Chương 6: Trên đường đến làng Oran phần một.
Trong ba tiếng cuốc bộ trong rừng sâu. Khoảng cách giữa những tán cây dần thưa lại, dần hiện ra trước mắt Trần Bình Nhật là một thảo nguyên xanh trải dài như đến vô tận. Một con đường bằng đất ngoằn ngèo hiện ra.
"Wow, đẹp à nha!"
Trước mặt Trần Bình Nhật là toàn bộ khung cảnh những đồi núi non trùng điệp, bầu trời xanh trong vắt và những đám mây bồng bềnh phản chiếu lấp lánh những tia nắng vàng. Cỏ hoa rung rinh đung đưa theo từng cơn gió, phải nói đây là một khung cảnh chỉ có trong tranh cũng không sai. Với trải nghiệm đi du lịch của Trần Bình Nhật nói đây là nơi đẹp nhất mà hắn từng thấy là chắc chắn. Nó Khiến cho Bình Nhật như bị hớp hồn, há hốc mồm kinh ngạc, dừng lại ngơ ngác ngắm nhìn.
"A! Chàng trai là lữ hành giả từ phía Đông mới tới đây nhỉ?"
Ông chú chợt nhận ra Trần Bình Nhật đang ngơ ngác nhìn khung cảnh. Ông cũng vừa nhớ lại hắn là một lữ hành trên hành trình đi khắp thế giới. Ông bắt đầu giới thiệu cho Trần Bình Nhật về vùng đất, và vương quốc này trên đường đi.
"Bây giờ ta phải nói từ đâu nhỉ? Ừm vậy bắt đầu từ vùng đất này nhé?"
"Vâng cảm ơn chú, vậy chú cứ tiếp tục đi."
Nghe ông chú nói Trần Bình Nhật gật đầu, và cám ơn ông chú. Họ vừa bước đi trên con đường đất ngoằn ngèo. Vừa lắng nghe ông chú kể về mảnh đất này, nơi hắn xuyên không tới mà chả biết một chút thông tin gì về đây cả.
"Nơi đây là vùng đất Hazamart được giữ cân bằng bởi hai chủng tộc con người, và á nhân."
"Ồ! Vậy là còn có cả chủng tộc khác ngoài con người."
"Đúng vậy, ban đầu á nhân sống thanh bình ở ẩn, sâu trong những cánh rừng, bát ngát phía nam. Sau khi trận chiến cuối cùng năm mươi năm trước của tộc quỷ và con người, tộc quỷ đang trên đà thống trị gần hết mọi lãnh thổ thì tộc á nhân xuất hiện sát cánh cùng với anh hùng, và loài người chiến đấu trong trận chiến cuối cùng, anh hùng hy sinh cuối cùng tiêu diệt được quỷ vương, đẩy lùi được chủng tộc quỷ ra khỏi vùng đất Hazamart này."
Trần Bình Nhật lắng nghe chăm chú lời ông chú Gruu kể, hắn nghĩ nghĩ nơi đây cũng không khác gì mấy những cuốn tiểu thuyết giả tưởng trên mạng mà mình đã từng đọc mấy.
"Nếu như quỷ vương hồi sinh, hoặc tộc quỷ nổi dậy xâm chiếm lần nữa thì sao?"
Trần Bình Nhật tò mò đặt một giả thiết giả thiết cho ông chú Gruu. Hắn cũng chỉ thắc nếu không có anh hùng ai sẽ làm người cứu thế đây? Và con người của thế giới này sẽ giải quyết ra sao?
Ông chú Gruu cười vui trả lời trước giả thiết của Trần Bình Nhật.
"Quỷ vương hồi sinh, anh hùng cũng sẽ được luân hồi theo để chiến đấu với hắn. Đó là lời của Thần mà giáo hoàng Thánh Quốc Lygh truyền lại. Còn nếu tộc quỷ nổi dậy, còn có hội mạo hiểm giả, và các pháp sư cao cấp của học viện ma thuật Merlin cùng chung tay với các vương quốc khác để chiến đấu."
Lắng nghe hết tất cả những lời giải đáp của ông chú. Trần Bình Nhật chắc chắn có thể kết luận rằng làm anh hùng không ngầu như hồi là cậu bé như mình đã nghĩ. Anh hùng theo góc nhìn của hắn cũng chỉ là một người làm công bình thường ngoài trừ điểm khác với người thường khác là họ được ban sức mạnh.
