Chương 1: Đông Phương Thanh Nhi, Thiên Vũ Kiếm Khách
Thiên Minh Đại Lục.
Chân truyền đệ tử bị trục xuất khỏi tông môn, Dương Thiên.
Dương Thiên lúc này đang bị một đám ngoại môn đệ tử đ·ánh đ·ập, thân hình lộ ra vô cùng chật vật.
Tâm tình của hắn cơ hồ sắp sụp đổ.
Thế mà bản thân xuyên qua rồi?
Đã vậy còn rơi vào tình cảnh này!
Dương Thiên không để ý thương tích liếc nhìn xung quanh. Bao vây hắn lúc này là một đám đệ tử ngoại môn, xung quanh là một mảnh rừng rậm hoang vu, hiển nhiên là khu vực bên ngoài tông môn quản hạt.
"Xuyên qua thì xuyên qua a, cớ sao lại bị người đánh chứ?"
Dương Thiên quả thực khóc không ra nước mắt. Không lâu trước đó hắn còn đang trên đường trở về nhà sau giờ làm, nào ngờ đâu bước ra khỏi cổng công ty chưa được chục bước, bỗng nhiên một cái xe tải từ đâu lao đến.
Thế là hắn ta một mệnh ô hô.
Con mẹ nó chứ!
Đã vậy khi thanh tỉnh lại thì nhận ra bản thân đang bị quẩn ẩu, đồng thời cảm nhận được một cỗ ký ức không thuộc về mình.
Căn cứ vào nó thì Dương Thiên đã xuyên việt đến một thế giới thần ma san sát, cường giả có thể phiến sơn đào hải, hủy diệt nhật nguyệt tinh thần.
Dương Thiên là một trong 10 vị đệ tử chân truyền của Thanh Vân Tông, một trong những tông môn thuộc về Thiên Minh Đại Lục.
Thế nhưng bây giờ chỉ còn là quá khứ.
Hắn ta từng được mệnh danh là đệ tử kiệt xuất nhất trong số các chân truyền, mới 16 tuổi mà đã tu luyện đến Kim Đan Cảnh, trở thành ứng cử viên sáng giá nhất cho chức vị chưởng môn đời kế tiếp.
Thế nhưng không may tao ngộ một vị chân truyền khác hãm hại, tu vi rơi xuống chỉ còn Luyện Khí một tầng, đã vậy còn bị vu hãm là cưỡng bách sư muội đồng môn.
Dẫn đến việc chưởng giáo giận dữ, đem hắn trục xuất khỏi tông môn.
"Mẹ kiếp, lão tử muốn về!"
Dương Thiên ngửa mặt lên trời cầu khấn.
Hắn ta không lâu trước đó kết hôn với thanh mai trúc mã, đồng thời lên chức quản lý, còn chưa kịp hưởng thụ nhân sinh đỉnh phong đâu.
Xuyên việt cái con khỉ ấy!
Dương Thiên oán giận không thôi, cuộc đời tươi đẹp của hắn bỗng dưng bị phá hỏng.
Đã vậy còn trở thành một tên Luyện Khí một tầng tiểu nhi, ngay cả một đám ngoại môn còn đánh không lại.
"Đinh! Kích hoạt Triệu Hoán Hệ Thống!"
"Đinh! Lần đầu kích hoạt Triệu Hoán Hệ Thống, khen thưởng ký chủ một lần rút thưởng triệu hoán Thần Ma, một lần rút thưởng ngẫu nhiên vật phẩm!"
Ngay tại thời điểm mà Dương Thiên tinh thần sa sút nghiêm trọng, một thanh âm trong trẻo trong đầu hắn ta vang lên, doạ đến tên này giật nảy mình.
Triệu Hoán Hệ Thống là cái khỉ gì?
"Triệu Hoán Hệ Thống khởi nguồn từ đại đạo mà sinh, ký chủ có thể hàng tháng nhận được một lần rút thưởng triệu hoán Thần Ma, đồng thời hoàn thành các loại nhiệm vụ còn có thể ngẫu nhiên rút thưởng vật phẩm. Vật phẩm có thể là thiên tài địa bảo, một loại nào đó công pháp, hay thậm chí có thể là Thần Binh, tùy thuộc vào vận khí của ký chủ."
Thanh âm kia một lần nữa lên tiếng. Dương Thiên nghe xong thì sửng sốt một hồi, đồng thời lấy tay nhéo mặt mình một cái.
Hắn ta kiếp trước nhìn qua vô số hệ thống lưu tiểu thuyết, không nghĩ tới mình cũng sẽ có một ngày này.
"Hả? Dương Thiên hắn là đang làm gì?"
