Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 162: Đột kích Thôn Quả Phụ, có kêu rách cổ họng thì cũng không ai tới cứu




Chu Dương đã gặp rất nhiều phụ nữ ở tận thế, phần lớn đều dính vào người đàn ông, trao đổi thân thể để sống lay lắt qua ngày, có người thảm hại hơn bị nuôi nhốt, trở thành nô lệ.

Đây là lần đầu tiên Chu Dương nhìn thấy có phụ nữ tự lập tự cường.

Huống chi vẫn là hơn hai mươi người phụ nữ tụ tập lại một chỗ, quả thật là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Trong lòng Chu Dương dâng lên mấy phần tò mò.

Anh không che giấu, tự nhiên sải bước vào Thôn Quả Phụ.

Lúc này, trong thôn có hơn hai mươi người phụ nữ tụ tập ở một chỗ, trong tay các cô đều có súng, đây là thứ duy nhất họ dựa vào để sống sót tới bây giờ.

Tuổi của nhóm người này chừng ba mươi, hiếm thấy vài người chưa đến hai mươi tuổi.

Tuổi lớn hơn thì hoàn toàn không một người.

  • Có người đến!

Một người phụ nữ làm nhiệm vụ canh gác lên tiếng cảnh báo, chúng nữ rối rít cầm súng lên, che giấu tại vị trí an toàn, sau đó đồng loạt nhắm miệng súng vào Chu Dương.

Đây coi như là thiết nương tử ở tận thế à?

Chu Dương nhìn cách ăn mặc của họ, chủ động cười còn phối hợp mà giơ tay lên, biểu thị mình không có uy hiếp.

  • Là một người đàn ông, xác nhận mục tiêu chỉ có một!

Một người phụ nữ hơn hai mươi tuổi chạy tới, cô vươn tay sờ soạng kiểm tra toàn thân của Chu Dương, bảo đảm trên người anh không vũ khí.

  • Đừng đụng tay đụng chân!

Tiện nghi của Chu Dương anh sao có thể để người khác tùy tiện chiếm như vậy được?

Tuy rằng nhan sắc của người này coi như không tệ, nhưng ánh mắt của Chu Dương đã được hun đúc bởi các cô vợ của mình, trở nên càng ngày càng cao.

Hiện tại người phụ nữ này có thể cho sáu mươi tới bảy mươi điểm, nhưng như vậy vẫn chưa đủ để lọt vào mắt anh.

  • Tôi khuyên anh nên thành thật một chút, trước khi xác nhận anh có sự uy hiếp hay không thì chúng tôi sẽ không ngại đập chết anh!

Mấy người phụ nữ la to, họ nâng súng cao hơn, bày ra dáng vẻ sẵn sàng chiến đấu bất kì lúc nào.

Có câu nói, đàn bà tức giận lên rất đáng sợ, đặc biệt là khi trong tay họ cầm súng.

  • Tôi chỉ là đi ngang qua mà thôi, nhìn thấy nơi này có nhiều phụ nữ tụ tập như vậy cho nên tạt vào xem một chút!

Chu Dương giang tay ra, làm bộ muốn đi.

  • Đừng cho anh ta rời đi, ai biết người này có phải là thám tử hay không, bắt giữ người này lại!

Sau khi xác nhận chỉ có một mình Chu Dương, chúng nữ cầm súng vọt ra, bao vây Chu Dương.

  • Các cô không để cho tôi đi là muốn tôi ngủ với các cô à?

  • Đáng tiếc là tôi không có hứng thú với mấy người!

Tuy rằng nhóm người này ở trong thôn tạm thời không bị quấy rầy, từng người nhìn thoáng qua vẫn còn tính là sạch sẽ.

Nhưng mà vì bị khủng hoảng thời gian dài, không ngủ đủ cho nên hai mắt họ hệt như gấu trúc, sắc mặt cũng vàng như đất do thiếu hụt Vitamin.

Điều này khiến cho nhan sắc của họ bị giảm xuống một cách đáng kể, so với Trình Khả Nhi và các cô vợ khác được ăn ngon uống tốt, tẩm bổ đầy đủ, nhan sắc còn cao hơn thì quả là một trời một vực.