Sếp của họ là Thần bắt họ làm việc 24/24 để đối đầu, với quỷ vương kẻ muốn đứng đầu thị trường thế giới cho đến các đời sau vẫn phải đấu đá đến một mất một còn. Bình Nhật cảm thấy thương cảm thay cho họ vì phải làm việc quá sức. Đã vậy còn không có tiền công cho đến già, không có đến một ngày nghỉ.
Hắn lẩm bẩm nhỏ cảm thấy thật tội nghiệp người anh hùng.
"Khổ cực cho ai làm nghề này quá."
Ông chú Gruu đang kể chuyện, nghe vậy không hiểu gì cả, mặt biểu cảm bối rối. Trần Bình Nhật biết da mặt hắn không thể dày hơn được nữa. Trần Bình Nhật nhanh chóng đổi chủ đề không liên quan.
"Ông chú còn bao xa nữa thì mới đến làng Oran vậy."
"Chúng ta mới đi từ trong rừng ra, nếu đi xe ngựa thì khoảng nửa ngày đường là đến rồi."
"Còn với đi bộ như này, thì tầm một hai ngày đường là tới thôi."
Tuy là sau khi đột phá nhập khí thì cuốc bộ thế nãy cũng chả đủ làm cho Trần Bình Nhật đổ dù chỉ là một giọt mồ hôi. Nhưng với một người hiện đại như hắn thì một ngày không có internet hơi tẻ nhạt. Hắn chỉ có thể thở dài một hơi.
"Hazz, thật là chán."
Ông chú Gruu thấy Trần Bình Nhật vậy bèn nói:
"Chàng trai trên thảo nguyên đầy rẫy quái vật này. Chúng ta phải cảm thấy mình may mắn, vì chưa bị t·ấn c·ông."
"Đúng vậy đó, anh."
Các cô gái, và bọn trẻ theo sau gật đầu nói, như phụ hoạ nhấn mạnh về cảnh báo của ông chú Gruu.
...
...
Cuốc bộ được gần nửa ngày đường rồi Trần Bình Nhật đã quá quen với cảnh vật xung quanh. Giờ hắn nhìn đến phát chán ra thì chẳng có gì mới mẻ.
Song tiếng thông báo của Như Tuyết tới đúng lúc thổi bay sự buồn chán của hắn.
[Phát hiện kẻ địch cách xa 1000m.]
[Một goblin Lord và bảy mươi goblin chiến binh cùng hơn ba chục goblin pháp sư đang tiếp cận túc chủ.]
Trần Bình Nhật mỉm cười gật đầu hài lòng nhờ ông chú Gruu nói mà điểm... à nhầm death flag mới xuất hiện.
Ông chú Gruu nghi hoặc quay sang hỏi Trần Bình Nhật sao lại cười.
"Chàng trai có chuyện gì vui à?"
Trần Bình Nhật ngừng cười, hắn lắc đầu đáp: "Có vẻ chúng ta sẽ phải chiến đấu, với một vài con goblin đó."
Ông chú Gruu theo bản năng sinh tồn của một mạo hiểm giả nghỉ hưu. Như cảm giác có điều gì đó không ổn, lại một lần nữa quay sang hỏi Trần Bình Nhật.
"Cụ thể một vài là bao nhiêu vậy chàng trai?"
"Hừm, không nhiều lắm khoảng hơn trăm, và một con goblin Lord chỉ huy đi về phía này."
[Cộng 20 điểm hận thù từ Gruu.]
[Cộng 20 điểm hận thù từ Gruu.]
[Cộng 20 điểm hận thù từ Gruu...]
"..."
Ông chú im lặng một lúc rồi lại quay lại bình thường rút kiếm ra quan sát xung quanh.
Các cô gái, và bọn trẻ thì đi sát bên canh nhau đứng sau lưng ông chú.
"Tệ rồi, trên thảo nguyên này không có chỗ nấp, chúng ta phải chiến đấu đến cùng thôi."
Nếu là lúc mới xuyên không đến thì Bình Nhật yếu thật nhưng sau khi đột phá lên tầng bốn của nhập khí. Với chân khí dồi dào hơn giờ hắn tự tin mình có thể tiêu diệt đám goblin này chỉ trong một quyền Đại Long cơ bản cải tiến.
Vì để trấn an các cô gái và bọn trẻ đang sợ hãi, hốt hoảng. Trần Bình Nhật nghĩ mình nên nhanh chóng đánh ra một quyền cơ bản. Nhưng nếu đánh quá xa sẽ mất hiệu quả của quyền pháp nên hắn tiên phong chạy về phía trước 800m để lại gần đám goblin hơn.
...
...
