ngư kia, không ngờ chớp mắt một cái bọn họ đã quay sang đánh nhau rồi.
Hơn nữa còn không phải là cái loại đánh nhau đùa giỡn, mỹ nhân ngư cắm hàm răng nhọn hoắt của mình vào da thịt đồng bạn rồi xé xuống một khối, máu tươi lập tức phun trào nhuộm đỏ cả mặt biển.
(⊙A⊙ )
Đây là tình huống gì?
Tại sao bọn họ còn chưa ra tay thì phe địch đã xảy ra mâu thuẫn nội bộ rồi?
Chỉ có Chu Dương sử dụng năng lực Kẻ nắm giữ ký ức là biết được chân tướng.
Những lời mà đàn mỹ nhân ngư này vừa nói xác thực không phải là để lừa gạt, đó chính là lời nói chân thực phát ra từ con tim của bọn họ.
Chu Dương bước vào ký ức của các mỹ nhân ngư, nhìn thấy những gì mà bọn họ trải qua, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Mỹ nhân ngư là sinh vật yêu thích cái đẹp, gọi tắt là nhan cẩu...
Hơn nữa còn là loại vô cùng nghiêm trọng, không thể cứu chữa được.
Nếu mà đụng phải nhân loại gặp rủi ro ở trên biển, bọn họ sẽ dùng tiếng hát dẫn dụ những người đó tới chỗ của mình, sau đó sẽ có hai loại lựa chọn.
Loại thứ nhất chính là kết cục của đám người đắm thuyền trước đó, mỹ nhân ngư sẽ mị hoặc nhân loại sau đó kéo vào trong biển, biến thành thức ăn của bọn họ.
Loại thứ hai chính là khi các cô thấy được những người soái khí như Chu Dương, mỹ nhân ngư sẽ trở nên cực kỳ si mê, sau đó bắt sống mục tiêu kéo vào trong biển làm phối ngẫu.
Đến khi mang thai thì bọn họ sẽ ăn người đàn ông của mình làm chất dinh dưỡng.
Đây là một loại truyền thống của mỹ nhân ngư, truyền thừa đã qua mấy ngàn năm.
Nói cách khác, nếu Chu Dương bị mỹ nhân ngư bắt lấy, anh chỉ là sống lâu hơn trường hợp một chút ít, sau đó cũng là vào bụng của bọn họ.
Chu Dương la to một tiếng.
Đúng là đàn mỹ nhân ngư này rất xinh đẹp, nhưng rốt cuộc bọn họ cũng chỉ là những con quái vật ăn thịt người, hơn nữa còn thích ăn chồng của mình.
Đây là khuyết điểm vô cùng lớn!
Mới suy nghĩ một chút mà đã cảm thấy tâm lý có cách ứng rồi.
Ừm, nếu anh có muốn tìm cũng phải tìm một cô chưa từng ăn thịt người, có lẽ còn có thể dạy dỗ một chút...
Nghe thấy vậy, đàn mỹ nhân ngư còn đang chém giết kịch liệt lập tức quay ngoắt sang nhìn về phía Chu Dương.
Đây là một lựa chọn công bằng mà lại công chính.
Trong thế giới quan của mỹ nhân ngư, chỉ có phối ngẫu mới có tư cách ăn chồng của mình.
Như vậy thì phải so xem ai có vận khí tốt hơn.
Chu Dương chuẩn bị phản kháng, nhưng vừa nghe thấy lời của bọn họ, anh lập tức bày ra dáng vẻ thuận theo.
Chu Dương xoay người nhìn về phía Trình Khả Nhi và các cô vợ khác, cười khoát tay một cái:
Sau một khắc, mỹ nhân ngư cách Chu Dương gần nhất lập tức nhào tới ôm lấy anh, sau đó tung người nhảy vào biển rộng.
Chúng nữ:
-...
Không phải anh nói là xem mỹ nhân ngư một chút rồi đi sao?
Tại sao chớp mắt một cái đã bị mỹ nhân ngư bắt cóc rồi!
Ai biết đáy biển có bao nhiêu mỹ nhân ngư?
Hơn nữa, điều làm các cô không thể chịu đựng nổi chính là đàn mỹ nhân ngư này cả gan bắt cóc Chu Dương trước mặt bọn họ, cái này thì khác gì cướp chồng của mình chứ?
Chúng nữ nổi giận, chú có thể nhịn, nhưng thím nhịn không nổi!
Mọi người lục tục leo lên Cửu Long Thiên Đế Liễn, Chu Dương đã cho bọn họ quyền hạn phụ, có thể chỉ huy hành động của Cửu Long Thiên Đế Liễn.
Cửu Long Thiên Đế Liễn tiến vào biển, nhanh chóng đuổi theo Chu Dương.
Thế giới đáy biển là một vùng tối tăm, vừa mới lặn xuống năm mươi, sáu mươi mét, một mỹ nhân ngư rất sợ Chu Dương chết ngộp, vội vàng chạy qua tiếp hơi cho anh.
Ừm, mục đích chính là muốn chiếm tiện nghi của Chu Dương.
Nếu mà các cô nàng này không có ăn thịt người thì Chu Dương nhất định sẽ vui vẻ tiếp nhận, dù sao thì làm chuyện xấu hổ với người cá ở trong biển, mới nghĩ thôi đã thấy hưng phấn rồi.
Có điều trong đầu Chu Dương lại hiện ra cảnh tượng đàn mỹ nhân ngư kia vừa mới ăn thịt người, trong kẽ răng còn mắc thịt vụn.
Bởi vì không đánh răng thường xuyên nên trong miệng đàn mỹ nhân ngư này có một mùi hôi thối, quả thực hoàn toàn không ăn nhập gì với hai chữ lãng mạn.
Khiển trách mãnh liệt ai viết truyện cổ tích!
Đám mỹ nhân ngư không hiểu, bọn họ tính toán đợi khi nào Chu Dương chống đỡ hết nổi thì sẽ ra tay, không tin đến lúc đó Chu Dương còn có thể cự tuyệt.
Nhưng mà mãi cho đến khi mọi người chìm sâu trong đáy biển thì các cô vẫn không thấy Chu Dương có nhu cầu về phương diện này.
Ngay lúc đàn mỹ nhân ngư còn đang nghi hoặc, bọn họ lại phát hiện không biết khi nào thì hai bên má của Chu Dương đã xuất hiện mang cá, bong bóng liên tục được phun ra từ hai bên mang cá đó.
Đây là năng lực mà Chu Dương từng lấy được, Thích giả sinh tồn....
Vô luận là hoàn cảnh gian khổ gì, chỉ cần không vượt qua cực hạn của Chu Dương thì không gì có thể làm khó được anh.
Đi trong biển sẽ mọc mang cá, ở khu vực núi lửa thì sẽ có thể kháng lửa và nhiệt độ, vâng vâng...
Đương nhiên, với tố chất thân thể của mình, hiếm thấy có hoàn cảnh nào trên thế gian này có thể uy hiếp được Chu Dương.
Chu Dương bơi theo đàn mỹ nhân ngư tới nơi sâu nhất của đáy biển.