Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Nhưng mà khi chủ tiệm nhìn thấy đám người bên ngoài bị sấm sét đánh chết, ít nhất cũng mấy trăm người, khóe mắt anh giật giật mấy lần.
Tại sao mình lại dám đầu độc tên đại ma vương này chứ? Chẳng lẽ là ngại chết không đủ nhanh à?
Tôi suýt nữa đã quên rồi, phần thức ăn này không đủ nóng. Ngài là khách tôn quý của bổn tiệm, tôi không thể dùng loại thức ăn này để chiêu đãi ngài được, nếu không thì đó là vũ nhục ngài!
Mong ngài hãy cho tôi được biểu thị sự xin lỗi chân thành nhất!
Chủ tiệm cơm nào dám hạ độc vào thức ăn của Chu Dương nữa, anh vội vàng đổ sạch mớ thức ăn có vấn đề, lại chuẩn bị một phần khác.
Lần này còn dụng tâm hơn lần trước rất nhiều, đích thân chủ tiệm còn đứng bên cạnh giám sát.
Anh sợ đầu bếp còn muốn làm động tác nhỏ, tiếp tục hạ độc Chu Dương, đến lúc đó dính líu đến trên đầu của mình, sau đó bị đập chết bằng một tát, lúc đó anh tìm ai kể khổ bây giờ?
Chu Dương không sợ đối phương thật sự hạ độc vào thức ăn. Với tố chất thân thể mạnh mẽ còn có năng lực của sinh mệnh chi vương, coi như là loại thuốc độc mạnh nhất thì cũng không hề có chút tác dụng với anh.
Có thể độc chết Chu Dương, coi như họ trâu bò.
Thức ăn ở Cadila có sự khác biệt rất lớn so với thức ăn ở Địa Cầu, hơn nữa còn có chuyên ngành nghiên cứu sâu hơn về ẩm thực, cho nên thức ăn ở đây không những tinh xảo mà hương vị cũng là tuyệt hảo.
Thậm chí Chu Dương còn sinh ra mấy phần không đành lòng hủy diệt nơi này.
Sau này ở Địa Cầu chán rồi thì có thể tới nơi đây nghỉ phép.
Ăn uống xong xuôi, Chu Dương lấy khăn lau miệng rồi cười nói:
Ăn cơm chùa còn nói một cách tươi mát thoát tục như vậy, quả thật là lần đầu tiên gặp được trên đời.
Nhưng mà vô luận là nhân viên làm việc hay là chủ tiệm, từng người đều cảm ơn rơi nước mắt.
Câu này của Chu Dương còn tuyệt vời hơn rất nhiều việc đưa tiền xong sau đó tiện tay đập chết họ.
Chu Dương vươn vai một sau đó bước ra khỏi tiệm cơm. Nhưng anh chưa đi được mấy bước thì đã thấy có vô số người ăn mặc áo tác chiến đặc biệt, cầm vũ khí khoa học kỹ thuật cao hoặc là vũ khí cận chiến bao vây mình.
Họ nhìn thấy Chu Dương như gặp đại địch.
Một người đàn ông vóc dáng gầy yếu nắm lấy một thanh kiếm sải bước hướng về phía Chu Dương.
Mọi người rối rít đặt ánh mắt lên người nọ.
Robin, đại đệ tử của Khai Thiên Kiếm Thánh!
Nhân vật phong vân của Cadila!
Mà kẻ giao chiến với anh ta chính là tên nhân loại cả gan bước vào Cadila, rêu rao phải hủy diệt nơi này. Hai người đụng độ nhau, ắt hẳn sẽ có một trận đấu kinh thiên động địa, và rồi trận chiến này sẽ trở thành truyền thuyết được lưu truyền vĩnh cửu.
Tôi là...
Đừng có cản đường!
Chu Dương tùy tay vung một tát, Robin còn không cơ hội phản ứng thì đã trực tiếp bị đánh thành thịt nát.
Toàn trường hoàn toàn tĩnh mịch!