Còn cách đám goblin có 100m. Trần Bình Nhật dừng lại bình tĩnh hít một hơi thật sâu, vận chuyển chân khí trong cơ thể, thủ thế xuất quyền đầu tiên của Đại Long quyền cơ bản quyền cải tiến.
Linh khí xung quanh hoà lẫn với chân khí cuồn cuộn trong cơ thể hắn. Chúng đang không ngừng điên cuồng hội tự tạo thành hình dáng của con rồng bay lượn bên trên bầu trời rồi hạ xuống cuộn quanh bao bọc cánh tay phải của Bình Nhật.
Trần Bình Nhật gầm lên một tiếng, chân trụ, lưng cong như cung, eo linh hoạt xoay một cái.
Đánh toàn lực nhất quyền đầu tiên từ tay phải bay ra một con bạch long, hống lên một tiếng lao đến phía trước.
Bạch long bay xuyên qua bảy mươi con goblin chiến binh đứng hàng trước bất ngờ bị xé xác. Gần xuyên thủng đến con goblin lord thì bị chặn lại bởi hơn chục con goblin pháp sư hàng cuối. Chúng niệm ma thuật thành mười năm rào chắn thẳng hằng phía trước chắn cho con goblin Lord không c·hết.
"Cmn cũng thật mạnh quá đi" Trần Bình Nhật không ngờ tới mới một quyền của mình đã mạnh đến mức này.
Đánh xong một quyền này Trần Bình Nhật quay về phía họ, giơ ngón tay cái của bàn tay phải lên nói: "Daichobu." rồi cười thật rộng khoe hàm răng sáng bóng. Nhưng chắc chắn không phải dùng côn gát của mình.
Ông chú Gruu đang cảnh giác phòng bị trước đám goblin, ông chú ngạc nhiên từ từ quay đầu lại cổ kêu "Két két." như một cỗ máy quên tra dầu. Mặt biểu cảm á khẩu hướng về phía Bình Nhật. Còn các cô gái, và bọn trẻ thì vui mừng đến ngỡ ngàng. Không thể tin được chỉ với một quyền Trần Bình Nhật vừa đánh ra lại tiêu diệt hơn một nửa đàn goblin.
Lắt nhắt sống sau một quyền của Trần Bình Nhật là một vài chục con goblin pháp sư cầm trượng gỗ, goblin con nhỏ bé cầm dao găm. Và một con goblin Lord cao đến ba mét năm mươi xăng ti, tay phải vác đại kiếm để trên vai.
Trần Bình Nhật cười tự tin chắc chắn vào chiến thắng của mình. Hắn chuẩn bị vận thử sang quyền thứ hai của Đại Long cơ bản quyền cải tiến lấy con goblin lord làm cái dùng thử lực cho quyền thứ hai. Thì con goblin Lord từ đằng xa gầm lên một lúc, sau khi nhận thức được quân của nó đ·ã c·hết một nửa.
Con goblin Lord trở lên cuồng nộ, mắt đỏ ngầu, bắt đầu chạy về phía Bình Nhật hết tốc lực. Giữa đường nó nhảy lên không trung, giơ đại kiếm giữa hai tay dồn hết lực về phía anh.
Trong mắt của Trần Bình Nhật con goblin Lord di chuyển quá chậm chạp như thời gian quanh nó vốn trôi như vậy.
Trần Bình Nhật dồn lực xuống chân chuẩn bị nhảy sang trái, chợt nhớ ra đằng sau mình còn có ông chú, các cô gái và bọn trẻ không thể nào theo kịp chuyển động của con goblin lord mà phản ứng.
Trần Bình Nhật vội vã hét lên cảnh báo, và đứng lại đỡ một chém từ thanh đại kiếm dài to ngang người mình.
"Mọi người tránh ra, hự!"
"Các cháu di chuyển ra xa về đằng sau, nhanh nào!"
Người phản ứng đầu tiên là ông chú. Ông chú Gruu hét to, và kéo các cô gái với bọn trẻ chạy xa chỗ Bình Nhật chiến đấu.
Sau cú vung thật mạnh từ trên cao bởi một con goblin Lord cộng thêm lực hút của hành tinh. Trần Bình Nhật khuỵ một gối trái xuống đất, hai cánh tay vẫn giơ lên chống đỡ.
"May mà có chân khí hộ thể, không mất cả hai cánh tay rồi!"
Bất ngờ vì Trần Bình Nhật vẫn chưa ngỏm, con goblin Lord càng phẫn nộ gầm lên một tiếng "GOBAWW!" to đến mức người bình thường nào đứng cạnh bên cũng sẽ bị thủng màng nhĩ.
