Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Tại Hỗn Loạn Tu Chân Thế Giới

Chương 125: Độ kiếp (3)




Chương 125: Độ kiếp (3)

Trong ảo giác, hắn thấy lại quá khứ của mình ở Địa Cầu, trong tình cảnh ngặt nghèo khi bạn gái bị đám xã hội đen vây quanh đòi nợ.

Trương Dạ trẻ tuổi, phút nông nổi còn bản tính sĩ gái, cầm dao chắn trước người bạn gái hù doạ sẽ g·iết cả đám người này nếu dám lại gần một bước, dù mặt hắn đã bầm tím vài cục.

Sau đó là khung cảnh đám tang, rồi đến nhiều viễn cảnh khác nhau.

Từng dòng ký ức tuôn chảy qua mắt hắn chậm rãi tựa như một cuốn phim, từng ký ức hạnh phúc, cho đến nỗi bất hạnh vô tận.

"Đây là.. cái người ta gọi là nhìn lại cuộc đời trước khi c·hết sao?" Phút này, Trương Dạ đã phần nào nhận ra được tình huống của bản thân.

Sinh cơ dường như đã hao đi không ít, mới có hiện tượng hồi quang phản chiếu áp dụng lên người hắn.

Có phải ta quên đi thứ gì không? Trương Dạ nghĩ thầm, hắn nghĩ, nghĩ mãi nhưng không ra.

Cơn lười biếng ập tới, thúc ép Trương Dạ rơi vào giấc ngủ miên man vô tận, nói với hắn rằng đã đến lúc nghỉ ngơi.

Nghỉ ngơi? Không, ta còn một việc phải làm.

Chợt, Trương Dạ đưa tay lên nhìn khung cảnh trước mắt, lòng bàn tay hiện ra thông đạo màu đen với lực xoáy đáng gờm, cuốn hút tất thảy mọi thứ đi vào bên trong lỗ đen.

"Thanh tỉnh, loạn trí, đều bị ta hấp thụ hết đi! Hahahahaha, các ngươi là của ta, đừng hòng khống chế ta, thân thể của ta phải nghe theo ta!!"

Keng..

Không gian chung quanh vỡ tan, trả Trương Dạ lần nữa về với thực tại đen tối.

Nhưng trước mắt thay vì đồng không mông quạnh, đã có một nữ tử đứng trước hắn che chắn tia sét cuồng bạo đang không ngừng đánh tới.

Nữ tử chật vật, khó khăn chống lại từng tia sét, thậm chí đến v·ũ k·hí của nàng là Bạch Hạc Toả Liêm cũng đã bị hao mòn.



Đồng tử của nàng trống rỗng, như chiến đấu chống lại tia lôi điện một cách vô thức, không phải đến từ chính bản thân nàng kiểm soát.

"Thiên Thư.. may mắn lần đó ta vẫn để lại Linh Nô Ấn trên người cô ta" Trương Dạ nhìn Thiên Thư trước mắt, ban đầu chỉ là một tiểu nữ hài, nay đã trưởng thành còn lớn mạnh hơn cả hắn.

Đợt lôi kiếp thứ sáu khiến Trương Dạ rơi vào ảo giác, trong tình huống hắn không phòng bị liền có thể tru diệt hắn.

Sớm có tâm đề phòng, từ lúc đối đầu với ma phật, Trương Dạ đã liên tục triệu tập các "nô lệ" bằng Linh Nô Ấn.

Nam Đường Trấn thôn dân dùng chút sức cùng lực kiệt để đón nhận lôi kiếp thay hắn, Thiên Thư cũng không khác là bao, chỉ là nàng phải đảm nhận nó một mình.

Lệnh ưu tiên của nàng là bảo vệ Trương Dạ.

Tia sét không chỉ dừng ở đó, lần này tính thiên biến vạn hoá của nó còn kinh khủng hơn nhiều do đúc kết kinh nghiệm từ vài đợt trước. Tia sấm không chỉ cơ bản là một vệt năng lượng hung tàn, nó còn biến hoá thành con rắn, cây roi, đủ loại t·ấn c·ông khiến Thiên Thư phải chật vật chống lại.

Cả cơ thể nàng do chiến đấu lao lực liên tục từ trước đó, đã có dấu hiệu suy kiệt.

Trương Dạ nhận thấy rõ điều này, hắn trầm ngâm quan sát một ít.

"Về đây" Nhận lệnh, Thiên Thư tàn tạ lui về, ánh mắt đã khôi phục một ít ánh sáng.

Đón nhận nàng là bụng nhỏ bị cánh tay Trương Dạ thô bạo xuyên thủng.

Chỉ thấy Trương Dạ mở miệng, "Hệ thống, ta biết rõ ngươi đang nghe thấy. Dùng chút sức mọn của ngươi, hoặc là ta g·iết cô ta"

Thiên Thư nôn ra máu, nhưng cơ mặt vẫn không biểu lộ rõ biểu cảm gì, cứ như nàng thực sự bị hắn hoàn toàn điều khiển.

"Đã thế.. không cần thiết dùng nữa" Trương Dạ lắc đầu, tay cầm kiếm quả quyết chém mạnh về phía Thiên Thư.

Keng keng!



Khuôn mặt bất động kia chợt thay đổi sắc mặt, đưa lưỡi hái lên chặn lấy cán kiếm của Trương Dạ.

