Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 167: Diệt Ma, Hắc Ám Chi Chủng




Những câu này hẳn là do tụi này nói với chú mới đúng!

  • Nơi này không phải là nơi đua xe, anh mau rời khỏi nơi này đi!

Mộ Kiếm Tinh có ý tốt đưa ra lời nhắc nhở cho Chu Dương.

  • Chú quản cái tên đó làm cái khỉ gió gì, người tôi muốn đi chết thì sao mà cản được chứ!

Chu Dương đột nhiên cười lên, giống như là phát hiện chuyện thú vị.

  • Mấy người đến tiêu diệt ma vật nơi này à? Thật là trùng hợp! Tôi cũng vậy!

Anh nhảy ra khỏi xe, bày ra dáng vẻ rất quen thuộc với đám người kia.

Trong mắt mọi người thoáng hiện lên vẻ cảnh giác, Hồng Trường Hoa đeo thánh giá đi tới, một luồng ánh sáng trắng hiện lên rồi chiếu vào người Chu Dương, nhưng không việc gì xảy ra.

Anh ta quay sang mọi người rồi lắc đầu:

  • Không vấn đề gì, không phải là người của phe hắc ám.

Uy hiếp trí mạng nhất ở tận thế hơn phân nửa đến từ sau lưng, họ đã chứng kiến quá nhiều người chết thảm tại trong tay “người một nhà”, cho nên không thể trách họ cảnh giác cao độ đối với sự xuất hiện của Chu Dương…..

  • Nơi này không phải loại tôm tép gì có thể vào được! Nhiệm vụ trừ ma cứ để cho dân chuyên nghiệp, nếu chú mày còn muốn sống thì mau cút xa một chút!

Đầu Hổ Béo hất hàm lên mặt khinh thường Chu Dương.

  • Xem ra mấy người rất lợi hại, tốt thôi, tôi ở đây chờ các người mang tin thắng lợi trở về!

Họ vội vàng muốn tìm chết thì Chu Dương cũng không tiện ngăn cản, anh trơ mắt nhìn nhóm người kia biến mất trong bóng đêm.

  • Tới rồi à? Chúng tôi đã chờ các người thật lâu!

Đoàn người đi được năm phút thì có một ngọn gió vô hình thổi qua, sau đó ngưng tụ thành dáng vẻ của Phong Ma Sứ Hắc Sát.

  • Quả nhiên, bọn quái vật đã sớm có chuẩn bị, mọi người nên cẩn thận!

Cả nhóm không ngờ đám quái vật lại đang chờ đợi mọi người tiến vào, họ vừa nghe xong những câu này như là gặp phải đại địch, thậm chí còn có vài người theo bản năng cách xa Mộ Kiếm Tinh.

Lời nói của ma vật làm bọn anh rất hoài nghi Mộ Kiếm Tinh, không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn, cẩn thận có thể dùng thuyền cả vạn năm.

  • Lão Hắc, mày mắt mù rồi à?! Người sống mà còn có thể nhận sai! Bọn chúng không phải là Chu Dương!

Hắc khí trên bầu trời cuồn cuộn, Thiên Cương cũng đồng dạng toát ra, vỗ cánh treo người ở giữa không trung.

  • Cái tên Chu Dương kia sẽ không bị dọa sợ đến mức quay đầu chạy như vậy!

Ánh mắt của Dực Ma Sứ Thiên Cương thoáng lướt qua người Hồng Trường Hoa, sắc mặt trở nên bất thiện, ma quỷ họ đều có một loại chán ghét trời sinh đối với loại lực lượng thánh khiết này.

Một bóng dáng như trâu điên xông tới, Lực Ma Sứ Cuồng Bá cũng có mặt.

Xuất hiện cuối cùng là Ấm Ma Sứ Thụ Mỗ, vô số dây mây biến ảo quấn quanh người bà tôi.

Thụ Mỗ vừa xuất hiện thì Mộ Kiếm Tinh hoàn toàn ngây người, anh không khỏi kinh hô một tiếng:

  • Bà nội, bà còn sống à?

  • Tại sao bà lại biến thành dáng vẻ này?!

Chín người khác nghe thấy Mộ Kiếm Tinh nói như vậy, đồng loạt cách xa anh ta hơn.

  • Khặc khặc, đây không phải là đứa cháu ngoan của bà à? Con đã đến xem bà nội rồi! Bà nội rất tốt, chân đã không còn đau như trước nữa.

  • Có thể nhìn thấy cháu ngoan thật là tốt! Các cậu là người mà cháu tôi dẫn tới, như vậy thì tôi sẽ các cậu một phần cơ duyên!

