Sáng hôm sau
Ngày xx, tháng xx, năm 20xx sau một ngày của ngày tận thế xảy ra. Ngay trong cái căn cứ dưới lòng đất 180m² kia, có một tướng người khá cao 1m8 đúng chuẩn nam thần rồi mấy gái., hắn ta tay cầm gậy sắt mặc đồ bảo hộ, nói bảo hộ cho sang mồm nhưng thật chắc là lấy chảo làm mũ, giáp thì dùng áo bận nhiều lớp nhìn sơ qua chả khác nào cục bông đi động cả. Gương mặt hắn tràn đầy sự nghiêm túc và lo lắng tột độ, tim hắn như muốn rơi ra ngoài cơ thể ấy, chân Lưu Thiết run như muốn sụp không còn một chút sức lực gì cả.
[ Hệ thống thông báo kí chủ mau hoàn thành nhiệm vụ thời gian đã 16:45:16 ]
" Ngươi.... ngươi im... cmn đi cho tao" giọng hắn vừa giận nhưng sự sở hãi vẫn còn trong đó, hắn nói lấp bấp.Sự sở hãi này điều giống những người khác hắn bây giờ chả khác gì một con thỏ đang chuẩn bị vào hang cọp vậy.
Sau một khoảng thời gian chần chừ, Lưu Thiết cũng rời khỏi căn cứ, bầu không khí ở thành phố A bây giờ toàn mùi máu tanh nòng nực khiến con người ta buồn nôn, xác người dân nằm khắp nơi lũ biến dị đông như mở hội,
[ Quét bản đồ thành phố.Vị trí sinh vật biến dị cấp 1 ở phía Tây Nam của thành phố, mờ kí chủ khẩn chương]
" Biết rồi"
* 18 phút sau:
Nhà họ lưu đã tới địa điểm nhiệm vụ, hắn nhìn xung quanh một hồi, nhìn rất kỉ, bản thân tớ hắn bây giờ run hơn bao giờ hết, hắn đang đối mặt với một cửa tử, còn là sinh vật biến dị cấp 1 ngang ngửa sức mạnh hắn bây giờ
" Nó đang ở đâu?"
[ Trong tòa nhà phía trước tầng 2, dãy B ]
Hắn bước vào toà nhà, toà nhà đã bị sụp đỗ nặng nề, hoang tàn, hắn nhớ đây là toà nhà ngân hàng của thành phố A nó từng rất nguy nga bây giờ nó lại thành một mớ hỗn độn
Lưu Thiết ta cầm chắc vũ khí, khí thế hừng hực í chí sinh tồn hắn bước lên cầu thang bộ.Trong lúc đi lên, hắn phát hiện ngộ thi thể bảo vệ canh cổng đầu hắn đã bị đức lìa, chân tay bị một thứ gì đó gặm, cơ thể toàn là vết thương, máu chảy bao phủ một tầng thang, hắn hốt hoảng sợ hãi, xém la làng lên, Nhưng không hắn vẫn có thể kìm chế được hắn bịt miệng cứ đi lên tầng
Một âm vang " gừ... gào" bắt đầu vang lên trong căn phòng lâù 2
[ Kí chủ đang tiến gần mục tiêu 4m..3m..rồi 2m]
Tâm trạng hắn căng thẳng bước từng bước nhỏ nhẹ nhàng, sợ nếu hắn gây ra tiếng động lớn coi như mạng hắn chầu trời.Lưu Thiết ngó mắt vào căn phòng. Hắn nhìn vào liên thấy một bóng người ngồi ngag chân bàn làm việc, hình như nó đang nhai một thứ gì đỏ, toàn thân nó đầy máu, bàn làm việc cũng như vậy.Hắn đã biết thứ nó ăn là gì, hắn nuốt nước bọt một cái, chuẩn bị đánh úp con quái vật đó.Nhưng chưa đợi hắn ra tay, con quái vật đã phát giác ra sự hiện diện của anh.Nó quay mặt lại, anh nhìn nó mà muốn nôn bữa, nó đã bị mất một mảnh đá lớn phía vùng trái đầu trên cổ có 3-4 vết bị cắn chắc chắn nó đã bị cân hội đồng rồi. Còn quái vật là một cô gái ngân hàng với cái mác thân thiện.Nhưng không sai rồi em êi, nó bay nhào lại Lưu Thiết chỉa dôi tay sắc nhọn về phía hắn một cách không chần chừ, hắn phóng ne qua chổ khác, bắt đầu hắn dần co với tử thần.Có lẽ vì hắn vẫn còn nonnnnn nên chả đánh được gì, còn rơi vào thế khó.Con quái vật đã chiếm thế thượng phong ép anh vào một góc tường và bắn đầu cắn hắn.Mấy thay Lưu Thiết đã chặn đường bằng thanh sắt.
