Chương 89: Linh căn trắc thí
"Lần trước là kiểm tra linh hồn lực. Còn giờ là kiểm tra linh căn, không cần phải dùng sức" Lão giả nốc một hớp rượu, tận tình giảng giải cho những thí sinh còn chưa hoàn hồn bên dưới.
"Để giải thích linh căn là gì, thứ này hẳn không được phổ biến ở các tông môn quê mùa, lão phu nói một lần cho các ngươi hiểu, con đường sau đó phải tự đi"
"Linh căn được chia thành bốn chủng loại phân biệt."
"Đầu tiên phổ thông là 1 trong các ngũ hành linh căn của người thường, tốc độ tu luyện tùy vào cơ duyên và nỗ lực."
"Tiếp đến liền là các loại dị linh căn hiếm thấy, khoảng cách người thường và thiên tài sẽ thể hiện rõ rệt ở mức này"
"Loại thứ ba nghĩ cũng đừng nghĩ, thường là song hệ, tam hệ linh căn, không ngoại trừ các linh căn đặc biệt khác"
"Cuối cùng là không linh căn, không có linh căn không hẳn không thể tu luyện, người khác uống một cốc nước, người không linh căn chỉ uống được một giọt. Hướng đi tương lai lại không có một tuyến cố định, thường dừng chân ở Tiên Thiên đến tuổi xế già"
"Nói có vẻ dài dòng, bắt đầu đi, đứng vào trong đài thả lỏng là được" Lão giả phất tay, nói với giọng điệu lười biếng.
KENG KENG! ĐÙNG ĐÙNG!
Trống được đánh lên, báo hiệu cho môn quan thứ ba bắt đầu.
Từng người lấy lại nhận thức, gật gù hiểu rõ cách thức từng bước đi về phía trước, dưới sự dẫn dắt của chủ khảo mà đứng tại bên trong đài lớn.
Thiết bị đo lường dường như là một dạng trận pháp, tu sĩ Tiên Thiên đầu tiên đứng yên ở trung tâm đài khoảng chừng nửa phút thì viền đài phát quang một màu vàng chói rọi.
Trên đầu tu sĩ dưới bình đài hiển hiện ra hình ảnh một cây cỏ xanh biếc.
Chủ khảo ngay lập tức công bố, "Đạt, Mộc linh căn, thích hợp tu luyện công pháp liên quan đến sinh mệnh".
"Đạt, Kim linh căn!"
"Không đạt, không linh căn!"
"Không đạt, linh căn bị hư tổn, vô duyên cầu pháp"
"...."
Trải qua hơn hai tiếng thời gian, đợt sa thải xảy ra với tỉ lệ 1:10 thí sinh, làm dịu đi không khí căng thẳng không ít.
Đen lắm mới phải bị sa thải, mà Trương Dạ lại có tự tin nhất định vào cửa ải thứ ba.
Căn bản dựa vào tốc độ tu luyện của hắn, linh căn chắc chắn không phải là một loại ngũ hành, khả năng cao nằm ở biến dị linh căn mới có thể nhanh như vậy.
Lòng đang đưa ra suy tính cụ thể về việc sau khi làm học viên, việc tiếp theo xảy đến làm Trương Dạ thập phần bất ngờ.
Trên đài là một nam tử phổ thông đâu đâu cũng kiếm được đang đứng kiểm trắc.
Sắc trời chợt trở nên tối rực, vô tận mây đen kéo đến tụ tập lại một chỗ xoáy thành vòng trên đỉnh đầu nam tử đang đứng giữa đài.
ĐÙNG!!!
Bỗng quanh đài trước mắt phát ra một tiếng đùng to tướng, màu sắc viền đài không còn chói loá như vẻ ban đầu.
Thay vào đó là hai màu đen đỏ chiếm nửa viền mỗi bên, trên đầu vị tu sĩ gây ra nguyên nhân hiện ra hình ảnh của một cự đầu ma thú hung tợn.
Kể cả chủ khảo cũng chấn kinh vì một màn phát sinh bất ngờ đang diễn ra trước mặt.
Lão giả say rượu nhướng mày, biến mất tại không trung. Trong nháy mắt đã đứng bên cạnh thanh niên tu sĩ giữa bình đài.
"Ngươi tên gì?"
"Lý Trùng Sinh" Thanh niên chắp tay đáp, lại không mang theo bất kì tia cảm tình nào trong lời nói.
Lão giả say rượu cười hắc hắc, "Haha, thái độ được lắm, đủ ngông. Túy tử ta thích nhất là những kẻ tuổi trẻ ngông cuồng, theo ta học đạo đi"
Lý Trùng Sinh mỉm cười đáp, "Ta có thể theo ngài, nhưng thân đã có sư môn, không thể chấp nhận cùng lúc hai vị".
Túy lão đầu ngẩng ra không nghĩ đến có người dám từ chối mình, rồi lại lắc đầu miễn bàn luận, "Tuổi trẻ chưa trải sự đời. Thôi được, lão già ta không cưỡng cầu, duyên đến duyên đi, đều ở duyên. Theo ta đi"
"Tên này thông quan ta mang đi, còn lại cứ kiểm tra bình thường, vấn đề linh căn, cứ cho hắn là loại hoả linh căn".
Dứt câu, Lý Trùng Sinh cùng lão già tiêu thất khỏi hiện trường dưới hàng ngàn con mắt chứng kiến.
Chủ khảo ngượng ngùng ho khan tiếp tục duy trì buổi khảo hạch bị cắt đứt, "Khụ, vấn đề ngoài luồng phát sinh, tiếp tục đi".
