Tất cả tiến triển vô cùng thuận lợi, chiến đấu kéo dài hơn một tiếng thì Chu Dương đã cho ra kết luận, Kayle và nhân loại hoàn toàn không sự khác biệt.
Trải nghiệm rất không tồi!
Dương ca, anh càng ngày càng tệ rồi!
Anh chỉ là cứu vớt một người phụ nữ bị mất trí nhớ, ban cho cô ấy một khởi đầu mới mà thôi.
Chu Dương nhìn Kayle vẫn là dáng vẻ lạnh như băng, sinh ra hứng thú nồng đậm đối với trí nhớ của cô.
Lần này có lẽ mình sẽ nhìn thấy quá trình tạo ra thiên sứ chiến đấu, thậm chí còn có thể chính mắt nhìn thấy dáng vẻ của lão ca thượng đế.
Muốn làm là làm, Chu Dương không cố kỵ, trực tiếp vận dụng năng lực Kẻ nắm giữ ký ức rồi bước vào thức hải của Kyle.
Hắc ám, hắc ám kéo dài thời gian rất lâu.
Dù Chu Dương đã cấp tốc đi ngược dòng đại dương ký ức, nhưng mà vẫn hao phí thời gian không ngắn.
Điều này chứng minh Kyle đã ngủ say thời gian rất lâu, dựa theo sự tính toán của Chu Dương thì ít nhất cũng phải là một ngàn năm trở lên.
Cái này đối với người mới sống hơn hai mươi năm như Chu Dương mà nói, xác thực là quá mức xa xôi.
Sau khi đột phá khu ký ức hắc ám, Chu Dương cảm thấy hoa mắt, sau đó cảnh tượng bỗng nhiên thay đổi. Xuất hiện trước mặt Chu Dương là một mảnh chiến trường cổ hoang tàn, đâu đâu cũng có máu và các bộ phận đứt gãy. Từng con quái vật có hình thể cao đến mấy chục mét, thậm chí mấy trăm mét ngã xuống mặt đất, tất cả đều là chủng tộc kỳ lạ mà từ trước tới nay anh chưa nhìn thấy.
Đương nhiên, nổi bật nhất là từng chùm sáng vô cùng thánh khiết trên bầu trời, kia là đại quân thiên sứ!
Phần lớn đều là thiên sứ hai cánh, thiên sứ càng nhiều cánh thì số lượng càng ít, đến cấp bậc cao nhất là Thiên Sứ mười hai cánh cũng chỉ có mười ba người, Kayle chính là người nhỏ nhất.
Thần chiến chém giết cực kỳ kịch liệt, tình cảnh cực kỳ tàn khốc, không chỉ có phe Quang Minh nắm giữ Thiên Sứ chiến đấu, phe Hắc Ám cũng có được quân đoàn Ma Tộc cường đại của mình, số lượng còn nhiều hơn cả Thiên Sứ.
Chu Dương quan sát một hồi, rất nhanh mất đi hứng thú.
Cái gọi là thần chiến, trong mắt Chu Dương chính là trò cười.
Tuy là anh chưa từng kiến thức qua lực lượng của thần linh, nhưng lại có suy đoán mơ hồ.
Loại cấp bậc như thần linh, chỉ cần không đối mặt cao thủ cùng cấp bậc, cho dù là bị một đám tép riu cấp thấp bao vây thì sẽ có bất lợi gì chứ?
Sử dụng thần chi lực là đã có thể dễ dàng tiêu diệt toàn bộ rồi.
Hai đại bá chủ mấy người có thù thì tự tiến lên đánh nhau là được, tìm tiểu đệ để quyết đấu thì có ích lợi gì?
Lẽ nào bọn họ có thể quyết định sống chết của thần linh sao?
Bản thân thì không dám tiến lên, chỉ phái tiểu đệ đánh nhau. Đánh cho ngươi chết tôi sống, đại lão hai phe lại Lã Vọng buông cần, không can thiệp vào.
Cái này gọi là cái gì?
Rõ ràng bọn họ coi thần chiến là thứ để tiêu khiển!