Chu Dương nhìn về phía đám người Cadila, cười hỏi:
Toàn bộ dân chúng Cadila yên lặng như tờ.
Robin, đại đệ tử của Khai Thiên kiếm thánh cứ thế mà ngỏm củ tỏi?
Cái này hoàn toàn khác hẳn trong tưởng tượng của họ, vốn dĩ mọi người đều cho rằng hai người có lực lượng tương đương nhau, đấu bất phân thắng bại, thậm chí họ còn ảo tưởng cảnh tượng nhân loại bị đánh thua thê thảm.
Nhưng mà kết quả lại quá ngoài ý muốn rồi, người mà họ coi là lá bài tẩy dựa vào thì đã bị đập chết như một con gián….
Chu Dương nói một câu, trong giọng nói đã bắt đầu hơi không kiên nhẫn.
Toàn bộ mí mắt người Cadila giật vài cái, họ rất muốn đánh người.
Cao thủ như Robin còn bị Chu Dương tiện tay đập chết, như vậy thì ai mới là đối thủ của anh đây?
Sợ rằng chỉ có Khai Thiên kiếm thánh cự phách của Cadila.
Biến hóa biểu cảm lớn nhất thuộc về Noelle, anh trải qua một đợt tuyên truyền tạo thế, chuẩn bị vẹn toàn mọi mặt, chỉ còn ngồi chờ một trận chiến đạt được thắng lợi, triệt để đánh sụp Chu Dương.
Cho dù Robin không địch lại thì Noelle vẫn còn lá bài dự phòng, anh đã âm thầm an bài mấy cái cao thủ thực lực kém hơn Robin ẩn núp ở xung quanh, chuẩn bị thừa dịp Chu Dương suy yếu mà lao tới tập kích.
Danh tiếng?
Đây là thứ gì?
Chỉ cần có thể đạt được thắng lợi, cho dù danh tiếng có thúi thì anh cũng có biện pháp tẩy trắng.
Huống chi, nếu anh giết chết tên đại ma vương Chu Dương này thì thứ nhận được chính là danh dự và khen ngợi.
Vạn sự đã chuẩn bị đầy đủ, có điều kịch bản lại không đi theo chiều hướng như dự định của anh!
Loại cao thủ có chiến lực đỉnh cao như Robin thế mà lại như là món đồ chơi bị tiện tay đập chết, như vậy những người còn yếu hơn Robin tiến lên há chẳng phải là chịu chết?
Nhân loại không phải một chủng tộc nhỏ yếu, lạc hậu và ngu xuẩn à?
Tại sao lại xuất hiện một con quái vật như Chu Dương chứ?!
Chu Dương đảo mắt nhìn quanh một vòng, không thấy thủ lĩnh Cadila, tâm trạng anh rất khó chịu.
Xem ra tụi bây căn bản không coi tao ra gì!
Đến cùng là do tao quá mức nhân từ!
Chu Dương cười lên, giọng nói càng ngày càng lớn.
Anh đã biết nguyên nhân, cao tầng Cadila tham sống sợ chết, bọn anh không dám cầm mạng nhỏ của mình đi mạo hiểm, thậm chí là ngay cả lộ mặt cũng không dám.
Nhân loại, mày đừng quá kiêu ngạo, nơi đây không phải là chỗ mà mày có thể giương oai!
Ở đây đều là người Cadila, nơi này chính là đất chôn của mày!
Các binh lính đã sớm có được mệnh lệnh của cao tầng Cadila, giết chết không cần luận tội.
Họ giơ súng năng lượng lên, vô số tia năng lượng bắn nhanh về hướng Chu Dương
Người nên tức giận là tao mới đúng!
Tao rất tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!
Chu Dương nhẹ nhàng giậm chân một, mặt đất chấn động điên cuồng, vô số cột đá chui lên mặt đất rồi xuyên qua người từng tên binh lính ra tay với Chu Dương.
Hàng ngàn binh lính Cadila đã bị tiêu diệt chỉ trong một chiêu!