Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 246: Bất Cứ Thứ Gì Dám Ra Tay Với Địa Tinh, Tao Sẽ Chặt Đứt Móng Vuốt Của Chúng (2)




Một tiếng sau, Chu Dương bước ra khỏi phòng, ai bảo Kim Tú Tuệ chỉ mới phá thân, anh tạm thời chỉ có thể buông tha cô nàng.

Lúc này thì Batmobile đã đi tới mục tiêu.

Đây là một cao ốc bị bỏ hoang, dấu vết màu xám đen nơi đây là dày đặc nhất, đại biểu người Nurkse mà Chu Dương muốn tìm đã lưu lại nơi này một thời gian rất dài.

Chu Dương là người tài cao gan lớn, anh dặn chúng nữ tiếp tục ngồi ở trên xe, đi một mình về phía cao ốc bỏ hoang.

....

Càng đi vào trong, càng đến gần thì Chu Dương càng có thể cảm nhận được một cỗ máu tanh nồng nặc, trong đó còn lộ ra một mùi ngọt ngào khác thường.

Từng con Zombie đứng canh ở cửa, thân hình không nhúc nhích, giống hệt như một người thủ vệ tận chức tận trách.

Ánh mắt của những con Zombie này lộ ra ánh sáng khác thường, không giống như những đôi mắt đờ đẫn màu xám trắng của Zombie phổ thông, ngược lại thì chúng nó có chút tương tự với Trình Khả Nhi và những người khác, nằm ở trạng thái nửa người nửa Zombie.

  • Nhân loại! Không ngờ còn có nhân loại đi tới đây! Không tồi, vừa vặn số máu tươi còn chưa đủ, mày tới rất đúng lúc.

Thủ vệ Zombie quan sát Chu Dương từ trên xuống dưới, rồi lại nhìn về phía Batmobile ở xa.

Thông qua ra đa Zombie, bọn họ đã cảm giác được hơi thở của nhân loại trong Batmobile, cả đám lộ ra một nụ cười dữ tợn và xấu xí.

  • Tại sao cùng là nửa người nửa Zombie mà tụi bây lại xấu tới như vậy hả?

  • Quan điểm thẩm mỹ của người Nurkse có vấn đề phải không, xinh đẹp không thích, một hai phải tìm chút sửu bát quái?

  • Nhưng mà nhìn thấy tụi bây thì tao đã có thể khẳng định một điều! Virus gây tận thế cho nhân loại xác thực có liên quan đến nền văn minh Nurkse!

Thủ vệ Zombie không có trả lời, không biết là do trí tuệ của bọn họ có hạn hay là do lười tiếp tục nói nhảm với Chu Dương, cả đám lập tức nhào về phía Chu Dương.

  • Tuy rằng tao rất thích tận thế, nhưng không có nghĩa là tao sẽ cảm tạ tụi Nurkse.

  • Con người tàn sát lẫn nhau thì tao không nói tới! Nhưng nếu là mấy thứ chó má từ nền văn minh khác dám đánh chủ ý tới nhân loại, vậy thì tao không thể không quản!

  • Vô luận tụi bây có mục đích gì, dám ra tay với địa tinh, vậy thì tao sẽ chặt đứt móng vuốt của tụi bây.

Hai tên thủ vệ Zombie còn chưa kịp nhào tới thì đã hóa thành phấn vụn giữa không trung.

Chu Dương đi thẳng một đường không gặp trở ngại. Loại Zombie thủ vệ này dù có trí khôn thì thực lực vẫn quá kém, so sánh với đám Zombie phổ thông thì cũng không mạnh hơn là bao, ưu điểm duy nhất chính là chúng nó vẫn còn duy trì trí tuệ.

Điều khiến Chu Dương cạn lời là tích phân của bọn chúng lại y hệt Zombie phổ thông, quả là yếu ớt cực kỳ.

  • Zombie tiến hóa còn mạnh hơn cả tụi bây! Thật là cay gà!

Tại sao ở Trung Quốc anh còn có thể gặp rất nhiều Zombie tiến hóa mà khi đến Hàn Quốc lại không hề đụng phải một con nào.