"Sức nặng của thanh đại kiếm càng nặng hơn, thì phải?". Cảm giác sức năng của thanh kiếm ngày càng tăng lên Trần Bình Nhật tự hỏi ngốc một câu.
Nhưng thông báo Như Tuyết nhắc nhở nguy hiểm tăng lên trong đầu hắn.
[Túc chủ, goblin pháp sư từ phía xa đang cường hoá cho con goblin Lord, anh không né là bị xẻ đôi như miếng bánh chưng vào mỗi dịp tết đấy.]
[Mà người ăn, thì chắc chắn không phải anh rồi.]
"...!"
Trần Bình Nhật cũng là xanh mặt thấy tình huống giờ không ổn. Hắn liền cố làm trệch hướng của thanh đại kiếm, và thành công lăn cả người sang phải, lộn ngược người dậy như diễn viên nhào lộn.
Thanh đại kiếm của con goblin lord cắm sâu xuống dưới mặt đất khi anh né ra. Nhân cơ hội con goblin lord chưa rút được kiếm lên. Bình Nhật thủ thế xuất quyền vào con goblin Lord. Song bạch long bị cản lại bởi mười năm rào chắn thẳng hàng mờ mờ cách giữa hắn và con goblin Lord.
Một hồi xuyên phá với rào chắn của bạch long cuối cùng cũng chạm vào bụng con goblin Lord. Bạch long vẫn ngạnh kháng xuyên thủng một lỗ to trên bụng goblin lord.
Trần Bình Nhật nghĩ mình thắng chắc rồi, thì mười năm vòng tròn ma pháp trận ánh sáng xanh lục nhạt đổ xuống hoà vào cơ thể goblin lord.
Bụng nó liền lành lại như chưa từng bị xuyên thủng.
"Chậc." Nghe tiếng cảnh báo nguy hiểm liên tục báo lên. Trần Bình Nhật tặc lưỡi một cái rồi chạy ra khỏi chỗ mình đứng.
"Bùm!" tiếng của một v·ụ n·ổ xảy ra, cột lửa to đùng hiện ra đúng lúc hắn tránh khỏi.
"Vậy ra ba bốn con goblin pháp sư còn lại niệm ma thuật bộc phá viêm trên đầu
mình" Bình Nhật nhìn từ xa chỗ đám goblin pháp sư đang niệm phép hắn cũng đã đoán được rồi.
Trong khi những con còn lại có thời gian niệm hồi phục cho con goblin Lord.
"A a! nóng quá! Nóng quá!" Dù thành công tránh thoát nhưng Trần Bình Nhật vẫn dính dư chấn từ hơi nóng của v·ụ n·ổ. Với chân khí hộ thể hắn vẫn chưa b·ị t·hương gì cả, nhưng với sức nóng cháy da này, hắn vẫn có thể cảm nhận rõ.
...
...
Ông chú dẫn đám trẻ ra xa, thấy Trần Bình Nhật đang gặp khó khăn bởi lũ goblin pháp sư. Ông im lặng rút kiếm chạy hết tốc lực về phía chúng.
Bọn goblin pháp sư lúc này chỉ chằm chằm nhìn vào Trần Bình Nhật, và chúa tể của chúng đã không phát giác được ông chú Gruu đã chạy đến từ xa chém bay đầu từng con goblin một.
...
...
Con goblin Lord rút được thanh đại kiếm ra càng thêm cuồng nộ, thức tỉnh kĩ năng Berserk như nhân vật chính sắp đ·ánh c·hết kẻ thù.
Mắt nó đỏ ngầu đen tối sâu như vực thẳm, sau ánh mắt của Bình Nhật và nó chạm nhau.
Trần Bình Nhật phải toát cả mồ hôi lạnh khi thấy ánh mắt, chỉ có g·iết hoặc bị g·iết hiện ra trong đó như hố xoáy.
"Thật đáng sợ, ngươi có lẽ cần thuốc nhỏ mắt đó!"
Hắn tự trấn an bản thân, và phát ra một câu mỉa mai kẻ thù của mình.
Con goblin Lord dồn lực vào chân nhảy tới chém liên tục như không còn gì để mất vào Bình Nhật.
Lúc đầu còn tự tin vào chân khí phòng hộ của mình, còn bây giờ khắp trên cơ thể Trần Bình Nhật là v·ết t·hương sâu của thanh đại kiếm.