  • Anh ta đẹp trai như vậy, hẳn không phải là người xấu đâu...

Một cô gái chừng mười sáu, mười bảy tuổi liếc nhìn Chu Dương một, sau đó là lần thứ hai, lần thứ ba.

-...

Nếu là thời đại hòa bình, ngoại trừ mấy người rụt rè thì phần lớn đều sẽ tiến lên xin phương thức liên lạc của Chu Dương.

Nhưng đây là tận thế, sau khi lần lượt bị đám đàn ông đả kích hết lần này tới lần khác, kiến thức sự tàn khốc của tận thế, họ đã hoàn toàn thất vọng với những người khác phái.

Mặc dù Chu Dương rất soái, nhưng cũng sẽ không được một chút hảo cảm của các cô…. ừm, nhiều lắm là tăng thêm một điểm so với người khác mà thôi.

Không chỉ nhan sắc của phụ nữ có lực sát thương với khác phái, ngay cả nhan sắc của đàn ông cũng có tác dụng tương tự, cho dù là tận thế thì điều này cũng không hề thay đổi.

  • Lột quần áo của anh ta ra, chúng tôi phải kiểm tra tỉ mỉ hơn, ai biết anh ta có giấu súng hay không?

Một người phụ nữ lên tiếng đề nghị, ánh mắt lập lòe.

Chúng nữ gật đầu đồng ý, vây lại muốn lột quần áo của Chu Dương.

  • Mấy người hơi quá đáng rồi nha! Tôi khuyên mấy cô nên thiện lương!

Chu Dương cảm nhận được rõ ràng, mấy người này là thèm thân mình của anh, một đám không biết xấu hổ.

Thấy Chu Dương biết được suy nghĩ của mình, chúng nữ cũng không xấu hổ, họ bao vây Chu Dương lại. Các cô giống như là lão sói xám, còn Chu Dương chỉ là một con dê con đi nhầm vào ổ sói.

Ai bảo họ người đông thế mạnh!

Lúc trước cánh đàn ông tụ tập một chỗ, bắt nạt phụ nữ yếu đuối, tại sao bây giờ các cô lại không thể bắt nạt ngược lại chứ?

Hiện tại là tận thế, không quy củ, không trật tự, muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần hơi gánh nặng nào trong lòng.

  • Các người đừng có tới đây! Nếu mấy người lại tiến thêm một bước nữa thì tôi sẽ gọi người tới đấy!

Chu Dương không nghĩ Thôn Quả Phụ lại hung tàn như vậy, quá đáng sợ!

Một khi người phụ nữ điên lên thì đàn ông cũng phải sợ hãi!

Họ nghe Chu Dương nói như vậy thì ngược lại cười phá lên:

  • Mau kêu đi! Có kêu rách cổ họng thì cũng không ai tới cứu đâu!

  • Anh nên ngoan ngoãn đi theo chúng tôi đi!

  • Đây không phải là điều đàn ông các anh muốn nhất à?

Khóe miệng Chu Dương co giật, đúng là đổi thành người đàn ông khác, bị nhiều phụ nữ vây quanh như vậy thì đúng là không thể không suy nghĩ nhiều.

Rõ ràng là đám yêu tinh này coi mình là Đường Tăng.

Chu Dương nghiêm mặt, khuyên nhủ lần nữa:

  • Tôi cảnh cáo mấy người lần cuối, đừng có tới đây, nếu không tôi sẽ gọi người tới!

Nhóm phụ nữ của Thôn Quả Phụ không sợ hãi chút nào, dáng vẻ ăn chắc Chu Dương.

  • Yên tâm, chúng tôi sẽ đối đãi với anh thật tốt! Sau khi xong chuyện sẽ bồi bổ cho anh, đừng mơ chúng tôi sẽ buông tha miếng thịt tươi này.

  • Các em mau lại đây! Các em đến chậm một chút là ông xã của các em sẽ bị yêu tinh ăn đấy!