Đáng nói là chỉ đối mặt đám Zombie yếu như gà này mà người Hàn Quốc lại bị áp chế tới mức này, không thấy được bao nhiêu người sống. Không thể không nói, Hàn Quốc thật là yếu đến đáng thương.

Chu Dương không có dừng lại, anh tiếp tục đi vào sâu bên trong.

  • Kẻ rảnh rỗi dừng bước, đây không phải là nơi mà mày có thể tới!

Một tên đàn ông to con cao chừng ba mét đứng canh ở cửa thang lầu, ánh mắt của anh ta là màu xanh lục u ám, trên da phủ đầy mụn mủ bọc đầu đen, nhìn thoáng qua hệt như một con cóc ghẻ có hình dạng con người.

  • Nhân loại!

Chu Dương đánh giá con cóc ghẻ có hình người kia, đối phương không giống đám Zombie thủ vệ kia, anh ta chính là một nhân loại bằng xương bằng thịt.

Phải nói là anh ta cũng tương tự như Kim Tú Tuệ, hai người này đã bị người Nurkse cải tạo cơ thể bằng một loại thủ đoạn không biết tên, nhờ đó mà có được lực lượng siêu phàm.

Đương nhiên, bọn họ sẽ bị biến thành con rối của người Nurkse, bị khống chế bởi đối phương, trở thành thủ vệ trung thành và tận tâm.

  • Bất kỳ kẻ xâm nhập nào đều phải chết!

Từng cái mụn mủ bọc đầu đen trên người tên to con này gồ lên, nhìn hết sức buồn nôn.

Sau một khắc, một chất dịch nhờn màu xanh nhạt được phun ra từ từng cái mụn mủ bọc đầu đen đó, văng tung tóe khắp nơi.

Thứ này có tính chất ăn mòn, từng giọt dịch màu xanh rơi trên mặt đất hoặc là trên vách tường toát ra khói đen cuồn cuộn, xen lẫn một mùi hôi thối gay mũi.

Ngửi được mùi này, thân thể của Chu Dương có chút khó chịu nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.

Nếu anh dự đoán không sai thì trong đám khói này có độc.

Nhưng mà do cơ thể của Chu Dương quá mạnh mẽ, độc tố còn chưa có cơ hội phát tác thì đã bị hệ miễn dịch tiêu diệt một cách nhanh chóng.

Tên cóc ghẻ kia ra tay không ngừng nghỉ, có điều từng bãi dịch màu xanh chưa tới gần Chu Dương thì đã bị anh đánh bay ra ngoài.

Cho dù Chu Dương không sợ độc nhưng cũng không có đồng nghĩa anh nguyện ý bị mấy thứ dơ bẩn này dây dưa.

Tên cóc ghẻ mở miệng ra, một cục đàm màu xanh bắn về phía Chu Dương.

Cục đàm bị ngọn lửa vô hình đốt trọi, toát ra ngọn lửa màu xanh lá u tối, trong không khí tràn ngập sương độc màu xanh.

  • Thân là nhân loại, thế mà mày lại giúp đỡ kẻ địch bên ngoài!

  • Chết đi!

Sóng khí nóng bỏng sôi trào, ngọn lửa màu đỏ chợt lóe lên.

Trong phút chốc, sương độc và ngọn lửa màu xanh, kể cả tên cóc ghẻ kia đều tan biến không còn dấu tích.

Chu Dương không ngừng bước, dẫn theo ngọn lửa tiếp tục đi lên.

Ngọn lửa không hề ảnh hưởng tới Chu Dương, ngay cả một cọng tóc cũng không có dấu hiệu gì là bị nóng đến xoắn lại.

Chu Dương mới đi được mấy bước thì có ba tên nhân loại canh trước mặt anh.

Giống như tên cóc ghẻ kia, ba tên này đều là con rối của người Nurkse, sau khi nhìn thấy Chu Dương, bọn họ không nói không rằng, trực tiếp vọt lên đánh giết.

Một tia sáng thoáng qua, ba tên kia bị cắt thành vô số mảnh nhỏ, cảnh tượng đẫm máu dị thường.

Đi qua năm cửa, trảm sáu tướng, không có ai là kẻ địch của Chu Dương.

Không người nào có thể ngăn trở bước chân của anh, cho dù chỉ là một giây.