Đỡ một đòn hắn trả lại một đòn bằng một quyền, nhưng dù con goblin b·ị t·hương nặng, hay bị mất một cánh tay. Thì ánh sáng xanh lục nhạt luôn xuất hiện bao quanh hồi phục lấy nó. Kèm theo đó là một cột lửa bên cạnh hắn.
Trần Bình Nhật đánh ngang tài, ngang sức, với goblin Lord được gần mười năm phút. Đã câu đủ thời gian để ông chú Gruu lao tới đám goblin pháp sư.
...
...
Ông chú Gruu ẩn thân di chuyển ra sau lưng từng con goblin pháp sư một. Từ từ tiếp cận chúng, chém bay đầu từng con một.
Đám goblin sau bầu không khí im lặng không nghe thấy tiếng "Gobu, gobu" niệm phép của nhau nữa.
Mới quay đầu lại thì không còn cái nịt nữa rồi, ông chú vung thanh long sowrd (kiếm dài) vào đầu một con goblin pháp sư cuối cùng.
Sau khi tiêu diệt hết tất cả goblin pháp sư, ông chú cắm thanh Long Sowrd (kiếm dài) giữa hai chân, đứng thẳng lấy một hơi hét to về phía Trần Bình Nhật.
"Đánh hết mình đi Bình Nhật, ta xử xong một phần cho cậu rồi đó."
Con goblin Lord trong trạng thái cuồng nộ, không giữ được thần trí chỉ còn lao đầu vào chém một cách điên loạn.
Nghe thấy tiếng hét từ xa của ông chú Gruu. Trần Bình Nhật mỉm cười bắt đầu đọc khẩu quyết vận chân khí, và linh khí xung quanh dồn nộ khí vào hai nắm đấm. Máu từ v·ết t·hương bắt đầu cuộn chung chân khí, với linh khí vào hai tay thành hình dáng một con rồng ở hai tay.
Trần Bình Nhật cong một chân về trước, một chân trụ phía sau, vắt gần toàn lực chân khí trong cơ thể. Nghiêng người như tháp Pisa, đánh hai quyền về phía con goblin Lord, hét to quyền thức thứ hai của mình "Giáng Long Đại Pháo Quyền!"
Hai con xích rồng bay giữa không trung cuộn vào nhau thành một con đại xích long lớn. Đại long gầm lên một tiếng vang trời, mở to hàm răng sắc nhọn của mình nuốt trọn con goblin Lord. Chỉ để lại một hố to một trăm năm mươi mét trên con đường đất của thảo nguyên xanh.
Ông chú Gruu đã về lại nhóm các cô gái và bọn trẻ. Tất cả đang xem Bình Nhật xuất một quyền này đều kinh ngạc hét lên.
"WOW! Thần rồng, thần rồng đó!"
"Ngầu quá anh ơi, ngầu ghê.". Ba cậu nhóc trong nhóm, hét lên ngưỡng mộ.
Tiêu hao quá nhiều chân khí cuối cùng để ngượng đánh ra quyền thứ hai. Trần Bình Nhật kiệt sức, ngồi bệt ra trên bãi cỏ, thở nặng nhọc.
"Hộc hộc, cuối cùng cũng sang được quyền thứ hai." Trần Bình Nhật vui sướng vì thành công đánh sang quyền thứ hai. Hắn không quan tâm sự mệt mỏi khoe Như Tuyết
"Như Tuyết cô thấy gì chưa, giờ ai mới là bánh chưng bị ăn?"
[Tôi vừa trong quá trình nghỉ nạp lại năng lượng, anh nghĩ tôi thấy sao?] Để túc chủ không quá tự mãn nhưng nhiều hơn vẫn là sở thích vả mặt Như Tuyết cười phản hồi.
"..."
[Cộng 100 điểm thù hận từ túc chủ.]
[Tôi không nói chuyện, với cô nữa. Tôi đi thu thập tai goblin đây.]
Tuy mệt mỏi, nhưng Trần Bình Nhật vẫn ngượng dậy đi bộ về phía mọi người, và chỉ đạo họ đi thu thập tai goblin làm phân bón giúp cho mùa màng của làng.
...
...
Họ thu thập xong tất cả, mặt trời cũng lặn hẳn nhường chỗ cho ánh trắng chiếu xuống.
Trần Bình Nhật và mọi người bắt đầu lấy củi đốt lửa trại nướng cá. Chỗ cá này cũng là hắn tiện tay bắt được bên dòng suối nhỏ.
Nói đúng hơn là do thử quyền, sau đột phá nhập khí tầng bốn của Trần Bình Nhật, làm cả đàn cá trong suối bay hết lên.