Thụ Mỗ vung tay lên, hơn mười viên hạt giống màu đen được vứt trên đất, tản ra ánh sáng thâm thúy mà hắc ám.

  • Đây là Hắc Ám Chi Chủng, có thể giúp các người đạt được lực lượng của bóng tối, trở thành một thành viên trong chúng tôi.

  • Nếu không phải chủ thượng đang gặp phải một đại địch thì căn bản sẽ không cầm Hắc Ám Chi Chủng cho các người, hi vọng các ngươi cần phải quý trọng cơ hội này.

Mặc dù là nói cho mọi người nghe nhưng ánh mắt của Thụ Mỗ lại chỉ nhìn về phía Mộ Kiếm Tinh.

  • Vì để gặp lại cháu trai nên bà mới biến thành dáng vẻ như bây giờ.

  • Nếu như con còn coi bà là bà nội, nguyện ý báo đáp ân nuôi dưỡng vậy thì phải nghe lời của bà. Nếu con ăn Hắc Ám Chi Chủng vào thì hai bà cháu tôi sẽ lại được ở cùng nhau.

Mộ Kiếm Tinh cầm một viên Hắc Ám Chi Chủng lên rồi đặt ở lòng bàn tay, trong mắt là sự giằng co kịch liệt.

  • Chú đừng bị bà ta đầu độc, bà ta đã là ma vật, không phải bà nội của chú đâu!

Mọi người vội vàng lên tiếng khuyên nhủ Mộ Kiếm Tinh, không hy vọng anh ta làm ra chuyện ngốc nghếch.

  • Đó là bà nội của tôi, tôi nguyện ý đi theo bà!

Sau đó, Mộ Kiếm Tinh nhanh chóng nuốt Hắc Ám Chi Chủng vào bụng, không chút do dự.

Chín người khác đồng loạt ngây ngốc, đã nói cả nhóm cùng nhau diệt ma, thế mà hiện giờ chú mày lại là người đầu tiên chủ động hàng địch, đây là cái quỷ gì!

Tên lừa bịp!

Mọi Người Đừng Hoảng Hốt, Đây Là Thao Tác Cơ Sở

  • Lực lượng thật là mạnh mẽ! Ha ha, quả nhiên là bà nội không lừa mình!

Từng luồng hắc khí ngưng tụ trên người Mộ Kiếm Tinh, toàn thân anh ta phủ đầy ma văn, trên đầu mọc ra ba cái sừng nhọn, hai bàn tay biến thành móng vuốt sắc bén.

  • Không hổ là cháu của bà, lực lượng sau khi thức tỉnh còn mạnh hơn cả bà!

Thụ Mỗ vừa mừng vừa sợ.

  • Chúc mừng Thụ Mỗ!

Ba đại Ma Sứ chúc mừng cho Thụ Mỗ, vẻ mặt tràn đầy hâm mộ, điều này đồng nghĩa với việc thế lực của bà ta lại lớn mạnh thêm một phần.

  • Các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Đây là cơ duyên của các người đấy!

Lực Ma Sứ Cuồng Bá nhìn đám người kia la lên một tiếng.

  • Phi! Không phải ai cũng không có cốt khí như tên kia! Ma đầu, tụi tao và chúng mày không gì để nói! Hôm nay tụi tao muốn trừ ma vệ đạo!

  • Bạo Liệt Hỏa Cầu!

  • Dạ Nha Chi Vũ!

  • Đao Phiến Vũ!

  • Thứ Cốt Chi Mâu!

Họ có thể cảm nhận được áp lực mạnh mẽ trên người Ma Sứ, cho nên vừa ra tay chính là đại chiêu, muốn tiêu diệt bọn chúng trước, không cho cơ hội phản công.

  • Đều là thứ thấp kém!

Phong Ma Hắc Sát nhấc lên từng luồng cuồng phong, toàn bộ hỏa cầu, dạ nha, lưỡi đao, trường mâu đều bị gió lớn cuốn bay lên cao.

Một chiêu đã phá được đại chiêu mà họ liên thủ lại!

Quá mạnh!

Ma Sứ vừa ra tay là đã lập tức phân cao thấp, ngay cả sát chiêu của họ cũng bị Sứ Ma giải quyết dễ như trở bàn tay.

Hơn nữa đối phương còn không chỉ có một mình, ngoại trừ Mộ Kiếm Tinh vừa mới chuyển hóa ra thì thực lực của ba tên Ma Sứ còn lại tuyệt đối không kém.