Hai túi thức ăn trước mắt đủ để cô kiên trì một tuần lễ, tiết kiệm ăn thậm chí có thể kiên trì tới nửa tháng.
Lâm Duyện Nhi vừa mới nhặt túi lên đã bị Trình Khả Nhi vứt xuống lần nữa.
Lâm Duyện Nhi sững sờ trong chốc lát, trên mặt lộ ra vẻ không vui.
Thức ăn ở tận thế quá trân quý! Những thứ này có thể cứu mạng một người đấy!
Dính một chút máu mà thôi, rửa sạch thì vẫn có thể ăn mà.
Đặc biệt là bánh bích quy và đồ ăn vặt, còn chưa quá hạn sử dụng, có túi chứa, chúng nó rất sạch sẽ.
Ở thời đại hòa bình, nữ minh tinh như Lâm Duyện Nhi làm sao có thể khom lưng vì thức ăn dính máu, đại đa số người nhìn thấy thức ăn dính máu đều sẽ cảm thấy xúi quẩy, tự nhiên là sẽ vứt bỏ không đụng vào.
Huống chi...
Trình Khả Nhi nhìn thoáng qua, da trái táo và vỏ quả cam đã phủ đầy nếp nhăn.
Loại quả này đã sớm không tươi, nói không chừng bên trong đã bắt đầu thối rữa, cho dù có đưa cho người khác thì cũng ít có người ăn.
Trình Khả Nhi cảm thấy mình thật may mắn, nếu như cô không gặp được Chu Dương, có lẽ mình cũng sẽ giống như Lâm Duyện Nhi bây giờ....
Mỗi ngày lo lắng sợ hãi, ăn không đủ no.
Chu Dương thấy được vẻ mặt khổ sở của Lâm Duyện Nhi, cười khẽ một tiếng:
Lâm Duyện Nhi còn muốn nói thêm cái gì, lại bị Chu Dương bá đạo kéo qua, một dòng nước nóng nhiệt độ vừa phải bao phủ toàn thân của cô, phác hoạ ra đường cong lả lướt.
Chu Dương không nhịn được nhìn một hồi, khống chế nguyên tố nước, trong nháy mắt, Lâm Duyện Nhi cảm thấy toàn thân rất là khoan khoái.
Thậm chí ngay cả quần áo cô cũng như được giặt sạch, một sự thoải mái không nói nên lời.
Lâm Duyện Nhi giận dỗi trừng mắt nhìn Chu Dương một cái, cô cảm thụ dòng nước nóng chui vào một vị trí tư mật.
Cảm giác kia rất thoải mái.
Tên bại hoại này!
Nếu em đã quyết định trở thành vợ của anh thì làm sao anh sẽ bạc đãi em được chứ?
Vô luận em muốn ăn cái gì thì anh đều có thể đáp ứng!
Trong giọng nói của Chu Dương lộ ra sự tự tin tràn đầy.
Đồ ăn ở bên trong không gian giới chỉ chi hoàn chồng chất như núi, cho dù lấy toàn bộ ra để cho vạn người ăn thì cũng dư sức chống đỡ mười năm, có thể tưởng tượng đây là lượng thức ăn khổng lồ đến mức nào.
Dù sao thì Chu Dương cũng đã dời trống bảo khố của Cadila.
Ngoại trừ nguyên liệu nấu ăn cực kỳ thưa thớt, những thứ khác thì Chu Dương đều có thể lấy ra, thậm chí trên địa tinh không có, Chu Dương cũng có.
Hai mắt Lâm Duyện Nhi sáng lên, sở dĩ cô sẽ nhặt thức ăn nhuốm máu là bởi vì tại tận thế đã nghèo đến sợ. Nếu không thì lấy thân phận cùng tiêu chuẩn cuộc sống của cô ở thời đại hòa bình, làm sao sẽ cảm thấy hứng thú đối với mấy thứ này.
Chu Dương dẫn Lâm Duyện Nhi vào bên trong Batmobile, nữ đầu bếp xinh đẹp Ninh Thải Hà bắt đầu bận túi bụi, dị năng băng và lửa cùng lên trận, cô nàng bắt đầu chơi ma pháp để xử lí nguyên liệu nấu ăn.