"Phốc, tên này đang tự nhéo mặt mình, không phải là bị chúng ta đánh cho ngu ngốc rồi đi!"
"Ha ha, không ngờ đại danh đỉnh đỉnh Dương sư huynh còn có một ngày này."
"Hắn ta xứng làm sư huynh của chúng ta sao? Bây giờ tên này chỉ còn là một tên phế vật Luyện Khí một tầng mà thôi."
"Đáng đời, ai bảo dám tranh phong với Ngô sư huynh. Ngô sư huynh thiên tư trác tuyệt, đã vậy còn đầu óc mưu trí, như vậy mới xứng đáng với chức chưởng môn nhân."
Mấy tên ngoại môn đệ tử lúc này lên tiếng giễu cợt Dương Thiên.
Chân truyền đệ tử tao ngộ thành cái tình cảnh này, cũng xem như hiếm thấy.
Dương Thiên một mặt âm trầm, trong lòng thầm hỏi:
"Hệ thống, rút thưởng triệu hoán Thần Ma cho ta!"
"Đinh! Bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên Thần Ma!"
"Đinh! Chúc mừng kí chủ rút thưởng đến A cấp Thần Ma, Đông Phương Thanh Nhi!"
[ Thần Ma: Đông Phương Thanh Nhi ]
[ Phẩm Chất: A ]
[ Chủng Tộc: Nhân Tộc ]
[ Tu Vi: Nguyên Anh Cảnh tam tầng ]
[ Công Pháp: Hồng Hoàn Bảo Điển, Thiên Vũ Kiếm Thuật ]
[ Huyết Mạch Thể Chất: Tiên Thiên Linh Bảo Kiếm Thể ]
[ Độ Hảo Cảm: 80/100 ]
[ Cảnh báo: Khi độ hảo cảm giảm về 0 thì Thần Ma sẽ rời khỏi kí chủ. ]
Dương Thiên nghe thấy một loạt thanh âm trong đầu thì choáng váng.
Thứ đồ gì?
Hệ thống liệt kê ra một loạt những thông tin, hắn ta nhất thời không tiêu hoá nổi.
"Mà người đâu? Triệu hoán mà sao lại không thấy người!"
"Đông Phương Thanh Nhi sẽ ngay lập tức xuất hiện sau đó. Thần Ma triệu hoán đi ra sẽ được cài cắm một đoạn ký ức thuộc về thế giới này, mong ký chủ không nên để lộ."
Dương Thiên sau đó nghi ngờ nhìn về phía bảng thuộc tính của Đông Phương Thanh Nhi.
Chỉ mới A cấp thôi mà đã là Nguyên Anh Cảnh?
Trong trí nhớ của hắn ta thì ngay cả chưởng môn của Thanh Vân Tông cũng chỉ có tu vi Kim Đan Cảnh viên mãn mà thôi.
Thử hỏi lần sau nếu như triệu hoán ra Thần Ma phẩm chất cao hơn nữa thì sao?
Phản Hư? Hợp Đạo? Hay thậm chí là Độ Kiếp Cảnh Thần Ma?!
"Xem ra ta muốn treo lên đánh cái thế giới này!"
Dương Thiên một mặt kinh hỉ, nếu quả thực có thể triệu hoán ra những Thần Ma cao cấp hơn nữa, việc chinh phục cái thế giới này sẽ không còn là điều viển vông.
"Nhưng mà việc này còn tùy thuộc vào vận khí của bản thân ta nữa, không cẩn thận là có khi còn c·hết trước khi kịp làm vậy nữa là…"
Dương Thiên ngay lập tức cảnh tỉnh bản thân sau đó. Cũng không thể vì việc này mà bành trướng quá đà được, nhất định phải cẩn trọng từng chút mới có thể cười được đến cuối cùng.
Đúng lúc này, màn đ·ánh đ·ập của đám ngoại môn đệ tử bỗng nhiên ngừng lại. Dương Thiên nghi ngờ ngẩng đầu lên.
Chỉ gặp đám đệ tử kinh hô như gặp phải thiên nhân, nhìn chọc chọc vào một thân ảnh yểu điệu đang từ xa bước đến.
Đó là một nữ tử tuyệt mỹ tay cầm bảo kiếm tử sắc, một thân xích bào tung bay trong gió, bao quanh một thân thể hoàn mỹ đến cực hạn, những đường cong như thể được phác hoạ mà ra.
Khuôn mặt nàng thì đẹp tựa thiên tiên, xen lẫn với đó là chút vẻ hiên ngang của một nữ tướng, khiến cho người ta không dám lỗ mãng mà nhìn thẳng vào mặt nàng.
Thiên Vũ Kiếm Khách, Đông Phương Thanh Nhi.