Biến thuộc hạ của mình thành quân cờ, liều sống liều chết, kết quả lại chỉ lấy được sự thắng bại có cũng được, không cũng không sao.
Có lẽ còn có lợi ích được phân phối mà không muốn ai biết.
Thật là đáng thương!
Chu Dương tiếp tục đi sâu vào thức hải của Kyle, chuẩn bị dò xét phần ký ức quan trọng nhất của cô.
Anh mong muốn nhìn thấy ký ức liên quan tới thượng đế, hoặc là phương pháp tạo ra binh khí giống như Thiên Sứ chiến đấu cũng tốt.
Suy nghĩ một chút, có thể tạo ra một quân đoàn thiên sứ thuộc về mình, ừm, quân đoàn thiên sứ mỹ nữ, sau này có chuyện gì thì cứ để bọn họ giải quyết.
Trừ chuyện đó ra thì mình còn có thể làm người thiết kế một phen, vô luận là dạng mỹ nữ gì đều có thể tạo ra ra, mỗi người đều là cực phẩm, mới suy nghĩ một chút thôi là đã thấy kích động rồi.
Chu Dương lướt qua những mảnh ký ức rời rạc của Kyle, đi thẳng tới nơi sâu nhất trong thức hải.
Nơi sâu nhất là một đại điện thánh khiết, tản ra thánh quang không gì sánh kịp. Vô số tinh linh màu trắng đang xướng thánh ca, khen ngợi sự tồn tại chí cao vô thượng và vĩ đại.
Nhìn qua rất là có phong cách, nhưng mà Chu Dương lại không tìm được hình bóng của Thần Quang Minh.
Đúng vậy, sau khi cướp được ký ức một ngàn năm của Kyle thì Chu Dương cũng chỉ biết được vẻn vẹn một vị thần là Thần Quang Minh.
Cuối cùng thì Chu Dương đã đi tới đầu nguồn thức hải của Kyle, cũng chính là nơi sinh sản và tạo ra ra cô.
Năng lượng quang minh vô cùng vô tận như nước chảy, hình như phải biến thành đại dương, đây là cội nguồn của thức hải, cội nguồn của ý thức và trí khôn.
Một chùm sáng to lớn đứng trên đại dương quang minh, bàn tay phác họa từng đạo quỹ tích huyền ảo.
Hắn tùy tiện chụp tay vào biển ánh sáng, quang minh vô cùng vô tận xuất hiện những gợn sóng mãnh liệt, sau đó từng bước ngưng tụ thành hình người, sau lưng sinh trưởng sáu đôi cánh chim, chính là dáng vẻ của Thiên Sứ mười hai cánh.
Chùm sáng hình như cảm nhận được cái gì, nó nhìn thoáng qua về phía Chu Dương.
Sau một khắc, trước mắt Chu Dương là một mảnh trắng xóa, anh chỉ thấy có một mảnh ánh sáng trắng cực kỳ chói mắt. Sau đó toàn bộ thức hải trở nên dâng trào, như là cơn sóng thần chụp về hướng Chu Dương.
Không hổ là Thần Quang Minh!
Cách một dòng sông mà vẫn có thể phát hiện mình! Hơn nữa còn muốn ra tay tiêu diệt!
Chu Dương không thể không cảm thán, lực lượng thần linh quả nhiên không thể phỏng đoán.
Nhưng mà chú mày cho mình là thần linh thì anh đây sẽ sợ sao?
Nếu mà chú mày là bản tôn Thần Quang Minh thì đương nhiên là anh đây sẽ chạy trốn rất xa. Nhưng mà chú mày chỉ là một ấn ký khắc ở bên trong thức hải của Kyle, như vậy mà cũng đòi ra tay với anh mày?
tôi là người chưởng khống ký ức!
Bên trong thức hải thì tôi chính là thần!
Hình thể của Chu Dương trở nên vô cùng cao to, vô số mảnh vỡ ý thức được Chu Dương ngưng tụ thành một thể thống nhất, sau đó anh đột nhiên vung một quyền nhắm ngay chùm ánh sáng kia.