Không lâu sau, từng món ăn nóng hổi được bày lên trên bàn.
Thịt ba rọi kho tàu, gà cay, tôm hùm chua cay, bít tết nướng, ốc hấp mỡ hành, bạch tuộc chiên, cơm lươn...
Đủ loại thức ăn đã thấy hay chưa từng gặp qua được bày tràn đầy một bàn lớn, ít nhất có hơn ba mươi loại mỹ thực. Chưng, chiên, rán, nướng, xào, nấu, hun, hầm, đủ loại cách làm, muốn gì thì có đó.
Nhìn thoáng qua, quả thực là thịnh yến cho thị giác.
Mùi hương thức ăn chui vào mũi của Lâm Duyện Nhi, kích thích vị giác, nước bọt ứa ra không ngừng.
Chu Dương nhìn vẻ mặt không thể tin được của Lâm Duyện Nhi, anh nở nụ cười hết sức rực rỡ.
Bất luận ai trở thành người phụ nữ của anh, cô ấy đều sẽ trở thành người hạnh phúc nhất trên thế giới này!
Ừm, buổi tối còn cho em uống sữa bò nữa!
Có câu nói, phụ nữ được dễ chịu sẽ hết sức xinh đẹp.
Những lời này không phải là giả!
Lâm Duyện Nhi nhịn đói một tháng, dinh dưỡng không đầy đủ, lại thêm cả người vẫn luôn ở trong trạng thái kinh hoàng một thời gian dài, vô luận là dáng người hay khí sắc đều không tốt.
Nhưng mà chỉ mới một đêm ngắn ngủi, Lâm Duyện Nhi giống như lại được tái sinh lần nữa.
Không chỉ da thịt trở nên trắng nõn hồng hào, dồi dào bóng loáng, tinh thần của cô cũng khôi phục như trước, lại biến trở về thành một đại mỹ nhân lần nữa.
Thậm chí cô càng xinh đẹp hơn so với trước kia.
Dù sao thì cô nàng cũng vừa mới trải qua sữa bò tẩy lễ của Chu Dương...
Lâm Duyện Nhi cảm thụ lực lượng cường đại phun trào trong cơ thể, nóng lòng muốn thử.
Vô luận là đàn ông hay là đàn bà, mỗi người đều có khát vọng nắm giữ lực lượng cường đại, chỉ là mức độ mạnh yếu không giống nhau mà thôi.
Lâm Duyện Nhi trải qua khảo nghiệm của tận thế, càng ngày càng hiểu rõ sự quan trọng của việc có được thực lực cường đại.
Cô vốn tưởng rằng Chu Dương chỉ là nói dối lấy lệ mình, không ngờ làm chuyện kia thật sự có thể nắm giữ siêu năng lực.
Chu Dương hoàn toàn dùng miệng lưỡi của lão sói xám lừa gạt cô bé quàng khăn đỏ.
Tin anh mới là chuyện ma quỷ!
Lâm Duyện Nhi trợn trắng mắt, cuối cùng vẫn là ngọt ngào đồng ý.
Mặc dù lúc đi đường bất tiện, nhưng mà tinh thần phấn khởi làm cô không để ý tới thân thể mệt mỏi, hào hứng bước xuống Batmobile.
Từng dòng nước vờn quanh cánh tay cô, sau đó biến thành một con thỏ nhỏ, nhảy hai ba lần đến phương xa.
Ầm!
Giống như quả bom nổ tung, vô số dòng nước văng ra bốn phương tám hướng, mặt đất và vách tường bị xuyên thủng ra từng cái lỗ thủng sâu hoắm.
Lâm Duyện Nhi che miệng, trong mắt đều là vẻ không thể tin được.
Uy lực còn vượt xa lựu đạn không biết bao nhiêu lần.
Đây là năng lực hiện tại của Lâm Duyện Nhi, dị năng hệ Thủy cấp độ C, uy lực cũng không tệ.
Chu Dương không có cho cô ăn quả dị năng, dù sao thì anh không có sử dụng đồng xu may mắn, cho Lâm Duyện Nhi ăn cũng khó mà thức tỉnh được dị năng lợi hại.
Loại sự tình này đương nhiên là phải từ từ mà tới.