" Hệ thống, hệ thống mau giúp ta mau giúp ta " giọng anh vang vọng tầng lầu
[ Điểm yếu của bọn sinh vật biến dị cấp thấp là đầu chúng.Kí chủ chỉ cần ghim sát vào đầu nó thì có thể hạ sát]
Hắn liền làm theo lời Hệ Thống nói.Anh ta dùng hết sức lực đẩy sinh vật biến dị bay ra nơi khác, còn quái vật tiếp tục lao tới như con thú hoang bị bỏ đói cả tháng trời, hắn cũng không chịu thế hèn liền dùng mũi nhọn của thanh sắt.đâm vào đầu con quái vật kia, cả hai bên dằn co, máu sinh vật biến dị bắn khắp người Lưu Phong hoà lẫn với mồ hôi của hắn, một lát sau cả căn phòng yêm lặng không còn một tiếng động nào cả,
[ Chúc mừng kí chủ hoàn hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên của hệ thống]
Hắn thở phào nhẹ nhõm nằm phịch xuống đất,hắn thở không ra hơi, sức lực cạn kiệt
[ Ting! Kí chủ nhận được hộp quà sơ cấp x1, kí chủ muốn mở không?]
" Có " gương mặt hắn hoá hức chờ đón phần thưởng từ hệ thống, Lưu Phong như một đứa trẻ vui mừng đợi kẹo vậy
[ Một thanh kiếm sắt cấp 1 ( sát thương 10%)
KỈ Năng: kiếm gió ( sát thương 25%)
Chỉ số tự do: 10. ]
* Chú thích kỉ năng kiếm gió: Cho phép người sở hữu khi kích hoạt kỉ năng phóng ra một cơn gió mang sát thương bạo kích 25% lan diện rộng.
Hắn không ngờ hoàn thành một nhiệm vụ mà có thể nhận được phần thưởng hậu thỉnh như vậy.
" Mau...mau mở cá nhân " hắn vui như được mùa có lẽ từ lúc tận thế tới giờ hắn mới vui như vậy.
[ Kí chủ: Lưu Thiết LV: D
Tuổi: 25. Giới tính: Nam
Thể Trạng: mệt mõi
Tấn công: 9 Phòng thủ:10
Tốc độ:12. Trí tuệ:8
Mana:0. Cấp: 18
Kỉ năng: Kiếm gió ( sát thương 25 %)
Vũ khí: kiếm sắt cấp 1 ( sát thương 10 %)
LV Cứ địa: 0 ( chưa có nhân lực).
Kí chủ có 10 điểm chỉ số có muốn nâng cấp hay không? ]
Hắn nhìn sơ vào bảng cá nhân của bản thân một hồi lâu
" có, ta muốn nâng tất"
.Hắn muốn kỉ năng tấn công mạnh hơn kết hợp với vũ khí mới có được từ nhiệm vụ hệ thống, Lưu Thiết dùng 5 điểm chỉ số nâng vào sức mạnh, 3 điểm về tốc độ, 1 điểm trí tuệ, 1 điểm bảo vệ
[Kí chủ: Lưu Thiết LV: D
Tuổi: 25. Giới tính: Nam
Thể Trạng: mệt mõi
Tấn công: 14 Phòng thủ:11
Tốc độ:14 Trí tuệ:9
Mana:0. Cấp: 19
Kỉ năng: Kiếm gió ( sát thương 25 %)
Vũ khí: kiếm sắt cấp 1 ( sát thương 10 %)
LV Cứ địa: 0 ( chưa có nhân lực). ]
Bây giờ hắn đã có thể hơn được một miếng bọn biến dị cấp 1.Trong lúc hắn đắm chìm vào hệ thống nâng cấp, hắn chưa phát giác được một nguy hiểm đang đến gần hắn
[ Thông báo! Kí chủ đang gặp nguy hiểm]
[ Thông báo! Kí chủ đang gặp nguy hiểm]
đang nguy hiểm ]
Một loạt thông báo được xuất hiện, hắn chưa phát giác được điều gì đang tiến tới. Một cái gầm lớn vang lên, còn quai vật đó xoé toẹt cánh cửa phòng, một bàn tay to cơ bắp bên trên cánh đầy hàng ngàn con mắt cử động,
[ Phát hiện mối nguy hiểm. Một sinh vật biến dị cấp 3, kí chủ không phải đối thủ,mau chạy!]
Con quái vật đấy cao chừng 3m nó bốc mùi tanh nồng đậm khiến người ngùi khó chịu khi tiếp xúc.Thân hình vạm vỡ được bao phủ hàng tỷ con mắt xung quanh người, 6 đầu, trên tay còn cầm hai thân xác con người, tay kia cầm cái chùy to, không nói thôi nó hun một phát chết như chơi. Nó được hệ thống đặt tên khác " tham ăn"
Tham ăn bắt đầu tấn công Lưu Khiếp, hên may hắn mới nâng chỉ số tốc chạy của mình, hắn né một cách nhanh chóng
" Ta phải làm sao đây hệ thống" vừa nói hắn vừa né những phát chùy từ " tham ăn" một cách cực nhọc, hắn chốn vào một góc tủ, còn quái vật tạm thời đã mắt dấu hắn, nó loay hoay tìm hắn,
[ Kí chủ cần phải thoát ra nó. Ngài thấy cánh cửa sổ kia không nó đang mở...]
Chỉ nghe lời nói của Hệ thống, Lưu Thiết hắn đã biết cách thoát khỏi con quái vật biến dị đấy nhưng phải làm nó không chú ý thì mới thoát được...
- - Hết chap 3 --