Liên tiếp những đợt biến dị linh căn khác nhau được phát hiện, nghiễm nhiên sau đó dưới sự phân phó của chủ khảo liền có tư cách đặc biệt đi vào bên trong học viện trước những thí sinh phổ thông.
Đó là đặc quyền của thiên tài.
"Đạt, Kim linh căn, có thể tu kim hệ công pháp hoặc vài thứ liên quan đến kim loại như binh khí"
"Đ-đạt.. biến dị linh căn! Ám linh căn! Học viện có vài vị học viên có tương đồng linh căn, ngươi có thể thử trao đổi"
"Lại là biến dị linh căn.. đ-đạt! Huyết linh căn! Chủ tu sát ý! Ngươi liền theo Huyết trưởng lão!"
"..."
Trong đám đông vừa rồi, Trương Dạ vẫn chưa hoàn hồn nhìn chằm chằm vào đài trắc thí sau chuyện ban nãy, hắn cảm thấy một tia khí tức quen thuộc nhưng lại không nghĩ được là ở đâu.
"Lý Trùng Sinh? Là người xuyên việt sao?"
Giây phút hắn còn đang nghĩ ngợi suy đoán vô căn cứ, hàng dài nườm nượp đã nhanh chóng xong xuôi tới lượt hắn.
Trương Dạ hít sâu một hơi, bình tĩnh đứng giữa bình đài dưới hàng trăm con mắt còn lại đang ngóng xem tò mò.
Theo thường lệ, trận pháp bắt đầu được thi triển, viền đài trận pháp dần dần nổi một màu đỏ tím nổi bật.
"Như mong đợi.. là hoả diễm màu đen và lôi khí trong đan điền ta ảnh hưởng, song linh căn nhỉ?"
ĐÙNG!!
Lại thêm một t·iếng n·ổ to xảy ra, ngỡ như thiên địa dị tượng sẽ giáng xuống báo hiệu cho một vị thiên tài tuyệt thế được khai sinh giống Lý Trùng Sinh thứ hai.
"L-l-lại là thiên địa dị tượng!?"
"Lần này sẽ là cái gì đây!?" Chủ khảo ánh mắt âm tình bất định nhìn chằm chằm bình đài phía dưới.
Để Trương Dạ và mọi ngươi rơi vào thất vọng, không có gì xảy ra với đất trời mênh mông, trái lại màu đỏ tím bắt mắt quanh viền thế mà lại tắt lịm đi, thay thế là một màu trắng không tì vết chiếu sáng cả vùng khảo hạch.
Đợi nửa phút sau, trên đầu Trương Dạ vẫn không hiện ra bất cứ hình ảnh nào.
Làm cho chủ khảo còn phải sừng sờ, ông thất vọng thở dài, "Là ta mang hy vọng quá lớn, một ngày sở hữu hai vị siêu việt thiên phú là ta ngủ mơ giữa ban ngày".
"Không đạt, không linh căn!" Nói rồi, ông trực tiếp công bố kết quả.
Lời nói như vết đao mổ xuống lòng Trương Dạ để Trương Dạ trầm mặc rời khỏi hiện trường.
Trương Dạ rơi vào trong bối rối bởi chính sự kém cỏi của mình, nhưng nhanh chóng đã lấy lại bình tĩnh vốn có của mình.
"Tại sao lại là không linh căn? Ta rõ ràng.."
"Mặc kệ, còn có quan cuối cùng để cứu vớt. Tâm lý phải nhanh chóng được hồi phục trước khi lao đầu vào cửa ải mới"
Đứng sang một bên góc riêng, Trương Dạ quan sát toàn bộ quá trình còn lại của khảo quan thứ ba.
Xem xem có gương mặt nào cần để ý không.
Tính cả Trương Dạ thì số người thi vòng cuối chỉ vỏn vẹn vài chục, đồng thời âm thầm cảm thấy khâm phục sự cố gắng nỗ lực của những con người còn sót này.
Nói tư chất ảnh hưởng bảy phần đến tu vi, đám người thi rớt vậy mà tu đến Tiên Thiên với Hậu Thiên đỉnh tiêm cũng không phải ít, đặc biệt là gương mặt họ còn trẻ măng.
"Cái này y như.. cần cù nỗ lực cũng không đấu lại thiên phú vậy" Điều này làm Trương Dạ nhớ đến một vài trường hợp ở Địa Cầu, những kẻ tài giỏi nghèo hèn sẽ không được chú trọng bồi dưỡng, một số ít con ông cháu cha chỉ bộc lộ chút ít phương diện hơn người lập tức được tâng cao đến tận trời xanh trọng dụng.
Áp tư chất tựa cho hoàn cảnh, tình huống nghiễm nhiên y hệt Trương Dạ nói, chỉ nhìn tư chất, không nhìn quá trình cố gắng.
Sắc trời nhanh chóng đã trở nên tối mịt mù, khảo quan thứ ba cuối cùng cũng đã hoàn thành.
Còn lại vài chục người đi theo chủ khảo tới vòng tiếp theo, tâm lý người nào cũng căng thẳng vì không biết sau tấm màn kia lại là gì.
"Tới nơi rồi" Chủ khảo dừng lại trước một toa tượng lớn, nhưng lại không nhìn rõ hình dạng của toa tượng là gì.
"Vòng này là vòng cuối cùng quyết định các ngươi có được vào học viên hay không. Nếu không thì lần sau lại đến"
"Giải thích đơn giản, đây là vòng vấn tâm, thiên phú không có, tâm lại không tĩnh để bước trên đường tu đạo thì chứng tỏ các ngươi không hợp với con đường này".