"Ngươi thật sự tuyệt tình như vậy?" Thiên Thư lạnh lùng hỏi.

"Không phải tuyệt tình, tự ta sẽ cứu cô ta sau khi xong việc" Trương Dạ mỉm cười đáp trả với nét mặt hiển nhiên.

Rõ ràng, hệ thống của Thiên Thư y hệt với của Tô Hàn, thứ hệ thống giúp đỡ ký chủ bước l·ên đ·ỉnh phong. Trái ngược với hệ thống của hắn, ngoài giá·m s·át và thưởng thêm khi tự thân hắn đạt thành tựu, còn lại chẳng có tác dụng gì.

May mắn hệ thống nguy cấp bảo vệ ký chủ của cô nàng vẫn tồn tại.

"Ngươi biết đến sự tồn tại của hệ thống, hẳn cũng là người sở hữu hệ thống, không gọi hệ thống ra giúp.. ngươi chẳng lẽ.." Vẻ mặt Thiên Thư dù b·ị t·hương cũng không ba động, hiển nhiên hiện tại hệ thống đang chiếm quyền kiểm soát cơ thể cô trong lúc nguy cấp.

Bị đoán trúng cũng không làm Trương Dạ giật mình, hắn không phủ nhận cũng không khẳng định.

"Ngươi biết ta tồn tại từ ban đầu, đó là lý do ngươi tiếp cận chủ nhân của ta, đúng không?"

"Chính xác, giờ thì.. giúp đỡ ta đối mặt với thứ đó đã, xong việc, ta sẽ giải thoát cho cô ta" Trương Dạ chỉ lên trời nhắc nhở, Thiên Đạo ý chỉ từ nãy đến giờ không t·ấn c·ông, như đang cố ý nghe lỏm cuộc trò chuyện của cả hai.

Đồng thời nó cũng ra lỗ hỏng của thế giới, không chỉ có một Trương Dạ tồn tại.

"Nực cười, ta sớm có thể giải quyết ấn ký của ngươi. Một đòn, ta chỉ có thể chống cho ngươi một đòn duy nhất." Thiên Thư cười lạnh xoay người, là một hệ thống lập trình kĩ càng, cô có thể tính toán đến mọi khả năng giúp cho ký chủ sống sót.

Tay phải cầm lưỡi hái, tay trái cầm phù văn, Thiên Thư đối diện với lôi kiếp trên trời chẳng chút mảy may sợ hãi.

"Thiên linh linh địa linh linh!"

Một cái chuông lớn hiện ra bao quanh cả khu vực hai người đang đứng, sắc mặt Thiên Thư trắng nhợt, máu ở bụng không ngừng chảy xuống.

"Đây là Hồng Khẩu Chung, một đòn, không hơn không kém, ta phải biến mất một thời gian.." Nhai lấy đan dược ngũ phẩm trị thương, Thiên Thư nhắc nhở một tiếng rồi gục xuống cạnh bên Trương Dạ.



Đúng như Thiên Thư nói, tia sét hỗn độn dù có uy lực thế nào, vẫn không thể xuyên phá thành công qua lớp chắn của Hồng Khẩu Chung được.

Tiếng chuông vang dài, tia sét ngạnh kháng hồi lâu liền tiêu tán, Hồng Khẩu Chung vẫn còn chút ít thời gian duy trì, Trương Dạ nhân lúc này lập tức chuẩn bị tất thảy đồ đạc cho ba đợt sét cuối.

Trương Dạ không muốn đánh cược vào cách chiến đấu của Thiên Thư, nên hắn quyết định chọn cách lôi hệ thống ra bên ngoài.

Vẫn là hắn thành công rồi.

6 đợt lôi kiếp, toàn bộ đều viên mãn vượt qua.

"Còn hiện tại, đến lượt ta.." Trương Dạ hít một ngụm khí lạnh, thong thả tiến bước ra phía trước.

Hắn như đã thật sự làm ra quyết định gì đó, hai tay chụm vào nhau, khẩu quyết cũng được đọc lên.

"Tam Thanh Nhất Khí.. triển!"

"Dùng máu thịt ta phân xác! Dùng linh hồn ta tạo nên ý thức!"

Trương Dạ chặt một cánh tay, cánh tay rơi xuống bên cạnh nương theo pháp quyết Trương Dạ đọc mà dần dần tái tạo một nhân dạng y hệt Trương Dạ.

Thân xác kế tiếp, Trương Dạ móc con mắt phải của hắn ra, tiếp tục thực hiện y chang vừa rồi.

Hai thân xác y hệt Trương Dạ đã được tạo nên bằng máu thịt của chính hắn, nhưng đơn thuần chỉ là cái xác rỗng tuếch.

"Kết hợp với phương pháp Tam Thi, chưa dừng ở đây đâu.."

Ầm ầm..

Sét lớn cảnh cáo đánh tới can thiệp, Thiên Đạo ý chí không rõ Trương Dạ định làm gì, nhưng nhất định không thể để hắn thành công, đám mây thất sắc thứ sáu đã được hình thành, năng lượng đang từng chút một nạp vào.

Trương Dạ vứt bỏ thanh kiếm trong tay, chân khí truyền vào bàn tay tựa như mũi kiếm.

"Một kiếm này, ta gọi là Trảm Hồn!" Không để mây đen kịp ma diệt linh hồn hắn, Trương Dạ tự dùng tay chém vào lồng ngực bản thân.